Bà Xã Giả Vờ Yếu Đuối


Đạo diễn im lặng thật lâu: "Được rồi, đến lúc đó bỏ phần diễn Mai Liên Ca, để Hướng Ngọc diễn đi.

"
Đến lúc này nhà sản xuất mới thở phào nhẹ nhõm, dù sao là một nhân vật phản diện không quan trọng lắm, so với hai trăm tám mươi hai tỷ thì đương nhiên sẽ chọn hai trăm tám mươi hai tỷ.

Hướng Ngọc nhìn đạo diễn bàn bạc với nhà sản xuất, nhỏ giọng hỏi: "Tổng giám đốc Trần nói nhân vật này nhất định là của tôi, người khác không cướp được phải không?"
"Đúng, Tổng giám đốc Trần đã buông lời, nếu như trong đoàn làm phim có Diệp Mộc Châu thì ông ấy sẽ rút vốn! Chị nhìn đi, Tổng giám đốc Trần vẫn rất thương chị"
Hướng Ngọc không nhịn được mà đắc ý: "Đến lúc đó chị lấy được nhân vật Mai Liên Ca này, chị sẽ cho Diệp Mộc Châu một vai diễn nha hoàn nhỏ"
Cô ta vừa dứt lời, đạo diễn và nhà sản xuất cũng đã bàn bạc xong xuôi.


Nhà sản xuất quay đầu lại, mở miệng nói trong sự chờ mong của Hướng Ngọc: "Hướng Ngọc đúng không, nhân vật này là của cô.

"
"Tôi không đồng ý" Diệp Mộc Châu ngừng bút viết nội dung trong sách, bình tĩnh mà ngẩng đầu, chậm rãi mở miệng.

"Đoạn B cần tình cảm bùng nổ từ sự bình tĩnh, màn diễn của Hướng Ngọc thứ nhất là không bình thản, thứ hai là không có sức bùng nổ, khiến tôi hoàn toàn không thể liên hệ màn diễn của cô ta với Mai Liên Ca, tôi không đồng ý, đổi một người khác thử vai đi.

"
Trong nháy mắt, phòng thử vai lâm vào sự im lặng kỳ lạ.

Phản ứng đầu tiên của Hướng Ngọc là gào thét như điên: "Cô nói cái gì? Cô tính là cái gì chứ, nơi đây là phòng thử vai, đến lượt cô nói chuyện à? Đạo diễn đã đồng ý cho tôi diễn Mai Liên Ca, dựa vào cái gì mà cô không đồng ý, cô xứng không!"
Nhà sản xuất cũng nhẹ giọng ho khan:
"Cô Diệp, nhân vật này của Hướng Ngọc không thể đổi thành người khác được, nguyên nhân thì cô cũng nên biết, coi như xong đi, được rồi.

"
Diệp Mộc Châu cực kỳ tỉnh táo:
"Tôi không biết nguyên nhân, tôi chỉ biết là cô ta không thể diễn nhân vật này.

"

Hướng Ngọc tức thở hổn hển, ném vỡ một chiếc ly trong tay.

"Diệp Mộc Châu, không phải cô có rất nhiều đàn ông à? Cô bảo bọn họ đưa tiền cho cô quay phim truyền hình đi, nhân vật Mai Liên Ca này thuộc về tôi, cho dù bây giờ cô lên giường cũng không kịp đầu!"
Diệp Mộc Châu đã viết xong phần ghi chép cuối cùng, cô nhẹ nhàng ngước mắt lên: "Đổi người khác thử vai.

"
Hướng Ngọc tức gần chết, gọi điện thoại cho Tổng giám đốc Trần ngay tại chỗ, sắc mặt của nhà sản xuất thay đổi liên tục, bỗng nhiên vỗ bàn một cái.

"Cô Diệp, cậu Bạch cho cô tới hiện trường thử vai vì muốn cô cố vấn, không phải là cho cô bác bỏ! Cô cho rằng cô là biên kịch à? Ai diễn hay ai không diễn thì có được nói hả?"
"Tổng giám đốc Trần là người đầu tư lớn thứ hai của đoàn phim chúng tôi, ông ấy muốn sắp đặt một vai diễn, cô không có quyền không đồng ý!"
Diệp Mộc Châu nhíu mày: "Tổng giám đốc Trần đầu tư bao nhiêu?"
Dưới sự an ủi của người đại diện, Hướng Ngọc hô hấp suôn sẻ hơn chút, cô ta không nhịn được mà gào với giọng cao vút: "Hai trăm tám mươi hai tỷ! Tổng giám đốc Trần đầu tư hai trăm tám mươi hai tỷ cho tôi, nếu tôi không thể diễn Mai Liên Ca, số tiền hai trăm tám mươi hai tỷ này cũng không còn nữa đâu!"
Người đại diện cũng hát đệm: "Nhà sản xuất Trương, ông cần phải hiểu rõ, cần một người mới non nớt như Diệp Mộc Châu hay là Hướng Ngọc của chúng tôi, cùng với hai trăm tám mươi hai tỷ phía sau Hướng Ngọc, việc này rất dễ chọn nhỉ?"

Diệp Mộc Châu nhìn sang nhà sản xuất: "Nếu như tôi cũng đầu tư hai trăm tám mươi hai tỷ, để Hướng Ngọc rời khỏi thì sao?"
Nhà sản xuất giận đến mức đột ngột đứng dậy: "Cô Diệp, cô có thể đưa ra số tiền hai trăm tám mươi hai tỷ à? Được, xem như cô đưa ra được, vậy cô biết Tổng giám đốc Trần có thân phận gì không? Cô có thể so với Tổng giám đốc Trần à? Cô chẳng qua chỉ là một người tình nhỏ nhoi trên giường cậu Giang Bắc Minh thôi, thật sự cho rằng mình là nhân vật ghê gớm gì hả? Chúng tôi không thể vì cô mà đắc tội Tổng giám đốc Trần, mời cô tự giác rời khỏi đây đi!"
Diệp Mộc Châu khựng lại một hồi, đứng dậy: "Nếu như nhà sản xuất Trương nhất quyết phải để Hướng Ngọc diễn Mai Liên Ca, vậy thì tôi cũng chỉ có thể rời khỏi"
Cô lấy một phần tài liệu từ trong túi ra, nhẹ nhàng đưa đến trước mặt đạo diễn: "Làm phiền hai vị ký tên đi, từ nay về sau, bộ phim này sẽ không còn liên quan gì đến hai vị nữa"
Nhà sản xuất vừa định trào phúng, bỗng nhìn thấy nội dung trên hợp đồng, sắc mặt biến đổi ngay lập tức.

.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận