Bà Xã Giả Vờ Yếu Đuối


Diệp Mộc Châu bị ánh nhìn của anh làm cho giật mình.

Trong khoảnh khắc còn tưởng rằng thân phận Star của mình đã bị lộ.

Nhưng nhà họ Giản lại có thể làm giả bộ lễ phục này của cô, còn muốn mở tiệc rượu để trưng bày, thế này chẳng giống như giẫm đạp lên thể diện của ai đó sao?
Diệp Mộc Châu cười giống như một con cáo: "Đi chứ, đương nhiên đi rồi, tôi chưa tới tiệc rượu bao giờ, dù gì cũng phải đi trải nghiệm chứ, ông chủ Cửu nói có đúng không?"
Hoắc Việt Bách khẽ cười một tiếng, nhìn đi chỗ khác.

Sau khi Diệp Mộc Châu lên lầu, lặng lẽ gọi một cuộc điện thoại, người bên kia nhanh chóng nghe máy, giọng điệu lộ rõ vẻ vui mừng: "Tiểu Ngũ, sao lại gọi điện đến, tìm ông cụ sao? Ông ấy đang đánh cờ, anh đi gọi ông ấy! ”.


"Anh Ba, anh Ba, chuyện này không cần làm phiền đến ông, tuần sau anh rảnh không?"
Người được gọi là "anh Ba" này gật đầu: "Tiểu Ngũ tìm anh, chắc chắn là anh rảnh rồi.

"
Diệp Mộc Châu nuốt một ngụm nước bọt: "Có người làm giả "Nguyệt Tức", tuần sau muốn mở tiệc rượu ở khách sạn Thế Kỷ Đại để triển lãm trưng bày, bây giờ em không tiện để lộ thân phận, anh giúp em đi"
Anh Ba nghe thấy liền nổi giận: "Giả mạo tác phẩm của Star? Nhà họ Giản ư? Nhà họ Giản còn muốn mời phân chia giới thượng lưu, bọn họ không phải đang nằm mơ đấy chứ! Tiểu Ngũ, em yên tâm, tuần sau anh Ba nhất định sẽ đến!"
Diệp Mộc Châu cúp máy, đối phó xong! Giản Ngưng Tuyết và Hoắc Việt Bách không phải là vợ chồng sắp cưới, cô ta lại lấy thân phận là nữ chủ nhân của nhà họ Hoắc đến nhà hết lần này đến lần khác, không cho Giản Ngưng Tuyết một học thì thật có lỗi với sự khiêu khích của cô ta quá.

Nhà họ Giản.

Bà Giản tức giận: "Con tiện nhân kia dám đuổi con đi? Con mới là bà chủ Hoắc tương lai, nếu như con hồ ly tinh kia thông minh sáng dạ, thì nên quỳ gối mà hầu hạ con, thế mà nó lại dám đuổi con đi!"
"Hu hu hu!.

Cô ta cướp mất anh Việt Bách, còn châm chọc con, hơn nữa con còn nghe nói, con nghe nói! ".

Giản Ngưng Tuyết khóc lóc thảm thiết: "Người phụ nữ đó là Vân Sơ, chắc chắn cô ta không vừa mắt con! Con sợ, con sợ nhà chúng ta đến lúc đó ở giới thời thượng sẽ gặp trở ngại.

"
"Vân Sơ? Vân Sơn thì làm sao chứ!" Ánh mắt bà Giản lóe lên một tia hung ác:
"Ha ha, Vân Sơ so với Star là một trời một vực, sau lưng nhà họ Giản chúng ta có Star ủng hộ, còn sợ gì Diệp Mộc Châu nữa?"

Ánh mắt Giản Ngưng Tuyết lóe lên: "Nhưng bộ lễ phục này, lỡ như bị Star phát hiện! "
"Thì làm sao?"
Bà Giản kiêu ngạo nói: "Sau khi bán được bộ "Nguyệt Tức" của Star rồi, sẽ không có ai quan tâm người mua, hơn nữa mua đi bán lại cũng là chuyện bình thường, cứ cho là Star đến đó cũng không nghi ngờ gì, hơn nữa bộ lễ phục này làm như thật như vậy, ai mà nghi ngờ nó là giả chứ? Con yên tâm đi.

"
"Đến lúc đó, cũng mời Diệp Mộc Châu đến dự tiệc, để cô ta thấy rõ, sự khác biệt giữa con và cô ta!"
Sáng sớm hôm sau.

Sau khi Diệp Mộc Châu đến trường, mới biết Tường Linh Lan đã xin nghỉ một tuần.



Mặc dù Thanh Kiều là trường đại học nhưng trước khi vào kỳ thực tập năm tư thì không được xin nghỉ lung tung, có thể xin nghỉ một tuần liên tục đủ để nói rõ chuyện ngày hôm qua đã ảnh hưởng lớn đến Tường Linh Lan thế nào.


Nhưng chuyện này có liên quan gì đến Diệp Mộc Châu chứ? Cô vẫn đến lớp học bình thường.

Cách đó không xa, Diệp Khánh Thy kéo tay Hoắc Ngạn Lâm, đang nói chuyện với bạn học khác bên cạnh.

"Khánh Thy, nói chứ cô con gái nuôi nhà cậu cũng thật là, bắt Tường Linh Lan xin lỗi thì thôi đi, sao còn bảo lớp trưởng của lớp chín và ban thể thao uy hiếp người khác, khiến Tường Linh Lan phải xin nghỉ, Linh Lan đăng bài đó lên cũng không nói gì sao, mặt Diệp Mộc Châu thật dày".

Bạn học nhìn về phía Diệp Khánh Thy: "Khánh Thy, cũng may là cậu lương thiện, không giống Diệp Mộc Châu kia, cậu chủ Hoắc, cậu có thể hạnh phúc bên Diệp Khánh Thy thật sự quá tốt rồi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận