Gân xanh trên trán anh nhất thời nổi lên!Ha, nghĩ Vũ Tĩnh Hi anh, ở Yến Thành cũng coi là một nhân vật hô mưa gọi gió!Không nghĩ tới, tối ngày hôm qua lại bị một người phụ nữ chơi!Sau khi ép khô anh, ra một cái giá, vứt tờ giấy nợ ở lại, tiêu sái xoay người rời đi!Đúng rồi, cô còn nói sau đó cô sẽ uống thuốc, sẽ không để lại phiền toái cho anh!Giống như là ba năm trước, sau khi "Làm xong chuyện", ngay trước mặt cô lạnh lùng cài nút nút áo, ném tấm chi phiếu một triệu cùng với một viên thuốc 'xong chuyện'!Cho nên, đây là trả thù anh ba năm trước hay sao?Mặc dù tối hôm qua, động tác của cô vẫn không lưu loát những mà thật ra đã sớm quen được thuộc lối rồi?"Đáng chết! —— "Trong căn phòng yên tĩnh bỗng nhiên truyền đến tiếng vang lanh lãnh của miếng thủy tinh.
Đúng rồi, tối hôm qua cô gặp người đàn ông tên là Ngô Tuấn Kỳ, có phải hay không?Ngô Tuấn Kỳ —— địa sản Hằng Thông!Vũ Tĩnh Hi nghe tai nghe bluetooth: "Dương Nhất Vũ sao? Giúp tôi đi điều tra một chuyện! "Cúp điện thoại, đôi môi mỏng đã mím lại của anh lại một lần nữa lạnh lùng cong lên! Hai giờ chiều, Thẩm Lan Hiểu trở lại nhà mình trước.
Căn nhà gồm một ngủ và một phòng khách chưa đến bốn mươi mét vuông.
Thẩm Lan Hiểu móc ra chìa khóa mở cửa, ném túi xuống và gỡ cả mắt kiếng ra, cô nằm trên giường uể oải lười vận động.
Hôm nay vốn là ngày làm việc, cô hẳn nên đi làm mới đúng, nhưng mà bây giờ cô thật sự không muốn nhúc nhích.
Vừa nghĩ tới chuyện ngày hôm qua, nhớ tới hành động và ánh mắt thô bỉ của tổng giám đốc Ngô kia thì trong lòng cô run rẩy.
Nếu như, nếu như ngày hôm qua không phải Vũ tiên sinh xuất hiện, hậu quả kia! Cô trở mình, nhìn lá cây bên ngoài yên lặng chao nghiêng.
Ba năm trước, lúc tốt nghiệp đại học, mối tình đầu của cô bởi vì phải ra nước ngoài học lên nên chia tay với cô.
Đó là mối tình duy nhất của cô, lúc ấy cô còn ngây thơ, đã đặt hết tất cả tình cảm vào mối tình này.
.