Khấu Kiệt cả kinh trong lòng, ngẩng đầu nhìn đối phương, may thay, không phải là Dương Miêu Miêu, nhưng, người nọ đã vung một quả đấm về phía mình.
Tay phải Khấu Kiệt gắt gao níu lấy xấp ảnh kia, khiến người nọ không thể cướp được, còn tay trái của anh thì đánh sang, phá vỡ quả đấm của người ấy.
Thế nhưng, người nọ lại chớp đúng thời cơ, nghiêng quả đấm sang, nhìn bàn tay của Khấu Kiệt, nương theo đường đi của tay anh, tránh thoát một chiêu, sau lại công kích xuống bên dưới của Khấu Kiệt, Khấu Kiệt tránh thoát, mà vào ngay lúc này, người nọ đã vung móng vuốt ra, chộp lấy xấp ảnh.
Khấu Kiệt gào thét trong lòng hai từ ‘không được,’ nhưng, bàn tay kia đã nhào về phía ngực của Khấu Kiệt.
Khấu Kiệt tránh thoát, xấp hình kia liền vững vàng rơi vào trong tay người nọ.
Người nọ hừ nhẹ một chút, rồi phóng về phía cửa sổ. Nhưng mà, làm sao Khấu Kiệt có thể dễ dàng bỏ qua cho hắn! Vội vàng đuổi theo sau, rướn người lên, lập tức nhào vào trên thân người nọ.
Người nọ nghe thấy tiếng gió bên tai, nghiêng sang một bên, mà ngay lúc này, Khấu Kiệt cũng nghiêng người đi.
Rất rõ ràng, người nọ đã bị mắc lừa.
Khấu Kiệt sít sao, một tay nắm lấy vòng eo của người nọ, một tay chụp lấy xấp ảnh. Khấu Kiệt ngẩn người, vòng eo này quá nhỏ rồi! Rõ ràng đây là một cô gái!
Cô gái kia lập tức sửng sốt, nhưng, ngay sau đó liền vung chân lên, đá về phía trước mặt của Khấu Kiệt.
Khấu Kiệt chau mày, bàn tay to hung ác vung lên, nắm lấy cánh tay của cô gái ấy, quăng ra ngoài.
Trong nháy mắt những xấp ảnh kia lại rơi vào trong tay Khấu Kiệt.
Giữa đôi chân mày của cô gái lóe lên tia sáng, trang phục toàn thân tôn lên vóc dáng xinh đẹp, nhưng, sát khí khắp người của cô cũng khiến Khấu Kiệt phải e sợ ba phần.
Khấu Kiệt biết không thể tiếp tục dây dưa với cô ấy được nữa, liền hướng ban công nhảy xuống.
Nhưng, cô gái kia liền nhoài người xuống, tóm lấy chân của Khấu Kiệt.
Chết tiệt! Khấu Kiệt nổi giận, vung cái chân còn lại lên, đá theo hình xoắn ốc về phía cô gái.
Cô gái không dám kéo nữa, bởi vì nếu như tiếp tục, nhất định cô sẽ bị thương bởi sức mạnh kia.
Khấu Kiệt nhân cơ hội đó liền phi thân xuống, nhưng, điều làm anh không ngờ tới chính là, cô gái kia cũng không chút do dự nhảy xuống theo mình.
Khấu Kiệt mắng thầm trong lòng, thật không biết là chọc phải cô em nào nữa, đuổi cùng giết tận không tha! Không phải chỉ là một xấp ảnh thôi sao? Cô ấy muốn nó làm gì? Hoặc giả, đây là người theo bảo vệ Dương Miêu Miêu, thấy mình đi cướp ảnh nên đuổi theo đoạt lại?
Cô gái kia thấy Khấu Kiệt chạy ra bên ngoài, cũng đuổi theo thật sát, nhẹ nhàng linh hoạt né tránh mấy tên gác cửa.
Đôi chân Khấu Kiệt lướt đi như gió, vận dụng sức lực của toàn thân, bay qua tường ngoài, lập tức chạy về nơi đỗ xe.
Mà cô gái kia, vẫn đuổi theo trước sau như một. Điều này làm cho Khấu Kiệt thầm kêu khổ trong lòng! Nếu như không phải cô ấy là phụ nữ, nhất định anh sẽ giết chết cô ấy! Từ trước đến nay anh chưa từng giết một cô gái nào! Chẳng lẽ rạng sáng ngày hôm nay phải phá lệ?
Đôi mắt Ưng của Khấu Kiệt ngày càng thâm trầm, xoay người, hướng khẩu súng gây mê về phía cô gái.
Cô gái cảm giác không xong rồi, lập tức xoay người lại, nhưng Khấu Kiệt đã cướp cò.
"Òanh!" Một tiếng trầm đục vang lên, cô gái trực tiếp ngã xuống….Mẹ kiếp! trong đầu cô chỉ còn lại hai chữ này….
Khấu Kiệt khẽ nhếch môi, cất súng vào, mà ngay lúc này, Nhạc Không Thượng đã chạy tới, "Giặc cỏ, sẩy tay rồi hả? Sao cậu chậm chạp như vậy?" Giọng điệu kia hiện rõ sự hài hước.
Khóe miệng Khấu Kiệt co giật, chỉ vào cô gái nằm cách đó không xa: “Cũng tại cô ấy, quá khó chơi rồi!”
"Hả?" Nhạc Không Thượng hướng mắt nhìn sang, liền trông thấy cô gái đang nằm trên đất, nhấc chân bước qua.
"Đi thôi!" Khấu Kiệt thúc giục.
"Mình muốn nhìn xem cô ấy là ai.” Nhạc Không Thượng rất thoải mái trong lòng, nhất định phải xem xem cô gái quấn lấy Khấu Kiệt không tha là người nào!
"A. . . . . . cô ấy, cô ấy là. . . . . ." Nhạc Không Thượng chỉ vào cô gái, chuyển hướng nhìn sang Khấu Kiệt, nét mặt kia, tựa như vừa bị dọa chết khiếp, vô cùng khoa trương.
~Hết Chương 56~