Bà Xã Muốn Trốn Tôi Sao ? Mơ Đi !

Những ngày sau đó , Khắc Hàn cũng đỡ lo cho tôi , anh đã đến công ty làm việc , Minh Hàn cũng đi học lại . Tôi mĩm cười nhẹ nhìn xung quanh ngôi nhà , có lẽ tôi sẽ nhớ ngôi nhà này lắm .. Anna nhìn tôi , rổi nói :
-Chị sẽ đi thật sao ?
-Chị không thể ở đây nữa ! Chị không xứng đáng với anh ấy ! - tôi cười nhạt
-Anh ấy yêu chị , anh ấy không hề trách chị !
-Nhưng lương tâm chị không cho phép , Anna , từ từ rồi em sẽ hiểu được việc chị làm thôi !
Tôi đau lòng , tôi muốn lau dọn ngôi nhà này lần cuối . Anna nhìn tôi rồi lắc đầu , cũng xoăn tay áo lên phụ tôi . Tôi đi vào thư phòng , nơi đây tôi và anh thường hay cùng nhau ngồi đọc sách với nhau , bàn tay chạm vào bàn làm việc của anh , tim tôi nhói đau . Khung ảnh chúng tôi chụp cùng nhau , nụ cười của anh thật đẹp , tôi ước gì có thể ngắm nó mãi … nhưng làm sao có thể chứ ! ..
Một lúc sau , Anna đón Minh Hàn về , tôi nhìn Minh Hàn rồi mỉm cười nhẹ :
-Mau vào đây ! Mẹ có việc muốn nói với con !
Minh Hàn nhìn Anna , sau đó đi vào phòng bếp . Tôi bưng những dĩa thức ăn lên bàn , đối diện với cậu :
-Con ăn đi !
-Mẹ có gì sao ? – Minh Hàn nhìn
-Minh Hàn … tối hôm nay mẹ sẽ rời khỏi nhà này , mẹ sẽ đi ra nước ngoài !
-Thế còn ba ? – Minh Hàn hoảng hốt
-Ba sẽ ở lại đây ! Minh Hàn… con có thể ở với ba , mẹ không ép con !
-Dĩ nhiên con sẽ bên mẹ !
Tôi nhìn cậu bé rồi ôm chặt vào lòng , nước mắt cũng lăn xuống gò má , tôi không muốn cho cậu thấy hình ảnh yếu đuối của mình .
Tối đến , Khắc Hàn đi làm cũng đã về . Tôi mỉm cười ra cửa đón anh , Khắc Hàn ôm tôi vào lòng :
-Anh chỉ mong thời gian qua nhanh để về với em và con !
-Anh vào nhà đi , em có nấu món ăn anh thích đó ! – tôi mỉm cười nhẹ .. có lẽ sau này tôi không còn được anh ôm trong lòng như thế .. không còn ngửi được mùi bạc hà mát dịu từ anh nữa .
Minh Hàn nhìn Khắc Hàn , cậu cúi đầu xuống cầm chén cơm ăn trong im lặng , Khắc Hàn nhíu mày :
-Hôm nay con sao thế ?
-Con no rồi , ba ăn đi ! – Minh Hàn ngước lên nhìn cậu rồi bỏ đi vào phòng
Khắc Hàn mở to mắt ngạc nhiên cựa độ , quay sang nắm lấy tay tôi lắp bắp hỏi :
-Có phải nó mới kêu anh là ba không ?
-Ừ , Minh Hàn đã gọi anh là ba ! – tôi mỉm cười nhẹ
Khắc Hàn vui sướng , ăn cơm cũng rất ngon miệng . Tôi nhìn anh , cha con họ có lẽ tôi không thể chia cắt được rồi … Minh Hàn đủ lớn để thấu hiểu tâm trạng của người khác rồi ..
---- Nửa đêm ---
Tôi đứng nhìn Khắc Hàn , nước mắt rơi xuống , tôi không muốn xa anh .. nhưng tôi không có tư cách đó .. tôi cúi xuống đặt nụ hôn lên môi anh ..
-Khắc Hàn … em xin lỗi !
Tôi cầm vali đi nhanh ra khỏi phòng , bước chân vào phòng Minh Hàn . Cậu bé đang say giấc , tôi bước tới hôn nhẹ lên trán cậu bé :
-Mẹ tin con và ba sẽ sống hạnh phúc khi không có mẹ ! … Minh Hàn , mẹ yêu con !
Như sợ sẽ kiềm lòng không được , tôi chạy nhanh ra khỏi nhà nhanh chóng rồi lên xe đi tới sân bay …. Khắc Hàn , Minh Hàn … tạm biệt 2 người ..
Sáng hôm sau , Khắc Hàn tỉnh giấc nhìn xung quanh không thấy Minh Hạ , chỉ thấy màn hình laptop đang mở với những dòng thư :
< Khắc Hàn … Em xin lỗi , em biết khi anh đọc được dòng nhắn nhủ này là em đã rời xa rồi .. Em biết anh không trách em về việc đó nhưng em không thể quên được .. Minh Hàn , em mong anh sẽ dạy dỗ thằng bé , và tìm cho nó người mẹ mới ! .. anh sẽ có hạnh phúc mới khi không có em … Khắc Hàn .. em xin lỗi anh nhiều lắm .. em yêu anh và con nhiều lắm ! >
Khắc Hàn điên tức quăng laptop xuống đất , lấy điện thoại gọi cho Randy :
-Không cần biết cậu dùng cách gì .. tôi muốn biết vị trí của Minh Hạ trong vòng 30 phút tới !
Khắc Hàn nói xong quăng điện thoại xuống giường rồi đi vào nhà tắm thay quần áo làm vệ sinh cá nhân . Nhanh chóng đi xuống phòng khách liền thấy Minh Hàn ngồi chờ :
-Có lẽ ba đã đọc bức thư ! Con nhất định sẽ không tha cho mẹ đâu !
Minh Hàn lạnh lùng , khóe miệng cười nham hiểm ..
-Đúng vậy , đi thôi … mau đi tìm mẹ về sinh cho con đứa em gái nữa !
Khắc Hàn cười nham hiểm , quả là cha nào con nấy … hai cha con này thật nguy hiểm .
Tôi đáp máy bay xuống London được mấy tiếng liền về khách sạn .. tôi thuê một phòng ở khách sạn nhỏ rồi nghỉ ngơi ở đó . Có lẽ tôi đã quá lo lắng anh sẽ tìm tôi nên tim tôi cứ đập liên hồi ..
Đang ngắm nhìn khung cảnh ngoài ban công thì eo tôi bị một vật khống chế :
-Mau im lặng và đứng im !
Một luồng hơi thở phả vào cổ tôi , eo bị ôm chặt . Tôi ngớ người ra , tim đập mạnh liên hồi :
-Khắc Hàn .. !
-Bà xã ! Em muốn trốn anh sao ? … Mơ đi ! Anh sẽ không đễ chuyện đó xảy ra đâu ! – Khắc Hàn hôn lấy môi tôi
Cảm giác yêu thương bao vây lấy tôi , nước mắt rơi xuống , tôi cũng ôm anh hôn trả . Minh Hàn nhìn hai người khẽ mỉm cười nhẹ rồi đi ra khỏi phòng….
Chuyện tình yêu cũa vợ chồng Minh Hạ và Khắc Hàn có nhiều chông gai nhưng đầy lãng mạn mong các bạn sẽ hài lòng với kết !


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui