Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Hạ Úc Huân nói xong cũng không liếc mắt nhìn anh lấy một cái, đang chuẩn bị vỗ mông xoay người đi ngủ, không ngờ cổ tay bị giữ chặt, tiếp theo trời đất quay cuồng, thân thể đột nhiên không kịp phòng ngừa mà bị đè lên giường bên cạnh.

“Tiểu Bạch……” Phản ứng đầu tiên của cô là lo lắng động tĩnh quá lớn sẽ đánh thức Tiểu Bạch.

Lời nói còn chưa kịp nói ra, lập tức đã bị nuốt sống, chỉ còn lại tiếng ô ô ô mơ hồ không rõ……

Lãnh Tư Thần bất chấp miệng vết thương đau đớn, trực tiếp dùng cánh tay bị gãy xương chống đỡ thân mình, sau đó một tay giữ chặt cằm cô……

Bởi vì đụng vào vết thương, đau đến mồ hôi lạnh đều lăn xuống……

Vì có được cái hôn của bà xã, anh cũng liều mạng! Đừng nói là bị thương, ngay cả mặt cũng không cần! Anh dễ dàng sao? Cô có phải muốn anh tức chết mới cam tâm hay không?

Như vậy nếu còn có thể tiếp tục nhẫn nạo, anh không phải là đàn ông!


“Ưm……” Hạ Úc Huân không ngừng giãy giụa, bởi vì sợ vết thương anh mà không dám dùng lực quá lớn, nhưng thằng nhãi này không khỏi thật quá đáng!

Rõ ràng được một tấc lại muốn tiến một thước!

Hạ Úc Huân kịch liệt thở dốc, chờ anh rốt cuộc buông ra, cô có được tự do, đồng thời nhẫn nại cũng tới cực hạn rồi ——

“Lãnh Tư Thần, anh khốn……”

Nhưng, cô còn, chưa kịp mắng ra khỏi miệng, người kia lại đột nhiên đem ngón trỏ dựng trên môi cô, khuôn mặt mang theo vài phần trách cứ, nhỏ giọng nói: “Xuỵt, cẩn thận đánh thức đứa bé!”

Hạ Úc Huân vội vàng quay đầu nhìn Tiểu Bạch cách Lãnh Tư Thần còn đang ngủ say, tức giận nói không ra lời: “Tôi, anh…… Rõ ràng là anh……”

Fuck! Anh còn biết sẽ đánh thức đứa bé sao?

Cô lời còn chưa dứt, lời chưa nói lại bị nuốt sống.

Người này quả thực hệt như đói bụng mấy trăm năm, ánh mắt giống như muốn đem cô ăn sống nuốt tươi khiến cô kinh hồn bạt vía.

“Lãnh tiên sinh, đủ rồi! Không nói chỉ là hôn một cái sao?” Hạ Úc Huân như một ngọn núi lửa phẫn nộ đang bùng nổ bên cạnh.

Lãnh Tư Thần mày cau lại, nói: “Ai nói chỉ là hôn một cái? Tôi và bà xã còn làm rất nhiều chuyện!”

Hạ Úc Huân hai má đỏ lên, gắt gao trừng anh, nói:“Anh…… Anh……”


Nói láo!! Quả thực ba hoa chích choè! Bọn họ khi nào thì làm rất nhiều chuyện!

“Không phải muốn tính tiền sao? Tôi chỉ là thành toàn cho cô mà thôi! Phải biết rằng, hiện tại các loại thuốc gảim đau, thuốc gây mê cao cấp đều rất quý.” Lãnh Tư Thần không chút khách khí mà theo cô nói.

Tên đáng chết, cô có phải hẳn là nên cảm ơn sự săn sóc của anh ta không?

“Mẹ……”

Lúc này, Tiểu Bạch trở mình, mơ mơ màng màng mà nỉ non một tiếng, Hạ Úc Huân càng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Lãnh Tư Thần cũng là vì kiêng dè con trai, nếu không phải bởi vì Tiểu Bạch ở đây, nói không chừng anh thật sự sẽ hoặc là không làm gì, đã làm phải làm đến cùng.

“Mẹ…… Mẹ……” Tiểu Bạch nhắm mắt lại, sờ sờ lại phát hiện bên cạnh không có người, lông mày tức khắc ủy khuất mà nhăn lại, giống như ngay sau đó liền sẽ khóc.

“Buông tay!” Hạ Úc Huân vội vàng đem Lãnh Tư Thần đẩy qua một bên, sau đó lật qua người anh đem vị trí của hai người đổi lại.


Cô nhẹ nhàng dịch đến bên cạnh Tiểu Bạch, ôn nhu mà dỗ dành: “Bảo bối, mẹ đây!”

Thái độ kia và thái độ lúc đối mặt với Lãnh Tư Thần quả thực là khác nhau một trời một vực, Lãnh Tư Thần nhìn mà từng đợt lên men……

“Mẹ……” Cảm giác được hơi thở quen thuộc, Tiểu Bạch lập tức dán vào lòng cô, lông mày cũng bằng phẳng dần, tay nhỏ theo bản năng mà nắm góc áo cô.

Hạ Úc Huân nhẹ nhàng vỗ sau lưng cậu bé, trấn an cậu ngủ.

Giây tiếp theo, sống lưng cô bỗng nhiên cứng đờ.

Người kia từ phía sau dán sát, ôm lấy vòng eo cô, đầu thậm chí đáp trên bả vai cô, tư thế thân mật khiến cô rất không thích ứng, hận không thể một cái quăng ngã đem anh ném văng ra!

“Lãnh tiên sinh, tôi nói rồi……”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận