Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Hạ Úc Huân ngẩn ra, hồ nghi mà cầm lấy thứ Lãnh Tư Thần ném lại đây.

Chờ thấy rõ cư nhiên là hai quyển sổ đỏ thẫm, cô tức khắc thay đổi sắc mặt, hệt như khoai lang phỏng tay thiếu chút nữa đem đồ vật ném văng ra.

Hơn nửa ngày mới hòa hoãn hạ nhịp tim đang đập kịch liệt, cô run rẩy ngón tay chậm rãi mở một quyển trong đó ra……

Trước hết đập vào mắt là một ảnh chụp, ảnh chụp Lãnh Tư Thần hơi dương khóe miệng, con ngươi tràn đầy hạnh phúc, dường như cách một thế hệ, nhìn đến mức cô thất thần.

Tiếp tục mở ra quyển thứ hai……

Ảnh chụp là khuôn mặt ngây ngô của cô năm đó, vẻ mặt thấp thỏm mà bất an, cười có chút gượng ép, nhưng lại cất giấu một tia hy vọng cùng quật cường với tương lai.

Hạ Úc Huân nhìn cơ hồ khống chế không được cảm xúc mà rơi lệ, sau khi phục hồi tinh thần lại kích động mà lẩm bẩm nói: “Tôi rõ ràng đã ký giấy thỏa thuận ly hôn!”


“Anh chưa ký.” Lãnh Tư Thần vẫn luôn chú ý biểu cảm của cô, nghe vậy không nhanh không chậm mà trả lời.

“Nhưng nếu một phía chết, quan hệ hôn nhân hai bên tự động được giải trừ!” Hạ Úc Huân lập tức nói.

Lãnh Tư Thần: “Anh cũng không tin em đã chết.”

Hạ Úc Huân: “……”

Nói cách khác, Lãnh Tư Thần sau khi cô “Chết”, căn bản là chưa đi làm thủ tục xử lý ly hôn, bọn họ trên pháp luật vẫn là vợ chồng!

Hạ Úc Huân hoàn toàn bị tình huống trước mắt làm cho ngây ngốc, trong đầu loạn thành một đoàn, tâm thần không yên, cơ hồ đứng thẳng cũng không xong.

Sau một lúc lâu cô mới tìm lại tiếng nói bản thân ——

“Anh muốn như thế nào?”

“Anh chỉ hy vọng chúng ta một nhà ba người đoàn tụ.”

“Lãnh Tư Thần, anh nằm mơ!”

Lãnh Tư Thần giang tay: “Vậy không có gì để nói.”


Hạ Úc Huân oán hận mà nắm chặt quyển sổ đỏ thẩm chói mắt trong tay, hỏi:“Anh đây là muốn cùng tôi tranh giành Tiểu Bạch sao?”

Lãnh Tư Thần nhướng mày: “Tranh giành? Con trai vốn là của anh!”

Đề cập đến Tiểu Bạch, Hạ Úc Huân tức khắc bùng nổ, nói: “Anh nói láo, con trai là tôi sinh! Cùng anh có quan hệ gì! Cho dù cùng anh có một chút quan hệ, anh không phải chỉ tốn thời gian vài phút mà thôi, còn tôi mang thai mười tháng sinh hạ nó!”

“Tốn, vài, phút?” Hai tròng mắt sâu thẳm của Lãnh Tư Thần lập tức vô cùng nguy hiểm nheo lại.

“……” Hạ Úc Huân đầu đầy hắc tuyến, tên khốn này chú ý trọng điểm rốt cuộc ở chỗ nào?

“Vậy cũng là anh cực cực khổ khổ ngày đêm cày cấy mới có thu hoạch.” Lãnh Tư Thần hiển nhiên đối với vấn đề này vô cùng để ý, gằn từng chữ một nghiêm túc mà phản bác nói.

Hạ Úc Huân đỏ mặt tức giận mắng: “Lãnh Tư Thần, anh không biết xấu hổ!”

“Chẳng lẽ anh nói sai rồi?” Lãnh Tư Thần hỏi lại.


Hạ Úc Huân hít sâu một hơi, ánh mắt lạnh lùng mà nhìn anh, hỏi: “Anh quyết tâm không đem Tiểu Bạch trả lại cho tôi có phải hay không?”

Lãnh Tư Thần học ngữ khí của cô mở miệng, hỏi lại:: “Em không phải cũng nhất định không chịu đem Tiểu Huân trả lại cho anh.”

“Anh……” Hạ Úc Huân thống khổ mà xoa xoa cái trán, quả thực nói với anh không thông, biết mình lúc này nói cái gì cũng chỉ vô dụng, vì thế cô đành phải lui ra phía sau một bước: “Vậy anh cho tôi gặp mặt Tiểu Bạch một lần!”

Cứ như vậy đột nhiên bị đưa tới hoàn cảnh lạ lẫm, Tiểu Bạch thân thể lại không tốt, cũng không biết hiện tại thế nào, lòng cô nóng như lửa đốt, một ngàn một vạn lần không yên tâm, chỉ muốn nhanh chóng nhìn thấy con trai.

Ngón tay Lãnh Tư Thần có tiết tấu mà gõ trên mặt bàn đầy ánh sáng, cũng không biết có chủ ý gì, một lát sau, lúc Hạ Úc Huân nôn nóng nhìn chăm chú, anh rốt cuộc chậm rãi mở miệng nói: “Để em gặp con cũng có thể, làm anh vừa lòng, vui vẻ, anh có thể suy xét.”

Hạ Úc Huân nắm tay, cắn răng: “Vậy ngài muốn như thế nào mới vừa lòng vui vẻ? Đừng nói chuyện tôi không có khả năng làm được!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận