Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

“Em nói anh phải làm gì?” Lãnh Tư Thần cúi đầu cười lạnh một tiếng.

“Tôi sao biết anh muốn làm gì?” Hạ Úc Huân bị anh cười có chút sợ hãi.

“A, Hạ Úc Huân, em đều không chột dạ sao? Mấy ngày nay em cư nhiên đều có thể như người không có việc gì!” Thanh âm Lãnh Tư Thần từng đợt phát lạnh.

“Mẹ kiếp! Tôi làm sao vậy? Tôi lại làm sao vậy?” Hạ Úc Huân bị ngữ khí trào phúng của anh nói ra nghe có chút bốc hoả.

“Em nói xem em làm gì vậy?”

“Tôi……” Nghe ngữ khí đối phương càng thêm đáng giận, Hạ Úc Huân giơ chai bia, hoãn vài giây mới bình tĩnh lại, dùng thanh âm dài nói: “Lãnh đại tổng tài! Tôi nói hai ta còn có thể hảo hảo nói chuyện hay không? Anh có phải uống nhiều quá rồi không?”

Hạ Úc Huân đang không kiên nhẫn mà muốn trực tiếp xốc cánh tay anh ra, bên tai đột nhiên truyền đến một thanh âm trầm trầm ——

“Em muốn đi xem mắt hẹn hò!”


“Khụ khụ khụ khụ……” Hạ Úc Huân tức khắc bị một miếng thịt nướng mặc nghẹn trong cổ họng, thiếu chút nữa bị sặc chết.

Lãnh Tư Thần cắn chặt răng, cuối cùng vẫn nhẹ nhàng giúp cô vỗ vỗ lưng.

Hơn nửa ngày sau Hạ Úc Huân rốt cuộc mới bình thường lại, khí thế vừa rồi tức khắc còn chưa đến phân nửa, thật cẩn thận mà liếc Lãnh Tư Thần một cái hỏi: “Anh…… Anh sao lại biết?”

“Thấy được sách xem mắt của Tiểu Bạch!” Lãnh Tư Thần sắc mặt khó coi mà trả lời.

“Ách…… À……”

“À? Hạ Úc Huân, em không có gì muốn nói với anh sao?”

Hạ Úc Huân rụt rụt cổ, nói: “Anh đừng rống được không! Lỗ tai đều sắp điếc! Tôi phải nói gì chứ?”

Lãnh Tư Thần quay mặt đi, nỗ lực điều chỉnh một chút cảm xúc, ngón tay xoa mặt cô, kết quả phát hiện nha đầu này ăn đến mặt đầy mỡ, vì thế bất đắc dĩ mà thở dài, móc khăn tay lau cho cô, sau đó mới một lần nữa nắm cằm cô, gằn từng chữ một, rõ ràng nói: “Hạ Úc Huân! Em có phải đã quên hai ta còn chưa ly hôn hay không?”


Hạ Úc Huân quay đầu né tránh tay anh, lại cắn một ngụm thịt, tiếp tục ăn một miệng mỡ, say mê nhai rồi nhai, chẳng hề để ý nói: “Vậy thì sao chứ? Lúc trước không phải chính anh nói đây chỉ là một tờ giấy, cũng không có ý nghĩa gì sao?”

“Em……” Lãnh Tư Thần xem như biết cái gì gọi là đào mồ chôn mình, nói: “Em đem lời anh nói nhớ thật rõ ràng! Vậy em còn nhớ rõ anh đã từng nói, em nếu dám cho anh đội nón xanh, sẽ có hậu quả gì không?”

Hạ Úc Huân hai chân theo bản năng mà run lên một chút.

“Rất tốt, nhìn dáng vẻ hình như là không quên a!” Lãnh Tư Thần cười khẽ đem đầu gối đè chân cô lên trên tường, như tình nhân nhẹ giọng ở bên tai cô nói: “Hạ Úc Huân, đừng ép anh đánh gãy chân em!”

Rằng!!!!

“Lãnh Tư Thần! Anh đánh đi! Có bản lĩnh anh cứ đánh! Xem ai đánh gãy ai trước!” Hạ Úc Huân phẫn nộ, nói liền một chân dẫn đầu đá vào cẳng chân Lãnh Tư Thần.

Lãnh Tư Thần kêu lên một tiếng, đau đến sắc mặt đều thay đổi, nói: “Hạ Úc Huân em đá thật! Chân anh có vết thương cũ em có biết hay không?”

“Ách, ai bảo anh nói muốn đánh gãy chân tôi trước…… Anh…… Không có việc gì chứ? Rất đau sao?”

“Anh nói sẽ đánh gãy chân của em, chẳng lẽ còn có thể đánh thật sao? Anh cam lòng đánh sao? Cam lòng động vào em một chút sao? Anh nếu cam lòng anh đã từ tám trăm năm trước liền đem chân em đánh gãy 24 giờ tra tấn ở trên giường……”

“……” Hạ Úc Huân bị rống đến hai mắt đều không mở ra được, vô ngữ mà lau mồ hôi. Lời nói tựa hồ là lời hay, nghe xong sao lại dọa người như vậy chứ!

Bên này cô mới vừa có chút mềm lòng, liền nghe được Lãnh Tư Thần âm trầm mở miệng nói: “Em nếu dám đi xem mắt hẹn hò cùng người đàn ông khác, anh đánh gãy chân người đàn ông kia!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận