Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

“Lãnh băng sơn, làm gì a! Sắm vai vọng thê thạch sao?” Âu Minh Hiên dạo bước lại đây, không tình nguyện mà đem một thứ gì đó trong tay đưa cho anh, nói: “Cầm, đây là tức phụ nhi của tôi bảo mang qua cho anh, không được ghét bỏ a, đây chính là túi thơm tức phụ nhi tôi tự tay làm! Có tiền đều mua không được!”

“Giúp tôi cám ơn bác sĩ Tần.”

Âu Minh Hiên quét mắt sắc mặt khó cói của anh, vẻ mặt đồng tình mà lắc đầu than: “Chậc chậc, nhìn bộ dáng này của anh, nha đầu kia không tiếp nhận tình cảm của anh? Bất quá cũng khó trách, vốn dĩ chính là do anh mà ra, Đại Thi kia chính là fan não tàn của anh mà!”

Vừa dứt lời, anh đột nhiên nhìn ra cửa, vẻ mặt khó có thể hình dung, vỗ vỗ bả vai Lãnh Tư Thần nói: “Mới vừa rồi còn đang nói, lần này tốt, lại tới một fan não tàn……”

Lãnh Tư Thần nghe vậy theo ánh mắt anh nhìn qua, cư nhiên thấy được…… Lâm Tuyết……

Giây tiếp theo, ánh mắt Lãnh Tư Thần như lưỡi dao sắc bén cách đám người thật mạnh bắn về phía Lương Khiêm.

Đang tiếp đón khách mời Lương Khiêm lập tức cảm giác được ánh mắt đáng sợ như giết người của ông chủ, toàn thân run lên lập cập, vừa rồi lúc nhìn thấy Lâm Tuyết tiến vào anh liền có điềm báo dự cảm xấu, được rôi, ông chủ quả nhiên giận chó đánh mèo.


Nhưng, làm ơn đi ông chủ, thiệp mời tôi là gửi cho Dư Hoằng Thu a, ai có thể nghĩ đến Lâm Tuyết cư nhiên sẽ làm bạn gái Dư Hoằng Thu mà tham dự chứ! Vậy cũng phải trách anh sao?

Lâm Tuyết kéo cánh tay Dư Hoằng Thu, tư thái nhã nhặn lịch sự ưu nhã mà đi tới trước mặt Lãnh Tư Thần, nói: “Lãnh tiên sinh, sinh nhật vui vẻ.”

Lâm Tuyết khéo cười duyên dáng, vô cùng tự nhiên, tựa như trước đây mọi thứ chưa từng xảy ra, con ngươi không có một tia oán hận, chỉ toát ra một tia tình yêu thật cẩn thận.

Dư Hoằng Thu bên cạnh vẫn khách khí mà hàn huyên: “Lãnh tổng, sinh nhật vui vẻ! Vô cùng may mắn khi được Lãnh tổng mời tôi qua đây tham gia tiệc sinh nhật ngài!”

Lãnh Tư Thần thoáng gật đầu.

Anh bất quá là nể mặt Tiểu Huân mà mời hắn tới, nhưng thực hiển nhiên, hiện tại anh đã hối hận.


“Lãnh tổng, đây là một chút tâm sy của tôi và Tiểu Tuyết.” Dư Hoằng Thu trong tay cầm một hộp thủ công tinh tế, điêu khắc tinh mỹ.

“Nha, hộp này…… Là gỗ lim tơ vàng sao!” Âu Minh Hiên bên cạnh cau mày nói một câu, ánh mắt bất động thanh sắc mà quét qua lại trên người Dư Hoằng Thu và Lâm Tuyết, trong lòng hồ nghi, hai người này sao lại cùng đi?

“Âu tổng thật có mắt nhìn.”

“Ha ha, xem ra phần quà này của Dư tổng không nhẹ a!” Âu Minh Hiên lộ ra ánh mắt ý vị thâm trường. Chỉ một cái hộp như vậy đã mấy chục vạn, thứ bên trong hiển nhiên đặc biệt đắt giá.

“Dư tổng, vô công bất thụ lộc.” Lãnh Tư Thần mày nhíu lại nói một câu.

“Ai, không thể nói như vậy, trước không nói hôm nay là sinh nhật Lãnh tổng ngài, lại nói nữa ngài cũng là người mai mối giữa tôi và Tiểu Tuyết, ngày đó nếu không phải ngài qua mời chúng tôi cùng chơi bóng, tôi cũng sẽ không quen biết cô gái tốt như Tiểu Tuyết đây!” Dư Hoằng Thu mặt đầy hạnh phúc mà lôi kéo tay Lâm Tuyết, Lâm Tuyết có chút ngượng ngùng mà cúi đầu.

Bất quá, lời này Dư Hoằng Thu nói có vài phần không thích hợp, ý ngoài lời Tiểu Tuyết cô gái tốt như vậy, Lãnh Tư Thần lại không hiểu mà quý trọng……

Lãnh Tư Thần bất động thanh sắc nói: “Dư tổng nếu nói như vậy, vậy người mai mốt cho các vị phải là Nam Cung tiểu thư mới đúng.”

“Ha ha, đúng đúng, Nam Cung tiểu thư tất nhiên cũng có một phần đại lễ! Như vậy, trước xin lỗi không tiếp được!” Dư Hoằng Thu cười lôi kéo Lâm Tuyết cùng nhau đi về phía Hạ Úc Huân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận