Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Cô nhanh chóng buộc lại tóc gọn gàng, giờ phút này khí thế không giống huấn luyện viên, mà giống như thuần thú sư, chỉ thiếu trong tay không có roi da.

Trái chạy ba vòng, phải chạy ba vòng, nhảy cóc, hít đất, đá chân, vỗ tay, đứng tấn, hít đất……

Ước chừng lăn lộn hơn một giờ, hai người xem như giằng co xong.

Người đàn ông kia cho dù là một hơi làm nhiều động tác vận động cường độ cao như vậy cũng chỉ hơi thở dốc mà thôi, mà Hạ Úc Huân bên cạnh huấn luyện đều đã thở hổn hển như trâu.

“Huấn luyện viên, có phải hai người nên đánh nhau thực tế một chút hay không?” Lãnh Tư Thần không muốn sống mà mở miệng.

Hạ Úc Huân cắn răng một cái, đem khăn lông trong tay ném sang, đáp: “Đánh!”


Đương nhiên đánh! Chính là quá hợp ý cô!

Cô muốn đánh tên này rất lâu rồi! Quả đấm của cô đã đói khát khó nhịn!

Đây chính là tự anh ta tìm chết, không thể trách cô!

“Bạn học, vừa rồi tôi dạy anh mấy chiêu, chúng ta luyện tập một chút, anh cũng có thể tự mình căn cứ thực tiễn biến hóa chiêu số.” Hạ Úc Huân không quên nói vài câu hình thức.

“Xin chỉ giáo thêm.”

Lãnh Tư Thần vừa dứt lời, Hạ Úc Huân lập tức một cú đá bay qua, Lãnh Tư Thần cư nhiên nghiêng người, không chỉ có tránh thoát, còn cầm cổ chân cô, tay tất nhiên sẽ không quy củ.

Hạ Úc Huân bực bội, mất đi lý trí quên mất mục đích huấn luyện, trực tiếp tấn công, cước pháp né tránh của tên Lãnh Tư Thần kia vừa nhìn liền biết không phải người thường.

Một khi đã như vậy, cô cũng không khách khí, chân phải tiến lên, nghênh diện nhất chiêu đánh qua, Lãnh Tư Thần không những không né, ngược lại đón nhận tiến lên, sau đó không biết như thế nào một chân bị trượt, cùng lúc đó tay cô đã đáp lên vai Lãnh Tư Thần.

Vốn chuẩn bị quăng ngã qua vai, kết quả bởi vì thân thể không xong, theo bản năng mà nắm chặt bờ vai anh, vì thế mang theo cả anh, hai người cùng nhau ngã sóng soài trên sàn nhà. 

“Rầm” một tiếng cùng với tiếng rên của Hạ Úc Huân, ai.


Mở to mắt, khuôn mặt tuấn tú của Lãnh Tư Thần phóng đại hiện ra ở trước mắt mình, hai tay anh một tay che chở đầu cô, một tay nâng eo cô.

Hạ Úc Huân vừa muốn tức giận mắng, lại nhìn thấy trán Lãnh Tư Thần không ngừng đổ mồ hôi, sắc mặt không bình thường.

“Này, anh đừng giả vờ! Tôi có nặng như vậy sao?” Hạ Úc Huân cả giận nói.

Đỉnh mày tuấn dật của Lãnh Tư Thần gắt gao khóa chặt, sắc mặt vô cùng đau đớn, sau một lúc lâu nói ra một câu: “Em đè của anh rồi……”

“Anh? Anh cái gì?” Hạ Úc Huân theo bản năng mà cúi đầu, lúc này mới hậu tri hậu giác nhận thấy được đầu gối mình đùng vào nơi yếu ớt nhất của đàn ông, vì thế nhanh chóng bò lên.

Lãnh Tư Thần vẫn có chút thống khổ ngồi ở chỗ kia, cúi đầu thật sâu.


Vừa rồi lúc té ngã anh rốt cuộc dùng thân thể che chở mình một phen, Hạ Úc Huân đành phải ho nhẹ một tiếng hỏi một câu: “Anh có khỏe không? Thật sự đau như vậy?”

“Em có muốn thử xem sao không?” Lãnh Tư Thần cắn răng nói ra những lời này.

“Tôi cho dù muốn thử cũng không chơi kiểu đó nha...” Hạ Úc Huân vô ngữ mà thấp giọng lẩm bẩm.

“Thời gian dài như vậy không gặp mặt, em thật sự một chút đều không nhớ anh sao?” Tưởng tượng đến chính mình một tháng này không lúc nào không nhớ tới cô, vừa xuống máy bay liền trực tiếp qua đây, nhưng cô một sắc mặt tốt cũng chưa đổi với mình, cuối cùng nói đánh vậy mà thật sự đánh, trong lòng anh thật là cảm giác nói không nên lời.

“Muốn đánh anh có tính không?” Hạ Úc Huân trừng anh một cái, ngay sau đó giễu cợt nói: “5 năm tôi đều vượt qua được, anh cho rằng một tháng ngắn ngủi này với tôi có ảnh hưởng sao? Đúng rồi, cho dù anh hôm nay không tới tìm tôi, tôi cũng muốn đi tìm anh!”

“Phải không?” Con ngươi thanh lãnh của Lãnh Tư Thần hơi lóe sáng, anh còn tưởng rằng cô chỉ muốn trốn tránh anh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận