Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Lãnh Tư Thần nguyền rủa một tiếng, đem cô từ nước lạnh ôm lên, đầu tiên là đổ hết nước lạnh, sau đó mở nước ấm.

Trong nháy mắt nước ấm đổ xuống, Hạ Úc Huân rốt cuộc cảm giác được mình như sống lại.

“Lãnh Tư Thần, anh đi ra ngoài!”

“Đây là nhà anh.”

“Vậy tôi đi!”

Lãnh Tư Thần rốt cuộc mất kiên nhẫn, trực tiếp dùng cà vạt đem hai tay cô trói ra sau lưng, sau đó dùng áo sơ mi cởi đem chân cô cũng trói lại.

Sau đó, dưới ánh mắt lửa giận ngút trời của Hạ Úc Huân, cởi bỏ chiếc quần trong duy nhất còn sót lại trên người mình ra……

“A! Lãnh Tư Thần anh cuồng lộ a!” Hạ Úc Huân sợ tới mức nhanh chóng nhắm hai mắt lại, lông mi đầy bọt nước khẩn trương mà rung động.

“Em không phải chưa từng thấy qua, không chỉ có xem qua, còn……”

“Câm miệng câm miệng câm miệng!”

“Ngoan ngoãn đợi cho anh, anh tắm xong sẽ giúp em tắm!”

“Tôi mới không cần anh tắm giúp tôi!”

“Vậy em muốn ai tắm giúp em? Ân?”

“Tôi tự tắm! Tự tắm không được sao?”

“Không được.”

“……” Vĩnh viễn không cần cùng Lãnh Tư Thần giảng đạo lý.

-

Tắm rửa thôi mà hệt như đánh nhau, trong phòng tắm làm cho thủy mạn kim sơn.

Lãnh Tư Thần đem cô tắm sạch sẽ, sau đó dùng một khăn tắm lau khô, ôm cô nhét vào trong chăn.

Hạ Úc Huân không chỉ có mặt, toàn thân trên dưới đều hồng như tôm luộc, quả thực là xấu hổ và giận dữ muốn chết.

Đặc biệt là vừa rồi ở trong phòng tắm không cẩn thận nhìn thấy phản ứng của người nào đó khi……

Tên kia mặt ngoài thoạt nhìn một bộ thanh tâm quả dục, thật là tự tắm rửa cho cô mà thôi, nhưng mà người anh em anh ta đã bán đứng linh hồn tà ác của anh ta.

Lãnh Tư Thần ngồi ở đầu giường, dùng một khăn lông xoa tóc, thấy cô trợn mắt nhìn nơi nào đó của mình, giống như thuật đọc tâm mở miệng nói: “Ánh mắt đó của em là gì? Đây là phản ứng bình thường của một người đàn ông.”

Lúc này trên người Hạ Úc Huân quần áo cũng chưa mặc, rúc ở trong chăn mặt đầy phẫn hận: “Quần áo cho tôi!”

Lãnh Tư Thần tiếp tục xoa tóc, trực tiếp làm lơ cô.

“Tôi phải về nhà!” Hạ Úc Huân tiếp tục đấm giường.

Lãnh Tư Thần vẫn không thốt ra một tiếng.

“Này, anh rốt cuộc nghe tôi nói chuyện không? Anh đây là cầm tù phi pháp!”

“Hợp pháp.” Lãnh Tư Thần rốt cuộc nói chuyện, nhưng nói ra lại có thể tức chết cô, còn không bằng không nói.

“Vậy anh hung bạo với tôi cũng là hợp pháp sao? Đây là chứng cứ! Di động của tôi đâu! Tôi phải chụp lại mới được!”

Lãnh Tư Thần vừa lấy hòm thuốc xử lý miệng vết thương trên mặt và trên trán cho cô, vừa cười lạnh nói: “Anh có phải cũng nên chụp lại hay không? Em cũng bạo hành anh.”

“Bạo hành cái đầu anh! Đó là bởi vì anh thiếu chút nữa giết người, tôi là bất đắc dĩ…… Anh rốt cuộc có đưa quần áo cho tôi hay không? Không đưa thì thôi, tôi tự đi tìm!”

Mới vừa bò được một nửa, bị một cánh tay ngang ngạnh đè trở lại.

Hạ Úc Huân ngã thất điên bát đảo, đang muốn chống cánh tay một lần nữa đứng dậy, đột nhiên trước mắt tối sầm lại, trên môi rơi xuống hai mảnh hơi lạnh mềm mại……

Hạ Úc Huân hoảng sợ, như điện giật lùi về, lại bị giữ chặt cái ót……

“Ưm ưm ưm……”

Lãnh Tư Thần làm lơ cô muốn nói chuyện van xin, quyết đoán không cho cô bất cứ cơi hội nói chuyện nào, dù sao cô nói ra tuyệt đối không phải lời hay.

Cái miệng nhỏ này, chỉ thích hợp làm một việc.

Hạ Úc Huân lại vung tay đá chân, thật vất vả mới đạt được cơ hội nói chuyện: “Lãnh Tư Thần anh chính là kẻ lừa đảo, nói cái gì yêu tôi, kỳ thật chính là muốn ngủ với tôi!”

“A, muốn ngủ với em?” Lãnh Tư Thần cười lạnh liên tục, ngay sau đó sâu kín mở miệng nói: “Lúc này sao lại thông minh thế?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui