Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

“Ba lần, không được trả giá!”

“Ba lần còn chưa đủ cho anh một đêm.” Lãnh Tư Thần nhíu mày.

“Đó là chuyện của anh, dù sao cũng tùy anh!” Hạ Úc Huân một bộ không sao cả, kỳ thật trong lòng vẫn luôn bồn chồn.

“Phu nhân, em đây là đầu cơ kiếm lợi.” Với đạo hạnh của Lãnh Tư Thần tất nhiên liếc mắt một cái liền nhìn thấu tiểu xiếc này của cô.

“Ai đầu cơ kiếm lợi, cũng không ai ép anh!” Hạ Úc Huân lập tức không phục mà phản bác.

Lãnh Tư Thần cười nhẹ một tiếng, không biết nghĩ tới cái gì, ánh mắt thâm thúy dần dần chuyển lạnh: “Nghiêm Tử Hoa dùng một bàn tay tới đổi em không chịu, hiện tại lại tình nguyện bản thân dùng thân thể ra đổi, em đối với anh ta…… Thật đúng là có tình có nghĩa……”

Đang êm đẹp sao lại nhắc tới Nghiêm Tử Hoa?


Cô là vì đại cục vì công ty được không? Sao lại đổi thành có tình có nghĩa với Nghiêm Tử Hoa?

Lại nói mọi thứ này đầu sỏ gây tội là ai, rốt cuộc là ai đem cô hại đến nước này! Anh còn có mặt mũi nói ra!

Để tránh một lời không hợp lại cãi nhau, Hạ Úc Huân đành phải cố nén phí nhổ trong lòng, từ dưới cánh tay bọc chăn của anh chui ra ngoài, nói: “Lãnh Tư Thần anh sao lại dong dài thế, không làm tôi đi thật đấy!”

Nói thật, cô hiện tại có chút khẩn trương, thậm chí bắt đầu hối hận về để nghị vớ vẩn vừa rồi của mình.

“Cô gái đáng chết……” Lãnh Tư Thần nguyền rủa một tiếng, xách như xách gà đem cô gái sắp trốn xuống giường quay trở về.

Không phải nói cô có một câu sao?

Hiện tại tính tình càng lúc càng lớn!

Anh cùng vợ mình một giấc còn phải đấu trí đấu dũng anh vui sướng sao?

Vừa muốn cúi người qua, Hạ Úc Huân lập tức sợ tới mức la lên một tiếng: “A! Từ từ……”

“Lại như thế nào? Loại hiệp ước không bình đẳng như vậy anh cũng chấp nhận rồi, chẳng lẽ phu nhân còn muốn đổi ý?” Lãnh Tư Thần mắt sáng như đuốc mà nhìn chằm chằm không sót một biểu cảm nào của cô.

Hạ Úc Huân nhanh chóng chớp chớp mắt, đáp: “Ách, không thể sao?”

Sắc mặt Lãnh Tư Thần tức khắc đen như đáy nồi.


Hạ Úc Huân ho nhẹ một tiếng, được rồi, nhìn dáng vẻ là không thể……

Lãnh Tư Thần hít sâu một hơi mới đè nén lửa giận đang bùng phát như điên trong lòng, sạch sẽ lưu loát mà kéo cô ra khỏi chăn bọc, làn da trắng sứ hoa tầm mắt anh.

“Khoan đã! Tôi…… Mặt tôi bây giờ đều thành như vậy, anh xác định anh nuốt trôi sao?” Hạ Úc Huân sờ sờ gương mặt lại sờ sờ cái trán, mang theo một tia mong đợi, thật cẩn thận mà thử thăm dò.

Lãnh Tư Thần làm như có thật mà đánh giá cô một cái, sau đó mở miệng nói: “Miễn cưỡng hạ khẩu, nếu em cảm thấy có lỗi với anh, lại muốn nhiều hơn vài lần, anh cũng không ý kiến.”

“……” Làm ơn anh già cũng không cần miễn cưỡng bản thân không phải sao?

Cũng may những lời này chỉ là nghĩ trong lòng, không có nói ra, bằng không chữ “Già” để tên này nghe được, đêm nay cô có thể sẽ mất mạng……

Lửa trong con ngươi Lãnh Tư Thần nhảy lên: “Phu nhân, còn có lời gì không, xin một lần nói xong.” Người đàn ông nào chịu được liên tục kêu ngừng như vậy!

Hạ Úc Huân nuốt nước bọt: “Không có không có……”


……

Sáng sớm hôm sau.

Lãnh Tư Thần dựa vào đầu giường, lẳng lặng mà nhìn cô gái ngủ yên bên cạnh.

Cũng chỉ có lúc ngủ, cô mới có thể ngoan như vậy ở bên cạnh mình.

Ngày đó buổi tối, một câu tàn nhẫn “Không yêu” của cô, thực sự hoàn toàn đem anh nhốt vào vực sâu tăm tối.

Cô âm ĩ la hét muốn cùng anh ly hôn, cô tránh anh như rắn rết, anh đều chưa từng kinh hoàng và tuyệt vọng như vậy.

Bởi vì, cô sở dĩ không dám tới gần mình, sở dĩ nhất định phải cùng mình phủi sạch quan hệ, là bởi vì cô còn yêu mình, là bởi vì cô đối với mình càng yêu ngày càng khó tự khống chế, cô càng trốn tránh mình, liền chúng tỏ cô càng yêu mình sâu sắc hơn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận