Lãnh Tư Thần cũng không nhiều lời, click mở di động, trực tiếp mở một đoạn ghi âm.
“Là Lâm Tuyết…… Lâm đ*o diễn bảo tôi làm như vậy…… Thuốc kia cũng là cô ấy đưa cho tôi…… Cố ý dặn tôi chỉ sử dụng với Nam Cung tiểu thư…… Chúng tôi quen nhau lúc đóng phim…… Nhưng chúng tôi kỳ thật không thân…… Ngày đó cô ấy đột nhiên tới tìm tôi, bảo tôi lợi dụng chức vụ liền giúp cô ấy một việc này, hơn nữa tôi có kỹ thuật diễn chuyên nghiệp, cô ấy nói chuyện này tôi làm là thích hợp nhất, cô ấy ứng trước một trăm vạn, nói sau khi chuyện thành sẽ gửi tiếp cho tôi một trăm vạn nữa, còn giúp tôi rời khỏi nơi này, cam đoan sẽ không có người phát hiện……”
Thanh âm Giang Mỹ Vân đứt quãng, nhưng sự việc lại thật sự rõ ràng.
Giờ phút này, sắc mặt Lâm Tuyết đã hoàn toàn không còn vẻ bình tĩnh vừa rồi, bất quá vẫn cố gắng chống đỡ nói: “Lãnh tiên sinh, ngài có phải hiểu lầm gì không? Tôi thật sự không biết ngày đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nghe đoạn ghi âm này, tựa hồ là có người đem sự việc đẩy hết lên đầu tôi!”
Lãnh Tư Thần tiện tay ném bút ghi âm, không nhanh không chậm hỏi: “Người lúc trước xúi giục cô làm chuyện này, chẳng lẽ không nói cho cô biết một việc sao?”
“Cái…… Chuyện gì?” Lâm Tuyết theo bản năng hỏi.
Lúc trước ở khách sạn sau khi bị Lãnh Tư Thần vô tình đả kích, cô thiếu chút nữa bị Lý Triết Vũ bắt đi. Sau đó có người cứu cô, sự việc trong tiệc sinh nhật kia chính là chủ ý người nọ ra.
Người nọ nói hắn và Nam Cung Huân từng có đoạn tình cảm, nhưng không tiện trực tiếp ra tay, cho nên mới tìm cô.
Người nọ cung cấp kế hoạch vô cùng hoàn mỹ, hơn nữa hứa hẹn sẽ giúp cô giải quyết tốt hậu quả, cho nên cô vẫn động tâm mạo hiểm thử một lần.
Tuy rằng cuối cùng kế hoạch thất bại, nhưng sau đó Lãnh Tư Thần vẫn luôn không tìm cô, cô còn tưởng rằng thật sự không có việc gì. Mắt thấy mấy ngày nay thừa dịp Nam Cung Huân xảy ra chuyện, cô nắm chặt cơ hội đạp Dư Hoằng Thu, sau đó xuống tay từ Lãnh mụ mụ, mọi thứ đều tiến hành vô cùng thuận lợi, ai ngờ, hôm nay Lãnh Tư Thần cư nhiên sẽ đột nhiên gây khó dễ.
Lãnh Tư Thần nhìn cô một cái, chậm rãi mở miệng nói: “Cô tự nhận là không có chỗ nào kém Nam Cung Huân, cô cho rằng cô so với cô ấy ôn nhu, so với cô ấy săn sóc, quan trọng nhất chính là, cô so với cô ấy giống người tôi yêu thương hơn, đặc biệt là bây giờ, thanh danh cô ấy bị hủy hết, càng không có khả năng đánh đồng với cô, cho nên, cô cảm thấy, trừ cô ra, tôi sẽ tìm không thấy một thế thân hoàn mỹ nào hơn cô sao……”
Lâm Tuyết nghe mỗi một câu sắc mặt liền trắng ra một phần, nhưng cô nghĩ như vậy có cái gì không đúng?
“Lâm tiểu thư, tôi thừa nhận, cô xác thật là thế thân hoàn mỹ nhất.” Lãnh Tư Thần nói.
Nghe câu đó, Lâm Tuyết ngừng thở, si mê mà nhìn chăm chú người đàn ông nghiêng mặt.
“Nhưng, thực đáng tiếc…… Nam Cung Huân không phải thế thân, mà là nguyên chủ.”
Lãnh Tư Thần nói xong một câu này, trong xe một trận tĩnh mịch.
Một lát sau, Lâm Tuyết run rẩy thân thể, không cách nào tin nổi mà the thé nói: “Chuyện này không có khả năng! Cô ấy không phải đã chết sao? Tôi từng nhìn thấy anh đến bia mộ cô ấy……”
Lâm Tuyết đã hoàn toàn rối loạn, không tiếc nói ra bản thân đã từng theo dõi chuyện của anh.
Như thế nào sẽ…… Tại sao lại như vậy……
Cô gái kia cư nhiên chưa chết……
Hơn nữa chính là người cô trước nay đều coi là đối thủ cạnh tranh lớn nhất.
Thì ra, trận đấu này, từ lúc bắt đầu cô đã thua, thua một cách triệt để.
Cô cư nhiên còn luôn miệng kiêu ngạo mà nói với cô gái kia, mình càng giống cô ấy hơn……
Ha, buồn cười…… Quả thực quá buồn cười……
Khó trách a……
Cô ấy không phải thế thân, mà là nguyên chủ, cho nên, cô thế thân này cho dù hoàn mỹ thì có ích lợi gì?
Ý Lãnh Tư Thần là, người sai khiến sau lưng cô cũng biết điều này, nhưng người kia lại cố ý không có nói cho cô biết.
Cô là hoàn toàn bị người ta lợi dụng……
Lâm Tuyết thất hồn lạc phách xuống xe……
Mưu kế tính toán tường tận, giấc mộng hào môn tan vỡ……