Hắn giận dữ, ném nó lên giường, trông hắn bây giờ thật đáng sợ...
Nó không biết hắn định làm gì, nhưng muốn thoát ra khỏi đây... lấy thế ngồi dậy...chạy thẳng ra ngoài
Vừa lúc tay nó tiếp xúc được tay cầm cánh cửa... thế nhưng nó chuẩn bị xoay tay mở chốt cửa định bỏ chạy, dáng người mảnh mai của nó lại bị ai kia từ phía sau tóm lấy, nhanh chóng ôm nó vào trong ngực...
Hơi thở của nó bây giờ chạy toán loạn hòa vào hơi thở của hắn có chút dễ chịu, cái cảm giác có chút quen thuộc làm cho trái tim nó đau nhói.
Ngay lúc đó, hắn nhanh nhẹn bồng nó lên, cả 2 nặng nề ngã xuống giường..
-"A"
Theo bản năng nó nhanh chóng ngồi dậy, nhưng bị thân hình hắn đè ngược lại...
-"Anh mau thả tôi ra"
Nó liên tục đánh thùm thụp vào người hắn mong thoát ra khỏi cơ thể nặng nề bên trên
-"Câm miệng" – Ánh mắt lạnh lùng ra lệnh cho nó, sau đó dùng đôi tay nắm giữ hai tay không ngừng kháng cự của nó
Toàn thân nó bây giờ không thể nào tự làm chủ được nữa, ngoài việc không ngừng mắng chưởi con người đáng ghét phía trên
-"Chết tiệt anh muốn làm gì tôi, thả tôi ra"
-"Tôi làm giống như mấy thằng đàn ông của cô thường làm thôi" – giọng điệu khinh bỉ, ánh mắt đỏ lửa nhìn nó, càng giận tay hắn càng cấu chặt vào tay nó như muốn trút giận...
-"Anh... BUÔNG RA" – Nó như hiểu ý hắn, kêu la vùng vẫy không ngừng
-"Tại sao với họ cô ngoan ngoãn còn với tôi thì không" – hắn bây giờ như con hổ dữ sắp ăn thịt con mồi trước mặt mình, vẫn tiếp tục cấu chặt tay nó, gần như chảy máu...
-"THẢ TÔI RA, ANH LÀ ĐỒ HÈN, KHÔNG ĐÁNG MẶT ĐÀN ÔNG"
-"Tôi mặc kệ, cô cũng còn gì nữa đâu mà chưởi tôi"
Hiển nhiên, những lời kêu la của nó chỉ tốn công vô ích không hề làm hắn có chút lay động... ánh sáng trong phòng làm cho khuôn mặt hắn hiện rõ trước mặt nó, một con người thật sự rất hoàn hảo, con người này với nó là mối tình đầu rất đẹp, rất buồn, rất đau... hắn nhìn nó bằng một ánh mắt thật lạnh nhạt kiêu ngạo, trên người hắn còn vươn một chút mùi rượu vang nồng lúc tối...
-"Anh thả tôi ra" – nó dứt khỏi cái suy nghĩ của mình, kêu la khan cả cổ
-"Cô thường dùng chiêu ra sức cự tuyệt này để bọn chúng càng thích đó sao, cô đúng là hạng đàn bà rẻ tiền đến đáng sợ mà tôi chưa từng gặp qua đó, bên ngoài dịu dàng để đánh lừa đàn ông, giỏi lắm"
Nó đau nhức nhói trước câu nói của hắn, người đàn ông trước mặt nó bây giờ thật đáng sợ, đây có thể là người đàn ông nó yêu sao? Hắn cuối xuống chiếm đoạt lấy bờ môi đang mím chặt của nó...
-"Ưm... buông... ưm... thả ra" – nó cố gắng nói từng chữ, nhưng đôi môi ấy nhất quyết không tha cho nó
Nó vừa tức, vừa ghét con người trước mặt mình quay mặt đi, nụ hôn của hắn trượt trên cổ mềm mại của nó và không quên để lại "dấu" trên đó. Nó khó chịu, vùng vẫy như con cá sắp chết...
-"Buông tôi ra, nếu không anh sẽ hối hận suốt đời đó"
-"Thôi ngay cái giọng đó đi" – hắn dừng lại nhìn nó, giọng nói lạnh nhạt khó chịu không một chút thương xót vang lên, rồi tiếp tục dùng đôi môi mình bịt cái miệng đỏ mộng đang ầm ĩ đó lại.
Nó câm ghét hắn, không ngừng kháng cự lại, nhưng mọi thứ điều do hắn làm chủ, hai tay nó vẫn bị hắn khống chế.
Hắn càng hôn điên cuồng bá đạo, khiến nó không thể nào chống cự nỗi nữa, hơi sức cũng không còn chống lại cơ thể bên trên...
Bờ môi ấy đã chịu buông tha cho đôi môi nó, hắn trượt tiếp xuống cổ, bàn tay to lớn của hắn đi xuống cởi từng nút trên người nó... dần dần toàn bộ quần áo trên người nó đã được yên vị dưới sàn nhà...
Nó bây giờ đã trần trụi trước mặt hắn... cảm giác nóng bừng cả mặt, nó sử dụng tất cả hơi sức còn lại kháng cự...
-"Đừng mà Bảo Khánh, anh nói tôi là loại đàn bà rẻ tiền đáng sợ mà, tôi không đáng để anh làm vậy đâu, thả tôi ra đi"
-"Không, tôi cũng muốn thử coi cô đáng sợ như thế nào"
Và bây giờ cả hắn cũng không mảnh vai che thân, nó xấu hổ hai mắt nhắm lại muốn dùng đôi tay che lại tất cả mọi thứ đang phơi bày trước mặt hắn..
Hắn tiếp tục vừa cắn vừa hôn khắp người nó, cố giãy giụa nhưng không thể nào ngăn được hành động của hắn, từng đợt công kích của hắn khiến nó run rẩy, như cảm giác không còn được an toàn nữa, nó như gào thét hết những sức lực còn lại
-"DỪNG LẠI NGAY...AAAAAAAAAAA"