***********Hiện tại***************
Ông bà nội đang hồi tưởng về kí ức thì đột nhiên thấy Khả Di đứng trước mặt nói:
- Ông bà nội ơi, cháu nấu xong rồi, mời ông bà xuống ăn
- Ừ…cháu vào trước đi, ông bà vào sau – ông nội nói có vẻ miễn cưỡng
Hai người lủi thủi vào nhà bếp, mặt như sắp chuẩn bị lên pháp trường( )
Vào đến nhà bếp, trên bàn ăn là một món bánh hấp dẫn, nhiều màu sắc và đẹp mắt y chang Khương Duy kể, thậm chí còn đẹp hơn ý chứ ^^, khiến cho ông bà nội bất an càng bất an hơn, cùng chung một ý nghĩ : “ càng đẹp càng…nguy hiểm”
- Cháu mời ông bà nội thử ạ - Khả Di mặt cười tươi nói
Ông bà nội không ai trả lời, quay mặt nhìn nhau. Cuối cùng ông nội đã hành hiệp trượng nghĩa mà thử trước, có lẽ sẽ hơi hành hạ dạ dày một chút nhưng vì sự nghiệp sau này sẽ không cho Khả Di nấu ăn nữa mà hi sinh.( Có quá không vậy trời @@)
- Bánh gì đây Khả Di? – ông nội để kéo dài thời gian
- Dạ, là bánh kuih đấy ạ
- Thế à
Ông nội ột miếng bánh vào miệng, rồi nhắm mắt lại. Chợt ông nội mở mắt ra, ngạc nhiên nhìn Khả Di, rồi quay sang bà nội không quên làm tay muốn nói rất tuyệt. Bà nội thấy thế mới thử một miếng bánh.
- Công nhận cháu ta giỏi thật, ngon lắm - bà nội nói
- Hì, cháu của ông bà mà lại
- Nhưng tại sao Khương Duy nó nói là cháu nấu ăn không được mà – bà nội thắc mắc trong khi ông nội ăn hết miếng này đến miếng khác ( ông ơi, vừa nãy ông miễn cưỡng phải ăn mà, sao giờ ăn nhiều thế@@)
- Cháu phải tập nhiều lắm đấy ạ nên mới nấu ngon thế này. Lúc ở Mĩ cháu mới nấu lần đầu, đâu biết rau nào ra rau nào, muối hay đường cứ cho đại nên mới thế ( botay =_=)
- Hở - bà nội nghe xong choáng toàn tập
- Thưa ông bà chủ và tiểu thư có khách đến ạ - bà Lý nói