- Khả Di ơi, có anh Tuấn Anh gặp bạn kìa!
Một bạn nữ sinh mặt đo đỏ nói vọng vào lớp gọi Khả Di. Chắc là cô nàng này được Tuấn Anh nhờ gọi Khả Di dùm vui wa nên mới đỏ mặt.
Khả Di nhanh chóng ra ngoài cửa lớp, mỉm cười hỏi Tuấn Anh:
- Anh có việc j gặp em vậy ạ?
Tuấn Anh cũng mỉm cười nhìn Khả Di ko liên tiếng. Nắm lấy tay cô, dắt đi đến 1 nơi. Trước khi đi còn nói:
- Em nhắm mắt lại, anh sẽ dắt em tới 1 nơi! Nhớ là ko được ti hí nha!!!!
Khả Di cũng quen biết, nói chuyện vs Tuấn Anh 1 thời gian nên cũng ko lo lắng lắm mà nhắm mắt đi theo Tuấn Anh.
Và…Cảnh tượng này đã lọt vào tầm mắt của 2 người…
Tuấn Anh mỉm cười khi Khả Di làm theo lời mình nhắm mắt lại, tới nơi anh nhẹ nhàng nói:
- Được rồi, em mở mắt ra đi!
Đập vào mắt Khả Di là 1 khung cảnh vô cùng vô cùng đẹp. Xa xa là 1 dòng suối, nước trong vắt. cây cối bao quanh xanh rì, mang đến vẻ tươi mát. Thoang thoảng mùi thơm của 1 loài hoa nào đó. Mấy chú chim hót líu lo nghe rất vui tai…
Cô ngỡ ngàng trước khung cảnh này, khiến cho Tuấn Anh có chút hài lòng.
Một lúc sau, Khả Di mới hoàn hồn hỏi Tuấn Anh:
- Oa… đẹp thật đó, anh tìm ở đâu ra vậy?
Xoa đầu Khả Di trước ánh mắt long lanh của cô, Tuấn Anh mỉm cười ra dấu “bí mật ko thể bật mí” làm Khả Di mặt ủ rũ. Nhưng được 1 hồi thì tươi tỉnh trở lại trước khung cảnh nên thơ này.
Khả Di đang rất hào hứng chạy quanh nơi này thì Tuấn Anh gọi cô lại. Khả Di đến nay trước mặt anh hỏi:
- Sao vậy ạ? – Khả Di thắc mắc hỏi
Tuấn Anh mặt mày nghiêm chỉnh, hỏi Khả Di:
- Khả Di này…ừm…em có thể làm bạn gái anh ko?
Câu hỏi của Tuấn Anh làm Khả Di đứng hình. Hai kẻ theo dõi Tuấn Anh và Khả Di cũng đứng hình theo. Một kẻ thì mặt buồn bã sợ nghe tiếng đồng ý của Khả Di, còn 1 kẻ thì vẫn ngạc nhiên từ nãy h.
Một lúc lâu sau, Khả Di mới trở lại bình thường, tươi cười nói:
- Anh đùa em à?
- Anh ko đùa em, anh nói thật lòng đây Khả Di – Tuấn Anh kiên định nói
Khả Di lại trầm ngâm hồi lâu, nhìn thẳng vào mắt Tuấn Anh nói:
- Cho em thời gian suy nghĩ được ko? Em sẽ cho anh câu trả lời nhanh nhất có thể! Bây h em hơi mệt, em về trước nhé!
Nói rồi Khả Di vẫy tay vs Tuấn Anh chạy đi 1 mạch. Thấy thế 2 kẻ đang theo dõi cũng đi theo Khả Di.
Một lúc lâu sau, Tuấn Anh nhếch mép cười “ khó cưa đổ thật, nhưng càng thú vị”. Rồi cũng rời khỏi đó trong tích tắc.
Đúng, ông Dương Tuấn gọi Tuấn Anh về Việt Nam là muốn anh tán đổ Khả Di. Vì sao ư? Khả Di là “công chúa” được coi như bảo bối trong nhà. Tán đổ Khả Di để cho cô yêu Tuấn Anh, lúc đó sẽ biến cô thành kẻ gián tiếp phá hủy 2 tập đoàn Trần thị và K&D. Khi đã hết giá trị lợi dụng rồi thì vứt bỏ… Đúng là ông Dương Tuấn ko từ thủ đoạn nào, “lấy đọc trị độc”.
………………………..
Khả Di mệt mỏi nằm ra giường, nhớ tới câu nói của Tuấn Anh. Tuấn Anh và cô quen nhau đã 1 tháng rồi, lần nào cũng vô lớp nói chuyện, chơi vs cô và Ngọc Linh. Cô và anh nói chuyện rất hợp, rất vui vẻ. Nhiều lần còn chở cô đi chơi. Cô cũng có chút cảm tình vs Tuấn Anh. Lâu lâu cũng tự mỉm cười khi nhớ đến anh. Nhưng cô ko biết đó có phải là tình yêu ko?
Cô chưa yêu lần nào nên ko thể biết cảm giác yêu là như thế nào? Nhưng đang suy nghĩ về Tuấn Anh thì gương mặt cười tươi rạng rỡ như mặt trời của Khánh Nam lại hiện lên, làm Khả Di rối tung rối mà cả lên. Tại sao bây h mình lại nghĩ đến anh Khánh Nam nhỉ?
Chợt mặt cô đột nhiên tươi hẳn lên, chạy thẳng qua phòng Khương Duy. Đúng, cô có 1 anh trai là sát thủ tình trường cơ mà? Sao lại ko nhớ ra cơ chứ?
- Anh hai, anh hai cho em hỏi 1 chút!
Đang trầm ngâm suy nghĩ, nghe em gái gọi Khương Duy mới trở về thực tại. mỉm cười vuốt tóc Khả Di, Khương Duy hỏi:
- Em có chuyện gì cần hỏi anh à?
Khả Di gật gật
- Về chuyện tình cảm nam nữ đúng ko?
Lại gật gật.
Nhưng mà tại sao anh hai lại biết nhỉ? Đang định hỏi “tại sao anh hai biết” thì Khương Duy đã nói 1 câu:
- Em gái anh chỉ có về phương diện này là ngốc nghếch thôi!
Nhìn Khả Di ko hoài nghi nữa Khương Duy mới thở phào nhẹ nhõm. Hôm nay anh và Khánh Nam thấy Tuấn Anh dắt Khả Di đi đâu đó thì tò mò đi theo. Từ lúc nghe câu nói của Tuấn Anh đến h, anh và Khánh Nam ko nói vs ai câu nào.
Mặt Khánh Nam thì buồn rõ trông thấy, vừa về đến nhà đã nhốt mình trong phòng. Anh biết, thằng đó thích em gái mình mà chưa thổ lộ để cho Tuấn Anh đi trước 1 bước. mà anh cũng băn khoăn có thật là Tuấn Anh có thích em gái mình thật lòng hay ko? Hay là có ý đồ gì khác? Anh ko chắc là sau vụ ông nội nói, có thể tin tưởng Tuấn Anh ko? Cho nên từ khi trở về đến h trầm ngâm suy nghĩ.
May mà kịp nói thêm ko thôi Khả Di biết anh theo dõi nó mất. nó mà biết sẽ giận lắm cho coi. Nhưng cũng là vì lo cho nó thôi, sợ thằng Tuấn Anh làm j em gái nên mới đi theo.
- Anh hai, anh hai ơi…
Khả Di đưa bàn tay khua qua khua lại trước mặt Khương Duy. Khiến anh bừng tỉnh, nói:
- À, anh xin lỗi anh đang mải suy nghĩ. Vậy em gái anh có gì cần hỏi nào
Khả Di hỏi luôn ko giấu giếm:
- Yêu một người là thế nào ạ?
Khương Duy lại xoa đầu Khả Di, mỉm cười nói:
- Là lúc nào em cũng nhớ người đó, khi ở bên người đó em cảm thấy ấm áp, tim đập lỗi nhịp…( ho ho tác giả chưa yêu bao h nên chém đại, có j sai đừng ném gạch, tội tác giả lắm :)).
- À, em hiểu rồi, am về phòng đây! – nói rồi Khả Di đi nhanh về phòng