Bắc Phái Đạo Mộ Bút Ký


Những thứ lộn xộn này lúc đó tôi thực sự không thể nhớ được, chỉ cảm thấy những gì anh ta nói rất phức tạp, gì mà thất môn bát môn, không biết anh ta đang nói về cái gì.
"Được rồi lão tam, cậu ta mới bao nhiêu tuổi, chú nói nhiều như vậy cũng vô dụng, đi thôi, chúng ta đến ngôi mộ chính đằng trước xem xem, Tôn lão nhị lắc lắc cổ tay nói: "Trên người chúng ta có máu đồng tử của Vân Phong, phá tà thôi!"
Lại lội nước dọc theo lối vào mộ hai ba phút, phía trước vẫn chưa xuất hiện ngôi mộ chính, đến gần dùng đèn đội đầu rọi nhìn, phía trước lại có một bức tường đá chặn lại, không phải ngôi mộ chính.
Lúc này, không biết từ đâu thổi tới một cơn gió, chân tôi ngâm trong nước đọng đục ngầu, cảm giác lành lạnh.
Đi tới dưới bức tường đá, Tôn lão nhị ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy, một lỗ thủng lớn đen ngòm trên quán đỉnh mộ đạo trên đỉnh đầu chúng tôi rõ rành rành, gió lạnh chính từ lỗ đen đó thổi tới.
Hình dạng cái lỗ không theo quy tắc.

Tôn lão tam nhìn cái lỗ cau mày nói: "Đây là đám người trước làm ra, quán đỉnh mà chúng ta vừa đi qua không có vết nổ, xem ra bọn họ đã thay đổi một điểm và phát nổ từ đây, nhìn hình dạng của cái lỗ này, hẳn là dùng ngòi nổ"
Tôn lão tam ấn vào bộ đàm: "Thủ lĩnh, đi thẳng về phía trước có một bức tường đá, khác với những gì chúng ta nghĩ, không phải là ngôi mộ chính, trước mắt vẫn chưa nhìn thấy vật bồi táng.”
Đèn đỏ của bộ đàm vừa sáng lên, Vương thủ lĩnh chỉ huy qua điều khiển từ xa:
“Mộ bùn thạch cao xanh không thể nào không có ngôi mộ chính.


Các cậu tìm thêm xem, đi bên trái tới nhĩ thất tây xem tình hình thế nào"
"Rõ, thủ lĩnh, chúng ta còn bao nhiêu thời gian?"
"Cách thời gian trời sáng an toàn còn hai tiếng bốn mươi lăm phút, cố gắng tăng tốc lên.
"Ừm, Tôn lão nhị buông bộ đàm, trực tiếp dẫn tôi và Tôn lão tam vòng qua bức tường đá, đi đến nhĩ thất phía tây.
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy nhĩ thất của một ngôi mộ.

Thực ra chỉ là một căn phòng nhỏ.

Nhìn vết nước trên tường, nơi này trước đó chắc ngâm cả trong nước.
Lúc đó tôi đã nhìn thấy gì?
Thoạt nhìn, tôi thấy đồ đồng chất đống, hàng loạt đồng xanh, chất bừa bãi trên sàn nhĩ thất phía tây.

Đồ đồng xanh có số bị vỡ, có số nguyên vẹn.

Một số là cái đỉnh tròn, cái đỉnh vuông cỡ nhỏ, cái đỉnh đồng xanh, bình đồng xanh, chén uống rượu ba chân đồng xanh, nhìn thoáng qua cũng có mười mấy bộ!
"Giàu rồi, giàu rồi!"
Tôn lão nhị đỏ cả mắt, nói không mạch lạc vào bộ đàm: "Thủ thủ lĩnh! Giàu rồi! Chúng ta giàu rồi! Trong nhĩ thất tây có mấy chục bộ đồng xanh! Sơn đen cổ, thủy ngân gỉ (3)! Hàng thủy khanh Tây Chu chính cống (4)!"
Vương thủ lĩnh là người thấy qua sóng gió lớn, ông ta bình tĩnh nói qua bộ đàm: "Chuyển theo từng đợt, mang hết ra cho tôi.
“Được,” Tôn lão nhị móc ra chiếc túi vải da rần mang theo bên mình, thản nhiên nói: "Đám chuột phía nam này chuyển sang ăn chay rồi à? Vậy mà để lại cho chúng ta nhiều thịt như vậy.

Tôi thật sự phải thay mẹ cảm ơn tám đời tổ tông bọn chúng rồi!"
Tôn lão tam tính tình trầm ổn, cau mày trầm giọng nói: “Nhị ca, em luôn cảm thấy có gì đó không đúng, lỗ mũi của đám chuột phương nam không kém hơn chúng ta, nhiều thịt như vậy không thể nào ngửi không thấy, điều này nói không thỏa"
Tôn lão nhị cũng không chê rỉ sét thủy ngân có độc, cầm cái đỉnh nhỏ hình vuông bằng đồng lên hôn: "Haha, bảo bối, theo anh về nhà thôi!"

Hắn còn không quên nói một câu.
"Lão tam, anh phát hiện con người chú càng ngày càng nhát gan, chú nghĩ nhiều vậy làm gì.

Lão tam tôi hỏi chú, nếu có một đống nữ sinh viên đại học cởi đồ nằm trên đất, chú sẽ làm gì hả?"
"Chắc chắn là sau này hẵng nói hả?”
_________________________________
Chuyên mục giải thích
1/ Kim Tơ Nam Mộc là một loại cây gỗ quý đặc biệt chỉ có ở Trung Quốc, phân bố ở Tứ Xuyên và một số vùng thuộc phía Nam sông Trường Giang.

Gỗ của cây này có mùi thơm, thớ gỗ như những sợi tơ vàng được hình thành tự nhiên, sáng óng ánh dưới ánh nắng mặt trời.

Vì là loại gỗ quý hiếm nên từ xưa đến nay, dù là vua chúa, vương hầu, tướng lĩnh hay những người giàu có đều muốn sở hữu một món đồ nội thất làm từ Kim Tơ Nam Mộc.

Thậm chí, vào thời phong kiến cổ đại, chỉ có hoàng tộc, nhà vua mới được sử dụng loại gỗ này.

Vì thế nên nó còn được mệnh danh là "gỗ hoàng đế"
2/ Nam Hương còn gọi là Mai Diệp Hương, Dương Giác Hương, Hương Diệp Tử, là một loại thuốc bắc, trừ phong thấp, cường gân hoạt huyết, giảm đau cầm máu

3/ Sơn đen cổ: Là cách miêu tả một loại màu sắc đặc thù của khí cụ bằng đồng thời cổ.

Có mặt đồng bên ngoài đen nhánh tỏa sáng, cảm giác như ngọc.

Đây là do cổ vật đồng ở dưới đất lâu, bị lưu huỳnh trong không khí oxi hóa mà tạo thành oxi hóa đồng (CuO), lưu hóa á đồng (Cu2S), oxi hoá á tích (SnO), những hóa chất này tích tụ khiến bề mặt đồng có màu đen.

Thời gian càng lâu, màu đen này sẽ càng đậm.
Thủy ngân rỉ: Còn được gọi là thủy ngân cổ, là một loại hiện tượng rỉ sét trên các đồng tiền cổ đào được.

Nó có màu rỉ đen hoặc rỉ xám trắng, có khi còn thấy được dạng ánh sáng của thủy ngân trong đồng xanh.
4/ Hàng thủy khanh: Ý chỉ văn vật trước khi được tìm thấy đã bị ngâm trong nước thời gian dài
***Được dịch và biên bởi iinatrans


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận