Chiến Ca, em định sẽ dần rời khỏi giới giải trí, sống một cuộc sống bình thường như những người bình thường khác.
Em sẽ đua xe, sẽ trượt ván, sẽ nhảy, có thể em sẽ viết nhạc nữa.
Có bé con ở bên cạnh, em rất vui....Chiến Ca, bé con thật sự rất đáng yêu, nếu như có anh ở đây thì tốt rồi.
Hôm nay em đã nhận được thiếp mời hôn lễ của anh gửi đến, em chợt nghĩ đến sau này anh cùng vợ mình cũng sẽ có một bé con đáng yêu như Tiểu Hi em đang ôm trong lòng, đột nhiên em có chút chua xót rồi....Cuối cùng em cũng thấy anh trong bộ vest chú rể rồi, chỉ tiếc rằng với tư cách là khách mời của anh.
Nhìn anh bước đi trên lễ đường, thì ra chúng ta đã cách xa nhau như vậy.
Có rất nhiều đồng nghiệp cũ của chúng ta đến dự hôn lễ của anh, em ngồi chung với mọi người ở đoàn phim Trần Tình năm ấy, mọi người đều ăn ý mà không nhắc đến chuyện cũ nữa, đều rất thoải mái mà trò truyện.Anh đến cạnh em, chúng ta đều cùng nhau nói một câu "đã lâu không gặp".
Chiến Ca, em chúc anh hạnh phúc là thật, chúc hai người hạnh phúc là giả....5/8/2029, ba mươi hai tuổi, lần thứ ba không có anh bên cạnh.
Năm nay tụi em đã cùng nhau đi dã ngoại.Chiến Ca, hôm nay em đã đem theo bé con và motor chạy đến biển, Ninh Hinh cùng Tử Văn theo sau bằng xe hơi, bé con rất thích ngồi xe motor nhất quyết không chịu ngồi xe cùng với Ninh Hinh và Tử Văn.
Anh nói xem, bé con sau này sẽ thích motor giống em chứ?Chiến Ca, biển thật bình yên, bầu trời cũng thật rộng lớn, nhất định sẽ có thể chứa hết nỗi buồn của em....Chiến Ca, mùa đông năm nay thật lạnh, em nghe nói sẽ có tuyết rơi, hình như đã nhiều năm rồi Bắc Kinh chưa có tuyết, thì ra lần trước chúng ta cùng nhau ngắm tuyết đầu mùa cũng là chuyện của rất nhiều năm về trước rồi....Chiến Ca, giá như mà bây giờ em ngủ một giấc, buổi sáng tỉnh dậy vẫn còn thấy anh nằm ở bên cạnh em, vẫn được ăn bữa sáng do anh đích thân xuống bếp, anh sẽ khuyên nhủ muốn Ninh Hinh cùng anh học nấu ăn, Tử Văn cũng sẽ tiếp lời anh muốn em đi học nấu ăn cùng cậu ấy, quãng thời gian ba năm vừa qua chỉ là một cơn ác mộng của mình em mà thôi thì tốt biết mấy..