Bác Quân Nhất Tiêu Thời Không Sai Lệch


Gần hai giờ đồng hồ chạy xe, chỉ cần đi qua cây cầu trước mặt là tới nội thành Bắc Kinh rồi, những toà nhà cao ốc hiện ra trước mặt, dòng người hối hả ngược xuôi những ngày cuối năm, những cây thông Noel được trang trí cẩn thận, nhưng hình ảnh khiến lòng người bình yên nhất có lẽ vẫn là hình ảnh những cụ ông cụ bà cùng nắm tay nhau bước đi trên phố.

"Chúng ta đã chuyển nhà được năm năm rồi"Tử Văn hướng mắt về tiểu khu mình vừa đi ngang qua, không cầm lòng được mà khẽ thở dài.

Cái chết của Nhất Bác là một sự đả kích rất lớn với Ninh Hinh, sau tang lễ của Nhất Bác cô ấy vẫn chưa từng một lần đặt chân lại tiểu khu ấy thêm một lần nào nữa, căn hộ cũ của hai người đã được cho thuê, còn căn hộ của Nhất Bác hàng tháng đều sẽ nhắc nhở anh thuê người đến quét dọn.


Tử Văn biết, đấy chính là cấm địa trong lòng vợ mình, cô ấy sẽ không đến nữa vậy nên cô ấy cũng sẽ không biết được căn hộ ấy từ lâu đã có một người quay trở về.

Mỗi lần chuẩn bị sắp đến ngày giỗ của Nhất Bác bé con đều sẽ được gửi cho ông bà nội hoặc ông bà ngoại bởi vì trong Ninh Hinh sẽ luôn ở trong trạng thái rất tệ, chỉ nằm lì trong lớp chăn dày, ngây ngốc nhớ về những chuyện lúc trước, chỉ là năm nay cô ấy có chút thay đổi.

Tử Văn và Ninh Hinh mười ngón tay đan chặt dạo bước trên phố, dưới cái lạnh mùa đông cắt da cắt thịt của Bắc Kinh, rất thành thục đi đến con đường năm xưa, nơi có lão bá bá bán khoai lang nướng nóng hổi, thơm lừng.

Hai người mua một củ khoai lớn, mỗi người ăn một nửa, cùng trò truyện với bá bá.


"Lâu rồi bá bá mới thấy hai con cùng đến, bình thường đều là Tiểu Văn đến mua về" Ông lão bảy mươi tuổi cười hiền từ, gương mặt già nua hiện rõ sự phúc hậu của mình, tuy đã hơn bảy mươi tuổi nhưng trí nhớ của ông vẫn vô cùng tốt.

"Con nhớ bá bá quá nên hôm nay liền phải đến đây ạ" Ninh Hinh mỉm cười ngọt ngào, củ khoai lang trong tay cũng không ngừng toả ra mùi thơm ngào ngạt.

"Hôm qua thì là Tiểu Chiến đến, hôm nay lại là hai đứa đến, có Tiểu Bác là rất lâu rồi chưa đến thăm bá bá thôi, trước đây vẫn đều là bốn người đi chung cùng nhau đến chỗ bá bá ăn khoai" bá bá phúc hậu cười nói rồi lại xoay người trở lại bên bếp lò, tiếp tục nướng khoai, gắp than trong tay không chậm rãi lật khoai lang trong lò.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận