Lúc Giang Tự đến phòng bệnh, Mã Hạo đang lột cam cho Nguyễn Tú Phương.
Gã thấy anh tới thì vội đặt trái cam xuống, lấy khăn giấy lau tay.
"Bác sĩ Giang!" Gã đứng dậy từ cái ghế nhỏ bên mép giường, ánh mắt lấp lánh nhìn Giang Tự.
Trạng thái của Nguyễn Tú Phương có vẻ tốt hơn rất nhiều.
Vốn dĩ chị ta đang nằm trên giường lúc này cũng đã ngồi dậy, cung nói: "Bác sĩ Giang."
Giang Tự gật đầu, ra hiệu họ tiếp tục: "Chị ăn cam trước đi, xong thì xuống dưới tìm tôi trao đổi kế hoạch phẫu thuật một chút."
Hiển nhiên vợ chồng Mã Hạo, Nguyễn Tú Phương không còn lòng dạ nào ăn cam nữa.
Giang Tự vừa mới đi gọi Thiệu Nhạc và một nghiên cứu sinh trao đổi mới, quay lại đã thấy hai người đứng đợi trước cửa.
Giang Tự cầm folder trong tay vẫy tay với hai người, sau đó dẫn theo Thiệu Nhạc và nghiên cứu sinh vào phòng họp.
"Anh chị ngồi đi." Giang Tự nói với hai người xong thì mở folder ra nói với Thiệu Nhạc và nghiên cứu sinh: "Tiểu Vương, em tóm tắt bệnh tình cho họ đi."
Hiển nhiên Tiểu Vương đã chuẩn bị trước, mặc dù lúc nói chuyện do có chút hồi hộp nên còn hơi lắp bắp, nhưng nhìn chung cũng đã nói được hết những điểm quan trọng rồi.
Nghe Giang Tự "Ừ" một tiếng rồi Tiểu Vương mới dám thở dài nhẹ nhõm.
Giang Tự lấy kết quả kiểm tra và báo cáo bệnh án ra đặt từng tờ trước mặt Nguyễn Tú Phương.
Thấy Mã Hạo cố gắng nhìn qua bên này, anh bèn đẩy đẩy vài tờ về phía gã để gã xem dễ hơn.
Giang Tự vừa chỉ trên giấy vừa giải thích sơ tình trạng cho hai người nghe, lúc này Mã Hạo và Nguyễn Tú Phương đã hoàn hồn sau khi nghe tin dữ nên ngồi nghe rất nghiêm túc.
Hơn nữa Giang Tự còn thay đổi một số thuật ngữ khó hiểu nên Nguyễn Tú Phương nghe hiểu được cả.
"Bác sĩ, tôi thật sự có thể sống lâu được sao?" Chị ta nghe chị Thái an ủi xong sau đó đã nghe Mã Hạo nói qua một lần rồi, nhưng liên quan đến sống chết, chị ta vẫn nhịn không được hỏi lại với bác sĩ Giang Tự đang mặc áo blouse trắng ngồi trước mặt.
"Trong y học không có gì là tuyệt đối cả.
Nhưng xét theo thống kê thì tiên lượng của bệnh ung thư cổ tử cung giai đoạn đầu sẽ không quá tệ đâu." Giang Tự nói.
Sau khi giới thiệu tình hình cơ bản, Giang Tự mới vào vấn đề: "Hôm nay tìm hai người chủ yếu là chọn kế hoạch phẫu thuật."
Trường hợp của Nguyễn Tú Phương có thể chọn hai cách phẫu thuật, cắt bỏ cổ tử cung hoặc cắt bỏ toàn bộ tử cung.
Nghĩa trên mặt chữ, cái trước là chỉ cắt bỏ cổ tử cung thôi, cái sau thì cắt bỏ toàn bộ tử cung, cổ tử cung tất cả.
Nguyễn Tú Phương đã có một đứa con, Giang Tự xác nhận chị ta không có ý định sinh thêm nữa, anh nói: "Thường trường hợp như thế này chúng tôi sẽ khuyên làm phẫu thuật cắt bỏ toàn bộ tử cung, như vậy thì tiên lượng sẽ càng tốt hơn.
Căn cứ vào số liệu thống kê thì làm cách này xác suất tái phát cũng sẽ thấp hơn nhiều."
"Cắt bỏ toàn bộ tử cung..." Nguyễn Tú Phương hơi do dự.
"Vậy tôi sẽ không còn tử cung nữa à."
"Chức năng chủ yếu của tử cung là để chứa thai nhi nên chị yên tâm đi, sẽ không ảnh hưởng gì đến sinh hoạt bình thường của chị đâu." Thiệu Nhạc tiếp lời.
Nguyễn Tú Phương nhìn Thiệu Nhạc: "Nhưng..
bác sĩ Giang...!vừa nãy bác sĩ Giang cũng có nói có cái gì mà chỉ cắt bỏ cổ tử cung thôi đó." Chị ta bối rối nói.
"Đánh giá tình hình trước mắt thì trường hợp của chị có thể dùng cách phẫu thuật cắt bỏ cổ tử cung.
Nhưng cách này có rủi ro khá lớn." Giang Tự nói.
Nói thẳng ra thì cái thứ gọi là u ác tính này, chỉ cần có thể dùng mắt thường thấy được nơi nó phát triển thì bác sĩ có thể cắt bỏ được.
Nhưng vẫn có khả năng còn sót một ít tế bào ung thư mà mắt thường không nhìn thấy, một ngày nào đó nó lại nổi dậy tái phát bệnh.
Đối với một cơ quan không quan trọng với sự sống như tử cung thì cắt bỏ toàn bộ là cách an toàn nhất.
Đây cũng là một trong những lý do vì sao tiên lượng của ung thư cổ tử cung lại tốt hơn những bệnh ung thư nội tạng quan trọng khác.
Nguyễn Tú Phương nghe vậy thì im lặng không hỏi thêm gì nữa, xem như đã hiểu ý Giang Tự.
"Trước mắt là sắp xếp phẫu thuật cắt bỏ triệt để, sau đó sẽ có ba giai đoạn xạ trị và hóa trị.
Giai đoạn đầu xạ trị và hóa trị sẽ được thực hiện tại khoa của chúng tôi, sau đó Thiệu Nhạc sẽ sắp xếp chuyển chị tới khoa ung bướu." Giang Tự hỏi: "Chị còn vấn đề gì không?"
"Bác sĩ..." Nguyễn Tú Phương mím môi ngập ngừng một lúc lâu.
"Tôi muốn...!giữ lại tử cung."
Giang Tự nhìn chị ta một cái, bút lông trong tay gạch một đường trên giấy rồi đưa cho Nguyễn Tú Phương: "Nếu phẫu thuật cắt bỏ cổ tử cung thì phải làm thêm ba giai đoạn điều trị bằng xạ trị và hóa trị.
Phần bị cắt bỏ sẽ được đưa đến khoa sản bệnh lý kiểm tra, nếu kết quả kiểm tra trên vết cắt dương tính thì có nghĩa là vẫn còn dấu vết của tế bào ung thư, phải làm phẫu thuật cắt bỏ toàn bộ tử cung."
Nếu vết cắt dương tính thì sẽ được xem là ung thư đang xâm lấn*, Nguyễn Tú Phương phải làm kiểm tra phân loại giai đoạn một lần nữa.
Nếu tình trạng không lý tưởng thì sẽ phải tiến hành thêm một bước là nạo vét hạch bạch huyết* và cắt bỏ toàn bộ hai ống dẫn trứng.
Nguyễn Tú Phương lắc đầu: "Nhưng mà bác sĩ..." Chị ta hơi do dự.
"Không có tử cung thì tôi không phải phụ nữ nữa rồi."
Lông mi Giang Tự đột nhiên run rẩy.
Lần này không đợi Giang Tự lên tiếng, Mã Hạo đã nói trước: "Ầy vợ ơi, dù sao thì mạng sống quan trọng nhất mà, nếu tính mạng em cũng không còn thì cần tử cung gì nữa.
Đứa nào dám nói em không phải phụ nữ anh đánh chết nó."
Giang Tự cầm bút, nhìn Nguyễn Tú Phương một cái.
Anh nói: "Thứ giúp chị duy trì đặc điểm giới tính là estrogen trong buồng trứng.
Nếu trong quá trình phẫu thuật mà tình hình tốt thì chúng tôi sẽ cố gắng giữ lại buồng trứng cho chị."
"Nhưng không giống nhau mà bác sĩ." Nguyễn Tú Phương buồn khổ nói.
"Tôi thấy khó chịu.
Nếu phải cắt toàn bộ mới sống được thì thôi, nhưng rõ ràng trước mắt không cần thiết mà.
Tôi chấp nhận chịu rủi ro này.
Người làm phẫu thuật này chắc chắn không chỉ có mình tôi, chẳng lẽ tôi lại xui xẻo tái phát lại à." Chị ta nói.
Giang Tự nghe vậy thì gật đầu, lặp lại những ưu điểm và khuyết điểm của hai loại phẫu thuật này với Nguyễn Tú Phương một lần nữa: "Hai người có thể về nói chuyện lại, sáng mai lúc tôi đến kiểm tra phòng rồi quyết định sau."
Nói xong anh khép folder lại, cắm bút vào túi áo rồi đi ra khỏi phòng họp.
Nghiên cứu sinh Tiểu Vương đi theo sau lưng Thiệu Nhạc, cậu ta mới đến không bao lâu, chỉ biết trước nay Giang Tự rất nghiêm khắc nên không dám hỏi thẳng anh.
Vì thế cậu ta nhỏ giọng hỏi Thiệu Nhạc: "Chị Thiệu Nhạc, thầy Giang cứ đi vậy mà không khuyên nhủ ạ?"
Thiệu Nhạc lắc đầu, nhớ lại lúc cô mới đến đây cũng từng có thắc mắc như thế này.
Khi đó Giang Tự chỉ dặn cô giải thích rõ ràng với bệnh nhân là được rồi.
Mấy thứ như tử cung này, có thể em thấy nó không quan trọng nhưng nó lại quan trọng trong lòng một số người.
Nhu cầu của mỗi người là khác nhau, làm bác sĩ thì không nên suy bụng ta ra bụng người, phải ưu tiên đặt nhu cầu của người bệnh lên trước.
Đặc biệt là loại bệnh ung thư có sức khoẻ tâm lý và trạng thái tinh thần gắn chặt với nhau như này.
Ví dụ Nguyễn Tú Phương đang không muốn như vậy thì cho dù có cắt bỏ toàn bộ tử cung vì an toàn của chị ta, thì nói không chừng còn có thể làm tâm trạng chị ta sa sút, ngược lại càng dễ tái phát ung thư hơn.
Cô nhớ rõ năm đó Giang Tự có nhận một ca áp xe vùng kín* người bệnh là một bà lão.
Người khác đều nghĩ bà lão lớn tuổi như vậy rồi sẽ không quan tâm đến chuyện trị sẹo nữa.
Chỉ duy nhất mình Giang Tự còn nhớ hỏi bà sau này bà còn định sinh hoạt tình d/ục hay không? Không ngờ bà lão đầu đầy tóc trắng lại gật đầu, tổ phẫu thuật phải thay đổi kế hoạch phẫu thuật cấp tốc.
Đa số mọi người đều hay dùng cảm nhận của mình hoặc suy nghĩ của số đông để đánh giá người khác.
Nhưng con người muôn hình vạn trạng, điều bác sĩ nên làm là suy xét nhu cầu của người bệnh của mình mà thôi.
Cô nhỏ giọng kể lại những chuyện trong quá khứ cho Tiểu Vương nghe, người sau gật gật đầu suy tư nhìn theo bóng dáng cao gầy của Giang Tự.
Trong lòng Giang Tự vẫn đang suy nghĩ về câu nói vô tình của Nguyễn Tú Phương, nên hiếm khi lơ đãng không nghe được bọn họ đang nói gì.
Anh quay lại phòng làm việc, đặt folder xuống rồi uống nước.
Ly nước rót ra đã lâu nên hơi lạnh, Giang Tự đổ vào thêm chút nước nóng rồi uống hai ngụm, cảm thấy cơ thể mệt mỏi lạ thường.
Tuy rằng đứa bé chỉ mới 3 tháng nhưng mang trong bụng vẫn rất nặng.
Giang Tự xoa xoa cái eo nhức mỏi, ngồi trên ghế một lúc, ánh mắt trống rỗng.
Ngồi một lúc lâu, đợi sức lực hồi phục không ít Giang Tự mới đứng dậy đi đến bãi đỗ xe.
Lúc về đến nhà, Giang Tự cắm chìa khoá vào ổ vô thức xoay hai vòng.
Nhưng anh mới xoay một vòng thì cửa đã mở ra, lúc nhìn thấy ánh đèn trong phòng khách, Giang Tự mới muộn màng nhớ ra trong nhà còn một người khác.
Cảm giác này có chút mới mẻ, cũng có chút lạ lẫm.
Hình như cảnh tượng khi anh vừa mở cửa liền nhìn thấy ngôi nhà đang sáng đèn đã là chuyện rất lâu trước kia rồi.
Thẩm Phương Dục đang mở họp video, thấy Giang Tự về thì khẽ gật đầu, vươn tay lấy một bên tai nghe xuống.
Sau khi xác nhận Giang Tự không có gì muốn nói với hắn thì hắn mới đeo tai nghe lại, dời mắt về màn hình máy tính.
Lúc làm việc Thẩm Phương Dục rất tập trung, thỉnh thoảng hắn sẽ nói vài câu, Giang Tự nghe hình như là hắn đang hướng dẫn đồ án cho học sinh.
Thật ra đây mới là trạng thái bình thường của Thẩm Phương Dục, chỉ là mấy ngày nay cảm giác tồn tại của "Thẩm Phương Dục cợt nhả" cao quá, khiến Giang Tự nhìn thấy hắn như này chợt có cảm giác hơi xa lạ.
Bỏ qua chút cảm xúc lạ lẫm trong lòng, Giang Tự đổi dép lê đi vào phòng tắm tắm rửa.
Nước ấm đánh vào người, hơi nước bốc lên làm mờ tầm nhìn của anh.
Làm phẫu thuật cả một ngày, nội tạng máu me, tiếng khóc nỉ non của trẻ sơ sinh, hoá đơn phạt trên bảng thông báo, bát canh lạnh được hâm nóng, khuôn mặt của vợ chồng Mã Hạo Nguyễn Tú Phương.
Còn có Thẩm Phương Dục tháo tai nghe nhìn anh một cái.
Những hình ảnh phức tạp lần lượt xẹt qua não Giang Tự theo thứ tự, lạ lùng khó hiểu.
Chẳng hiểu vì gì mà đột nhiên anh thấy cực kỳ mệt mỏi.
Lúc đứng sấy tóc trước gương, Giang Tự vươn tay lau đi tầng hơi nước dày đặc trên mặt gương, làm lộ ra gương mặt của chính mình.
Mặc dù không quá chú ý đến ngoại hình nhưng Giang Tự vẫn nhận ra mình đã ốm hơn một chút, hai gò má hiện rõ hơn trước, đường xương hàm cũng sắc bén hơn.
Ma xui quỷ khiến mà anh tiếp tục lau đi hơi nước trên gương, mãi đến khi nửa người trên của anh xuất hiện hoàn chỉnh trên mặt gương trước mắt.
Không biết đã thấy gì, bàn tay cầm máy sấy của Giang Tự đột nhiên buông lỏng.
Máy sấy rơi xuống sàn nhà, lúc phích cắm bị giật bung ra khỏi ổ điện có xẹt lên tia lửa nhỏ.
Tiếng máy sấy ồn ào trong phòng tắm đột nhiên im bặt, Giang Tự nghe từ trong phòng khách truyền đến một câu: "Cái gì rơi đó?"
Giang Tự không trả lời, mái tóc còn ướt một nửa dính sát da đầu, trên đuôi tóc còn đọng lại những giọt nước.
Anh rũ mắt, hơi nước làm ướt lông mi khiến chúng nó đen lạ thường.
Ánh mắt Giang Tự rơi trên bụng dưới của mình trọng gương, không rõ ý nghĩa.
Em bé hơn ba tháng nên bụng đã lộ ra chút đường cong.
Lúc mặc quần áo thì không thể nhìn ra, nhưng khi cơ thể trần trụi thì không có cách nào che giấu được nữa.
Câu nói vô tình kia của Nguyễn Tú Phương lại vang lên trong đầu Giang Tự, tiếng thở dài của người phụ nữ như hãy còn bên tai.
"Không có tử cung thì tôi không phải phụ nữ nữa rồi."
Vậy nếu có tử cung thì sao?
Giang Tự nhìn gương..
"Tôi là gì đây?" Từ lúc xác nhận bản thân mang thai đến nay, lần đầu tiên Giang Tự tự hỏi chính mình vấn đề này.
Trước đây không phải không nghĩ tới, chỉ là mỗi lần suy nghĩ này hiện lên một chút thì Giang Tự đều cố gắng bóp chết nó, không dám nghĩ đến nữa.
Thậm chí bình thường anh đều cố ý tránh nhìn sự thay đổi ở bụng mình.
Nhưng mà ngay lúc này, có lẽ đã quá mệt mỏi, hoặc có lẽ là câu nói của Nguyễn Tú Phương đã âm thầm cắt ra một vết thương trong lòng anh.
Những cảm xúc và áp lực cố gắng đè nén bấy lâu đều tuôn ra khiến Giang Tự nhịn không được tự hỏi.
...!Tôi là gì đây?
Giang Tự nhìn bản thân trong gương, không dám trả lời.
Dưới sự giằng co trong im lặng với người trong gương, đột nhiên trong đầu Giang Tự nảy lên một suy nghĩ không đầu không đuôi.
Nếu Thẩm Phương Dục ở đây, hẳn là hắn sẽ cười hì hì trêu chọc anh hai câu.
Sau đó vừa chế giễu năng lực chịu đựng áp lực của anh dở tệ, vừa nở nụ cười lưu manh bất cần đời, dứt khoát đập vỡ cái gương này.
Vì thế Giang Tự cứ vậy mà làm.
"Xoảng" một tiếng, cái gương trước mắt vỡ tan.
Một phần thấu kính rơi vãi đầy sàn, phần còn lại vẫn còn nguyên đó nhưng trên mặt cũng đầy vết nứt.
Giang Tự nhìn thoáng qua bàn tay đang chảy máu, rồi lại nhìn vào khuôn mặt cắt xẻ của mình theo vết nứt trong gương.
Sau đó Giang Tự cứ im lặng đứng đó, nghe tiếng bước chân từ xa đến gần.
Theo từng tiếng tim đập của anh, càng lúc càng rõ ràng.
———
*Ung thư xâm lấn: ung thư xâm lấn là một loại ung thư đã lan ra ngoài mô bị ảnh hưởng ban đầu.
Ví dụ đối với ung thư vú, điều này thường có nghĩa là ung thư đã di căn từ các ống dẫn sữa hoặc các tiểu thùy sang các mô vú xung quanh.
Nói chung, ung thư không xâm lấn dễ điều trị hơn loại ung thư có xâm lấn.
*Nạo vét hạch bạch huyết: Khi phẫu thuật cắt khối ung thư nguyên phát, bác sĩ phẫu thuật có thể tiến hành lấy bỏ một hoặc nhiều hạch lân cận.
Thủ thuật lấy một hạch bạch huyết được gọi là sinh thiết hạch, còn thủ thuật cắt bỏ nhiều hạch bạch huyết được gọi là phẫu thuật nạo vét hạch.
Khi ung thư di căn tới hạch bạch huyết, nguy cơ ung thư tái phát sau phẫu thuật sẽ cao hơn.
Thông tin này sẽ giúp bác sĩ quyết định liệu có cần điều trị thêm hóa trị, liệu pháp miễn dịch, điều trị đích hoặc xạ trị sau khi phẫu thuật hay không.
*Áp xe vùng kín: hay áp xe tuyến Bartholin thường gây ra một khối u dưới da ở một bên âm đ*o và thường gây đau trong bất kỳ hoạt động nào gây áp lực lên khu vực này, chẳng hạn như đi bộ, ngồi xuống hoặc quan hệ tình d/ục.
Khi bị áp xe Bartholin có thể gây cơn sốt, khu vực áp xe có thể sẽ đỏ, sưng và nóng khi chạm vào.
Phụ nữ trong độ tuổi sinh đẻ là đối tượng bị ảnh hưởng nhiều nhất.
Gần 2% phụ nữ sẽ bị áp xe tuyến Bartholin trong đời.
Áp xe tuyến Bartholin có thể có đường kính 3cm gây ra cơn đau đáng kể.
Trong khi hầu hết những người bị áp xe tuyến Bartholin đều hồi phục hoàn toàn, trong một số trường hợp, u nang sẽ tái phát và bị nhiễm trùng trở lại.
1.Nguyên nhân gây ra áp xe tuyến Bartholin:
Có hai tuyến Bartholin, mỗi tuyến có kích thước bằng hạt đậu.
Các tuyến nằm ở hai bên của lỗ âm đ*o cung cấp chất bôi trơn cho niêm mạc âm đ*o.
Các bác sĩ cho biết, vi khuẩn như E.
coli và các bệnh lây truyền qua đường tình d/ục, chlamydia hoặc bệnh lậu có thể gây ra nhiễm trùng dẫn đến áp xe tuyến Bartholin.
Nếu vi khuẩn xâm nhập vào tuyến, có thể bị sưng, nhiễm trùng và tắc nghẽn.
Khi chất lỏng tích tụ trong tuyến, áp lực sẽ tăng lên khu vực này.
Có thể mất nhiều năm để chất lỏng tích tụ đủ để tạo thành u nang, nhưng áp xe có thể hình thành nhanh chóng sau đó.
Nếu tình trạng nhiễm trùng và sưng tấy tiến triển, tuyến có thể bị áp xe, làm vỡ da.
Áp xe tuyến Bartholin có xu hướng rất đau đớn.
Nó thường chỉ xảy ra ở một bên của âm đ*o tại một thời điểm.
2.
Các triệu chứng áp xe tuyến Bartholin
Áp xe tuyến Bartholin thường gây ra một khối u dưới da ở một bên âm đ*o và thường gây đau trong bất kỳ hoạt động nào gây áp lực lên khu vực này, chẳng hạn như đi bộ, ngồi xuống hoặc quan hệ tình d/ục.
Khi bị áp xe Bartholin có thể gây cơn sốt, khu vực áp xe có thể sẽ đỏ, sưng và nóng khi chạm vào.
———
Hé lu mn! Xin lỗi vì bỏ bom mn 2 ngày nhá
DÀNH CHO BẠN
Miễn phí đề cử con số miền bắc
Thêm...
693
173
231
2 hôm nay tui cày truyện hăng say quá nên không có thời gian edit.
Nay cày xong rồi thì quay lại công cuộc lấp hố cho mn đây
2 ngày không làm nên nay ngồi gõ chữ thấy câu văn nó hơi cụt lủn không liên kết lắm.
Mn đọc thấy sai sai đâu thì cmt tui sửa lại nha.
Cảm ơn mn
À quên nói với mn là từ chương 28 là tác giả hết đặt tên chương rồi, tên chương sau này đều là tui tự đặt hết nha.
———
Tác giả khoá VIP nên không thấy được tên chương chứ hông phải tác giả hông đặt tên nha mn.
Nhưng vẫn xem được dòng miêu tả chương nên tui lấy dòng đó làm tên chương luôn nha!!
Cái nào dài quá thì tui sẽ chỉnh sửa chút ít cho ngắn lại để phù hợp làm tên chương nha!.