Bác Sĩ Nguy Hiểm

Liên tục thốt lên ba tiếng tốt, lúc này Tần Tường cực kì hưng phấn.

“Đúng rồi, tự liệu bệnh lịch của Hinh Hinh đã gửi đi hay chưa?”

Từ Khải Lâm gật đầu nói: "Gửi rồi!"

Khoa chỉnh hình và ngoại khoa tay của Lục Viện ở thành phố Ma Đô nổi danh khắp cả nước, mà viện trưởng Vương lại là chuyên gia trong lĩnh vực cấy ghét mô da, nếu có bọn họ hỗ trợ hội chẩn, nhất định sẽ có được phương án giải quyết hoàn mỹ, nghĩ tới đây, trong lòng Từ Khải Lâm lại tràn đây mong chờ.

Trần Thương nghe xong, cũng có hơi sửng sốt một chút, Lục Viện thành phố Ma Đô? Danh tiếng chỗ này cũng không hề nhỏ!

Hiện tại, Trần Thương cũng rất muốn nghe thử ý tưởng gì đó của bọn họ, hoặc có thể cùng nhau đưa ra ý tưởng, dù Trần Thương có nằm giữ kỹ thuật cấy ghép mô da cao cấp, nhưng vốn dĩ trong y học là hỗ trợ lẫn nhau và cùng nhau thảo luận, nếu được vậy sẽ có thể, trợ giúp người bệnh tốt hơn.

Đột nhiên Tân Tường lên tiếng, “Tiểu Trần, chiều này đi dự hội chuẩn từ xa với tôi đi, bây giờ chúng ta đi ăn trưa thôi, tôi mời”


Trần Thương nhẹ gật đầu.

Lúc này, một người đàn ông gầy gò bước tới, vóc dáng người này rất cao, nhưng nhìn lại không có tinh thần, tóc trên đầu rất thưa thớt và thậm chí có chỗ còn không mọc, nếp nhăn nơi khóe mắt và trên trán tương đối nhiều, nhìn ngoại hình này chắc tuổi cũng rơi vào tầm hơn sáu mươi.

Người đàn ông cầm một hợp cơn trong tay, vừa mới đi vào phòng bệnh, nhìn thấy Tân Tường liền nở nụ cười, các nếp nhăn trên mặt cũng theo đó nhăn lại sâu hơn!

“Chủ nhiệm Tân, ngài đã tới? Cuối tuần cũng không nghỉ ngơi hả?” Người đàn ông để hộp đồ ăn xuống, hai tay nằm lấy tay Tân Tường, khom người, vừa cười vừa nói.

Tần Tường cũng cười theo: “Hôm nay mời thêm mấy chuyên gia tới, để hoàn thiện nốt phương án phẫu thuật, tranh thủ tiến hành phẫu thuật vào ngày mai, à, giới thiệu với anh, đây là bác sĩ Trần, được mời đến chuyên môn thiết kế da cho Hinh Hinh, lĩnh vực chỉnh hình da của cậu ấy rất lợi hại.”

Người đàn ông vội vàng nhìn về phía Trần Thương. cúi đầu: “Bác sĩ Trần làm phiền anh”


Trần Thương cười cười, không nói thêm gì.

Ăn xong bữa trưa ở căn tin bệnh viện cùng Tân Tường, Trần Thương chợt phát hiện ra, căn tin Nhị Viện tỉnh vẫn là tốt hơn cả, ít nhất là khi mua cơm dì bán cơm không run tay, hơn nữa nhìn thấy mình tới sẽ múc nhiều hơn một muôi thịt.

Ba giờ chiều, bên trong văn phòng bác sĩ, TV mở ra để bắt đầu hội nghị từ xa, chuẩn bị tiến hành hội chẩn từ xa.

Điều này khiến Trần Thương không tránh khỏi sự cản khái dành cho sự tài đại khí thô của Đông Đại Nhất viện, có vẻ mỗi phòng ban đều có một thiết bị hội nghị từ xa như thế này, đúng là khoa học kỹ thuật phát triển cũng mang tới tiện lợi rõ như ban ngày.

(DG: Tài đại khí thôi: Lắm tiền nhiều của)

Màn hình to lớn được bày ở góc tường, sau đó truyền tới hình ảnh đối phương, phòng này khá lớn nhưng hình ảnh vẫn có thể dễ dàng nhìn rõ.

Nhìn thấy bốn năm bác sĩ xuất hiện trên màn hình, Tân Tường đứng dậy khẽ gật đầu, “Chào viện trưởng Vương, chủ nhiệm Tiếu, khổ cực mọi người rồi, thứ bảy mà còn phải phiền mọi người trợ giúp hội chuẩn, thực sự xin lỗi."

Nhìn qua có thể thấy Vương Ngọc Sơn rất có uy nghiêm, đầu vuông tai to, khách sáo gật đầu nhẹ một cái, nói: "Chủ nhiệm Tân, tình huống bệnh nhân bên ngài chúng tôi cũng đã hiểu được đại khái, giờ chúng ta bắt đầu vào vấn đề chính luôn đi!”

“Chúng ta hãy thử thảo luận về tình huống người bệnh một chút, hiện tại cũng có mấy phương án được đưa ra, nhưng căn bản vẫn chưa thống nhất, giờ chúng ta hãy thử cùng nhau suy nghĩ bàn bạc một chút, trước tiên chủ nhiệm Tân hãy thử nghe qua mấy ý kiến của chúng tôi đã”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận