Bác Sĩ Nguy Hiểm

Dự báo thời tiết nói với mình hôm nay có mưa rào, có sấm chớp nhớ kỹ mang dù.

Bát quái tin tức đẩy đưa rất nhiều tin tức.

...

Nhưng có một tin hấp dẫn ánh mắt Trần Thương.

Bệnh viện tỉnh nhân dân Đông Dương có một số. nhân viên y tế không tuân thủ quy tắc chế độ bệnh viện, đối phế phẩm chữa bệnh tiến hành công khai bán, tạo thành ảnh hưởng bất lợi nghiêm trọng, dành cho Xử lý!

Trần Thương sững sờ, ấn mở ra tin tức xem lập tức ngẩn người.

Phòng phẫu thuật cùng y tá ngoại khoa tay, trong lúc Hình Vũ năm viện đó, đã mang máu ngoáy tai, truyền dịch khí trong quá trình trị liệu Hình Vũ bán cho bằng hữu dẫn tới người có tâm mua sắm, có rất nhiều người trực tiếp phát trên mạng.

Lúc này, Trần Thương mới nhìn kỹ, thì ra gần nhất đề tài nóng là chuyện này, chia sẻ lên cả Weibo!

Nghĩ tới đây, Trần Thương một trận hoảng sợ.

Cũng may lúc ấy Hình Vũ không có cầm ống tiểu, bắng không... Trần Thương cảm giác lạnh cả sống lưng.


Cái kia phải trị giá bao nhiêu tiền?

Khủng bố, quá khủng bố!

Lúc này, điện thoại bỗng nhiên vang lên.

Trần Thương thấy tên người gọi điện, lập tức sững sờ: Trương Hữu Phúc gọi điện thoại cho mình làm gì?

Nhận điện thoại:

- Chủ nhiệm Trương, chào ngài!

Trương Hữu Phúc cười ha ha:

- Tiểu Trần, tôi vừa rồi đến khoa tìm cậu, phát hiện cậu không ở đó, nói cậu làm ca tối, buổi tối có thời gian không?

Trần Thương sững sờ:

- Có thời gian.

Trương Hữu Phúc ừ một tiếng:

- Buổi tối đi ra ăn một bữa cơm đi, chúng ta trò chuyện về niên hội một chút.

Trần Thương nghe đến niên hội cũng lên lại tỉnh thần.

Dù sao hiện tại nhiệm vụ đang ở trên người, nhiệm vụ mới là cần có được thân phận quản sự cấp tỉnh, mà muốn nhận được nhiệm vụ cấp tiếp theo phải là có được một thân phận đến cấp quốc gia.

Hiện tại, anh đã gia nhập hội y học Trung Hoa phân hội khoa ngoại tay, chỉ chờ giấy chứng nhận thành tích gửi trở về.

Trần Thương suy nghĩ có thể vào học hội quản sự tỉnh Đông Dương ngoại khoa gan mật hay không?

Trần Thương quyết định nói nay trò chút với chủ nhiệm Trương, nhìn xem muốn đạt được chức quản sự đến cùng cần đồi hỏi gì?


Nghĩ tới đây, Trần Thương vội vàng gật đầu đáp ứng.

Đến hơn sáu giờ tối, điện thoại Trần Thương vang lên.

- Tiểu Trần, tôi gửi cho cậu địa chỉ, tối nay cậu qua đây đi nếm thứ thú nghệ của tôi

Trần Thương sững sờ, mời khách đến nhà? Chủ nhiệm Trương nhiệt tình hiếu khách như thế?

- Thật ngại quá, chủ nhiệm!

Trần Thương xấu hổ cười một tiếng.

Trong lòng Trương Hữu Phúc cười một tiếng, chính là muốn cậu ngại ngùng.

Thủ đoạn lôi kéo lòng người của Lý mặt than so với Trương Hữu Phúc mình còn kém xa lắm đấy, Trần Thương cậu sớm muộn gì cũng sẽ là người của phổ ngoại khoa chúng tôi!

Nghĩ tới đây, Trương Hữu Phúc cười nói:

- Khách khí cái gì, trước kia tôi đối với cậu có chút khúc mắc, hôm nay coi như là nhận lỗi, trực tiếp tới đi, địa chỉ tôi gửi cho cậu trên Wechat.

Cúp điện thoại, Trương Hữu Phúc gửi địa chỉ cho Trần Thương.


Tiền Thương nghe thấy Trương Hữu Phúc nói cũng hơi sửng sốt một chút.

Chủ nhiệm Trương này... Thật đúng là...

Đường đường là chủ nhiệm lại nói chịu nhận lỗi với một tiểu bác sĩ, mặt mũi này thật sự là cho đủ.

Nếu như Trần Thương không đi, đây cũng quá không cho Trương chủ nhiệm mặt mũi.

Kỳ thật, sau khi Trương Hữu Phúc cùng mình ở chung cũng không tệ lắm, nghĩ tới nghĩ lui, Trần Thương quyết định mang cho chủ nhiệm Trương một ít quà.

Hay là xuống dưới mua hai chai rượu?

Nghĩ tới đây, Trần Thương cảm thấy ái chủ ý này không tệ.

Đến siêu thị mua hai chai rượu trắng mười năm, không đắt cũng không rẻ, cầm cũng đúng lúc phù hợp.

Dù sao cũng đi đến nhà lãnh đạo, không mang ít đõ cũng không tí

Nói thế nào Trương Hữu Phúc cũng là chủ nhiệm, chủ nhiệm bốn mươi tuổi trẻ trung khoẻ mạnh, tương lai cũng là một người đứng đầu bên trong lĩnh vực, có thế giao hảo cũng là một chuyện tốt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận