Bác Sĩ Thiên Tài Và Người Vợ Lẽ Không Dễ Động Tới


Lời vừa dứt, trong lòng mọi người đứng đó đều đã thông suốt.Đã đến lúc này rồi, nếu mọi người vẫn chưa hiểu được âm mưu trong đó thì họ thật ngu ngốc.Lúc này vú Vương mới nhớ ra: “Vậy người phụ nữ mặc y phục màu hồng mà ta nhìn thấy lúc sáng là Tuyết Nhi, không phải Vương phi?”Mọi người đều nhớ tới lời vú Vương nói sáng nay về việc Vương phi mặc y phục hồng xé xác con mèo hoang.Lúc này Cửu Nhi đột nhiên dẫn mấy tên thị vệ đi vào: “Vương phi, chúng ta tìm thấy bộ y phục này ở phía sân sau Ngọc Nhu Các.

Nó được chôn dưới lòng đất.

Khi tìm kiếm, chúng ta thấy phần đất đó rất dày, nhìn như mới được đắp lên, bên trên chi chít cây cỏ nên ta đã nghi ngờ, khi đào lên thì thấy bộ y phục màu hồng này."Cửu Nhi nói xong, đám thị vệ phía sau cô đã đưa ra chiếc váy mà họ tìm được.Khi mọi người nhìn vào, bộ y phục này rất giống với bộ y phục mà Vân Nhược Nguyệt mặc.Có điều, thoạt nhìn chúng rất giống nhau, nhưng khi xem xét kỹ hơn thì chúng khác nhau, đường thêu và các chi tiết khác nhau nhưng màu sắc và kiểu dáng thì giống nhau.Khi vú Vương nhìn thấy y phục, bà ta đột nhiên chạy tới, giật lấy y phục và ướm lên người Tuyết Nhi.Khi bà ta ướm lên người Tuyết Nhi, bà ta hoang mang nhìn chằm chằm vào cô: "Là cô ấy.

Người sáng nay khi ta thấy đang ăn thịt mèo hoang chính là cô ta.

Chắc chắn cô ta đã dùng cái cào năm ngón đó giết chết mèo hoang.

Khi ta nhìn thấy cô ta, con mèo rừng trong tay cô ta đã chết.

Ta bị tin đồi làm cho hồ đồ, tưởng rằng Vương phi đã cắn chết con mèo đó.

Vậy là con mèo hoang đó không bị cô ta cắn chết mà là do cái cào năm ngón này lấy mạng.

Khốn kiếp.

Hơn nữa, mọi người nhìn trang sức ở đây và kiểu tóc của cô ta đi, tất cả đều rất giống vương phi.

Cô ta đã giả làm Vương phi mấy ngày qua, chúng ta đều là bị cô ta lừa rồi.

"Vú Vương nói xong, mọi người ở đây đều đã hiểu rõ được sự tình.Bây giờ bọn họ có thể hoàn toàn chắc chắn kẻ giết người đó chính là Tuyết Nhi.Về phần có liên quan gì với Nam Cung Nhu hay không, đó là chuyện bọn họ không dám bàn tới.Bây giờ Nam Cung Nhu không còn dám bảo vệ Tuyết Nhi nữa.Nàng ta quay lại, nhìn chằm chằm vào Tuyết Nhi, chỉ vào cô ta và gầm lên: "Tuyết Nhi, bây giờ rồi mà ngươi vẫn chưa chịu nhận tội sao? Tại sao ngươi lại làm những việc độc ác như vậy? Ngươi làm ta quá thất vọng rồi.”"Phu nhân…” Ngay khi Tuyết Nhi mở miệng, cổ họng cô ta bắt đầu đau.Cô đau đớn đến nỗi nước mắt bất chợt rơi xuống.Cô ta nhìn chằm chằm vào Nam Cung Nhu, muốn nói với nàng ta, nếu đã lấy gia đình cô ta ra làm con tin, việc gì phải đầu độc cô.Cho dù cô có thể nói chuyện được, cô cũng sẽ không thừa nhận.Cô thà chết chứ không thể để gia đình gặp chuyện.Nghĩ tới việc gia đình mình rơi vào tay Nam Cung Nhu, Tuyết Nhi không dám trì hoãn nữa.Cô ta bỗng nhiên quay người lạy Chu Hiên Thần mấy lần, vừa lạy vừa khàn giọng thú nhận: "Vương gia, chuyện này là do một mình nô tỳ làm, không liên quan gì đến Nhu phu nhân.

Vân Nghị đạo sĩ đó cũng là do nô tỳ mua chuộc.

Nhu phu nhân là người tốt bụng.

Khi đó, ở chỗ buôn người, bọn họ đều nói nô tỳ là người giang hồ.

Họ sợ nô tỳ nghịch ngợm, phản bội rồi bỏ chạy, nên chẳng có ai chịu nhận nô tỳ.

Chỉ có Nhu phu nhân không chê trách ta mà bỏ tiền ra chuộc ta về.

Nhờ có Nhu phu nhân mà nô tỳ mới có nơi ở, có thể ăn và mặc ấm, không còn phải chịu lạnh nữa.

Nô tỳ rất biết ơn nàng nên sẵn sàng...!làm những việc này cho nàng.

"Nói đến đây, Tuyết Nhi cảm thấy cổ họng mình nóng rát đến mức không thể nhịn được.

Đến nỗi cô ta chỉ muốn tự đập nát đầu của mình để giải thoát.Nhưng vì gia đình mình, cô không ngại đi kiếm đao, không sợ đi vào biển lửa..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui