Bác Sĩ Thiên Tài Và Người Vợ Lẽ Không Dễ Động Tới


Lúc này Vân Nhược Nguyệt nhìn về phía Ngụy Quốc phu nhân, trầm giọng nói: “Phu nhân, theo đánh cược trước đó của chúng ta, người có phải nên xin lỗi Trưởng công chúa và Lệ vương phủ không?”
Ngụy Quốc phu nhân sắc mặt tái nhợt, vô cùng tức giận, nhưng ngoài mặt không thể không nói: "Đúng, là bản phu nhân hiểu lầm rồi, bản phu nhân trịnh trọng xin lỗi Trưởng công chúa và Lệ vương phủ.”
“Người bên trong không phải là Trưởng công chúa, nàng trước đó đều bị mọi người nghi oan.

Ta hi vọng mọi người sau khi nhìn rõ sự thật sẽ không ra ngoài nói nhảm, nếu không, một khi ảnh hưởng tới danh dự của Lệ vương phủ, Lệ vương phủ nhất định sẽ không bỏ qua.

" Vân Nhược Nguyệt nói.
Ngay cả Ngụy Quốc phu nhân cũng xin lỗi Lệ vương phủ, mọi người đều tận mắt chứng kiến, người bên trong không phải là Trưởng công chúa, nên đương nhiên không ai dám ra ngoài nói nhảm.

Ra ngoài nói nhảm chuyện này chắc chắn không hề tốt đẹp gì a.
Dân không dám cãi lệnh quan, hơn nữa Trưởng công chúa quả thực thanh bạch nên đương nhiên sẽ không nói bậy.
Vì vậy, mọi người gật đầu nói: "Vương phi yên tâm, Trưởng công chúa vô tội, hiện tại không ai dám nói bậy nữa."
Ai dám đắc tội với Lệ vương phủ.
Trưởng công chúa kiêu ngạo nói: “Nếu không phải bản cung tới kịp, sợ là đã bị vu oan rồi.

Hiện tại, bản cung rất muốn biết người trong tủ là ai, làm phiền phu nhân kéo nàng ra ngoài, để mọi người nhìn ra ngoài, tránh để bản cung chịu oan."
Ngụy Quốc phu nhân vẻ mặt ủ rũ, nghiến răng nghiến lợi, lạnh lùng đi đến tủ.
Đột nhiên, bà ta nhìn thấy khuôn mặt của con trai mình qua tấm lưới nhỏ trên nóc tủ, lúc này Khương Hằng đang nháy mắt lắc đầu liều mạng với bà ta, ý tứ không cho bà ta mở tủ.
Bà ta lại nhìn vào tủ, trời ơi, nữ nhân trốn trong đó hóa ra là Lâm Lãng phu nhân.
Bà ya không ngờ Trưởng công chúa lại bị đổi thành Lâm Lãng.
Nói cách khác, người vụng trộm với con trai bà ta lại là phu nhân của phủ Điển Lễ.
Nếu chuyện này lọt ra ngoài, danh tiếng của con trai bà ta sẽ bị hủy hoại.
Khó trách con trai không chạy ra ngoài, nguyên lai là đụng vào tiểu thiếp của người khác, cắm sừng Điển Lễ đại nhân, nếu Điển Lễ đại nhân biết chuyện này, nhất định sẽ không để yên.
Khi đó, con trai bà ta sẽ bị hoàng thượng trừng phạt.

Nặng nhất có thể sẽ bị chặt đầu.
Nghĩ tới đây, trong lòng bà ta chợt lạnh đi, bà ta muốn hại Trưởng công chúa, cuối cùng lại rước họa vào con trai mình.
Khương Hằng lúc này lắc đầu thật mạnh, vẻ mặt hoảng sợ nhìn chằm chằm Ngụy Quốc phu nhân, hét lên "Đừng mở, con không muốn".
Lâm Lãng cũng run lên vì sợ hãi, trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh.
Nhìn thấy hai người xấu hổ, Ngụy quốc phu nhân trầm giọng nói: “Trưởng công chúa, Lệ vương phi, chuyện hôm nay đều là hiểu lầm, chuyện xảy ra ở phủ Quốc công của nước ta, ta hoàn toàn chịu trách nhiệm.

Nhưng vì thể diện của nữ nhân bên trong, ta nghĩ tốt hơn hết nên mời mọi người ra ngoài trước, sau đó ta sẽ từ từ mời họ ra ngoài."
“Ban nãy khi nghĩ là ta ở trong đó, phu nhân không phải rất kích động muốn nhanh chóng mở tủ ra sao? Sao vậy, người vừa đổi, lập trường của phu nhân đã thay đổi rồi? Phu nhân sẵn sàng hủy hoại danh tiếng của bản cung, nhưng lại không muốn hủy hoại danh tiếng của những người bên trong? Những trong đó lẽ nào là người thân hay bạn bè của phu nhân, nên phu nhân mới muốn bảo vệ nàng?" Trưởng công chúa chế nhạo.
"Ý ta không phải vậy, chỉ là nữ nhân này danh tiếng hơn trời.


Một khi bị lộ, mạng sống của nàng sợ là khó giữ.

Ta cảm thấy mọi người tới phủ của ta dự tiệc, thì đều là bạn của ta.

Bất kể là ai xảy ra chuyện như vậy ta sẽ cho nàng một cơ hội, sẽ không đuổi cùng giết tận.

Công chúa, người bản chất tốt bụng lương thiện, ta tin ngươi sẽ cho nàng một cơ hội thay đổi, đúng không?" Ngụy quốc phu nhân nở một nụ cười cứng ngắc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận