Bác Sĩ Thú Y Đệ Nhất Đế Quốc

Buổi sáng dần dần trôi qua, ước chừng sẽ không có khách nhân tới, Bùi Chu dứt khoát để cho hồ ly tiên sinh ở cửa phòng khám trông hàng, chính mình đi lên phòng bếp tầng hai nấu canh, không chỉ để cho mình uống, ngày mai còn có thể mang ra ngoài bán.

Lấy ra vài loại dược thảo, dùng tinh thần lực ép tạp chất ra ngoài, sau đó đem loại năng lượng quá mức bạo động làm nhu hoá lại, đặt một bên, để làm dự phòng.

Lại lấy ra hai miếng thịt Warren long điểu, Warren long điểu đã được để ở trong túi chân không, trước khi đóng túi lông mao đã được tẩy sạch.

Trước đem thịt long điểu cho vào nước sôi trần qua một lần, sau đó rửa sạch bỏ vào trong nồi nước lạnh hầm.

Tiếp theo, Bùi Chu đem dược thảo trị liệu cảm mạo —— ngầm tân ( gừng) cắt miếng thả vào, lại rót vào một ít dược tề sinh trưởng cao cấp ( rượu gia vị), nó cũng giống như muối thường được cho vào canh...... Bùi Chu suy xét đến báo cáo chẩn bệnh của hồ ly biểu hiện tinh thần lực của nó là bị hao tổn, cho nên, anh riêng dùng một loại dược liệu sang quý có thể chữa trị tinh thần lực —— nước mắt nhân ngư Hetila tới thay thế muối.

Dù sao...... Dù sao đều mặn, hẳn là không có gì vấn đề đi, Bùi Chu xoa xoa cằm mình nghĩ như thế.

"Ừm, cứ làm như vậy đi, lại cho thêm một chút nấm an thần, nghe nói cái này cũng có lợi đối với tinh thần lực......"

Vào lúc anh đang bộn rộn nấu nướng, ẩn ẩn nghe thấy dưới lầu truyền đến thanh âm cãi cọ ầm ĩ.

Bùi Chu mày nhíu lại, có chút không yên tâm hồ ly ái phi của mình một mình chơi ở dưới lầu, nó lớn lên đáng yêu như vậy, tính cách lại ngoan ngoãn, vạn nhất bị người trộm ôm đi làm sao bây giờ?

Tưởng tượng ra như vậy, anh nhanh tay đậy lại nắp nồi, cuống quít rửa tay sạch sẽ, liền đi xuống tầng dưới.

Lầu một là phòng khám, Đại La La không biết tới đây từ khi nào, nàng đặt mông ngồi ở trên bàn khám bệnh, mũ rơm treo ở bên hông, hai cẳng chân nhẹ nhàng đung đưa, trong tay đang dùng điều khiển từ xa thao túng một con chuột máy màu xám chạy loạn khắp phòng, vòng qua chậu hoa, chui vào phía dưới cái bàn.

Trong ánh mắt lập loè quang mang hưng phấn, Đại La La lớn tiếng kêu gào: "Này, tiểu tử, mau đuổi theo! Ngay cả một con chuột cũng bắt không được, ngươi còn có cái tư cách gì để làm hồ ly?"

Mà hồ ly tiên sinh vẫn vững vàng bất động ngồi yên trên ghế, lông mao cả người xoã tung mềm mại, sạch sẽ đáng yêu giống như một con thú nhồi bông, chỉ là nó đang nheo mắt lại nhìn Đại La La, chẳng dễ thương gì cả, ánh mắt kia không khác đang nhìn một đứa thiểu năng trí tuệ: "......"

—— Hừ, con cá heo ngu xuẩn.

Nhìn này hình ảnh này, tại sao cứ muốn cười là chuyện như thế nào đây?

Khóe miệng Bùi Chu không khỏi hơi hơi gợi lên, "Đại La La, cậu như thế nào lại đến đây rồi?"

Đại La La nghe vậy quay đầu, cười rộ lên lô ra tám cái răng trắng nhỏ, điều khiển từ xa trong tay buông xuống: "He he, này không phải đến giờ cơm sao, tôi lại đây ăn ké một bữa."


"À, hôm nay ăn sushi hải sản nhé!" Bùi Chu đi đến trước bàn lễ tân, từ tủ lạnh phía dưới lấy ra một hộp cơm.

Hộp cơm tinh xảo vừa mở ra, Đại La La liền có chút căng thẳng, trên những hạt gạo biển trong suốt như pha lê được phủ từng miếng thịt cá sống cắt lát có thể nhìn rõ từng thớ thịt, màu đỏ tươi sống, được lát rong biển buộc lại cùng nhau, bên trên rưới chút nước sốt màu trắng ngà kỳ lạ, bên cạnh có một đoá hoa nhỏ từ dưa chuột, toàn bộ món ăn thoạt nhìn...... Mỹ lệ như một loại tác phẩm nghệ thuật.

"Wow, cậu đem đồ ăn làm thành cái dạng này, tôi đều không nỡ ăn!" Đại La La hai mắt tỏa ra ánh sáng, liên thanh khen.

Chỉ là ngoài miệng nói "Luyến tiếc ăn", với thanh âm nàng nuốt nước miếng, cùng tiếng bụng sôi "ùng ục" một tiếng rõ ràng vô cùng vang lên.

"Đây, đũa của cậu." Bùi Chu trong lòng buồn cười, đưa cho nàng một đôi đũa.

Đại La La lại không có lập tức tiếp nhận, mà là ngẩng đầu, ánh mắt kiên định nói: "Cậu từ từ, tôi trước chụp một tấm ảnh chụp đăng lên tinh bác."

Đồ ăn đẹp như vậy, nàng trước nay còn chưa thấy qua đâu, tuyệt đối phải đăng lên tinh bác khoe một chút!

"Tạch", "Tạch", nàng nâng tay lên, vòng tay hình tròn lập loè vài cái, liền thành công chụp xong ảnh.

Đại La La mở ra tinh bác của mình, thao tác một phen, sau đó ghi caption: "Bữa trưa tinh xảo hôm nay của cô nàng cá heo."

Mà username tinh bác của nàng tên là —— võng la thiên hạ tình thú.

Xác định, gửi đi!

Bùi Chu đứng ở bên người Đại La La, nhìn động tác thuần thục cùng cái username hơi có chút xa lạ kia của nàng, có chút thất thần: "Cậu...... Cậu có thật nhiều fans nha."

Không sai, cứ việc chỉ phát tin đi không đến vài giây, phía dưới tinh bác của Đại La La liền xuất hiện trên trăm bình luận.

"Tình thú quân phát tinh bác, ta liền chạy tới xem, còn tưởng rằng sản phẩm mới được đưa ra thị trường chứ. 【 cười khóc 】"

"Cho rằng có sản phẩm mới đưa ra thị trường, đang định đặt đơn mua cho vợ yêu nhà mình +1."

"Này này, không cần giả chết, tháng trước ta đặt con thỏ bơm hơi, tháng này vẫn chưa thấy gửi đến, đánh giá kém!!!"

"À, nhân tiện phải nói, phần ăn hải sản này cũng quá đẹp đi, bên cạnh cư nhiên còn đặt một đóa hoa từ dưa chuột, còn có nước chấm đặc chế, thú nhân lục sinh đều tỏ vẻ có điểm thèm ăn!"


"Hải sản gì đó đều là đồ tanh, ăn lên vị rất ghê tởm!"

"Oa ngao ngao ngao ngao, cái này thoạt nhìn đã thấy ăn ngon rồi, người Hải Lam Tinh tỏ vẻ siêu cấp muốn ănnnn!"

"Ồ, chỉ có tôi chú ý tới một đôi tay rơi vào ống kính kia sao, mười ngón thon dài, khớp xương rõ ràng, đây là một cái tay của cực phẩm soái ca đấy, tình thú quân thật hạnh phúc, ăn đồ ăn ngon như vậy, còn có soái ca đưa đũa cho nữa."

"Tại hạ chỉ đi ngang qua đây, la la la ~~~"

......

Trong lúc nhất thời, các khách hàng muốn mua đồ tình thú, người trà trộn vào để , người qua đường xoi mói đồ ăn, vô số bình luận quét qua, xem đều xem không xuể.

Đại La La đắc ý dào dạt: "Đúng vậy, khách hàng của tôi trải rộng khắp đế quốc, thậm chí có cả rất nhiều nhân vật xã hội nổi tiếng, tướng lãnh quân bộ cũng dùng đến đồ tình thú tôi chế tác nghiên cứu phát minh đấy nhé."

Bùi Chu: "......"

Đăng tinh bác xong rồi.

Đại La La gấp không chờ nổi mà nâng lên chiếc đũa, "A ô ——" gắp một miếng sushi đưa đến trong miệng mình, sau đó hương vị của hải sản cùng mayonnaise nồng hậu thơm ngọt hoà quyện với nhau, ngay lập tức chiếm lấy vị giác của Đại La La, ăn ngon đến nỗi làm nàng nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống!

"Ngao ngao ngao ngao...... Trên thế giới như thế nào sẽ có đồ ăn ngon như vậy!"

Chiếc đũa cơ hồ múa may ra tàn ảnh, thẳng đến khi ăn tới một miếng sushi chấm tương wasabi, biểu tình trên mặt Đại La La chợt cứng đờ, sau đó, nước mắt "lưng tròng" trong mắt, thật sự rơi xuống.

"Đồ ăn, đồ ăn có độc!" Đại La La bị sặc đến ngao ngao gào khóc, "Uổng công tôi còn mang cho hồ ly nhà cậu nhiều đồ chơi tốt như vậy! Bùi Chu, cậu cư nhiên muốn độc chết tôi!"

Bùi Chu vội vàng đưa cho nàng một chén nước, dở khóc dở cười nói: "Cái chén màu xanh lục này là tương wasabi, tôi vừa định nhắc nhở cậu, loại nước chấm này cay mũi không nên chấm nhiều, kết quả động tác của cậu cũng quá nhanh, trực tiếp liền quẹt một đũa lớn cho vào trong miệng."

Hồ ly tiên sinh ngồi một bên không khỏi lộ ra biểu tình vui sướng khi người gặp họa.

Lúc này, chuông gió lại vang lên, là viện trưởng Kakapo với cái mái tóc màu xanh lục đi đến, ông thấy mấy người trong phòng khám, thoải mái cười to: "Ha ha, đều ở đây à."


"Ồ? Con ấu tể này chính là con ngày hôm qua được cậu nhặt về đi? Trong một đêm lông dài nhanh vậy, bộ dáng đẹp hơn nhiều rồi, thế nào, thương thế đều ổn cả rồi chứ?" viện trưởng Kakapo ánh mắt đảo qua hồ ly tiên sinh, hơi kinh ngạc.

Bùi Chu: "Vâng, ngoại thương của nó cháu dùng khoang trị liệu cấp A chữa khỏi hết rồi, chính là tinh thần lực bị hao tổn nghiêm trọng, hiện tại vẫn chưa thể chữa trị khỏi hoàn toàn."

"Cậu cũng thật hào phóng." Viện trưởng Kakapo tấm tắc cảm thán, tiện đà rất có hứng thú hỏi: "Cậu kiểm tra cốt linh chưa, đây là ấu tể thú nhân hay dã thú bình thường vậy?"

Bùi Chu: "Không có kiểm tra ra chủng loại cùng tiềm lực giá trị, hẳn là dã thú bình thường."

"Ồ......" Tạp Tạp Ba viện trưởng lộ ra một tia biểu tình tiếc nuối, sau đó liền không có hứng thú nữa di chuyển tầm mắt.

Nhìn chằm chằm vào đồ ăn của Đại La La, ông nói: "Các ngươi đang ăn cái gì? Thoạt nhìn không tồi nha!"

Đại La La đang khóc lóc, nghe được lời này lập tức ngừng khóc, vội dùng đôi tay bảo vệ hộp cơm của mình, cảnh giác mà trừng mắt nhìn viện trưởng Kakapo, sợ ông lại xông tới đoạt đồ ăn.

Viện trưởng Kakapo vẻ mặt vô ngữ.

Bùi Chu dở khóc dở cười, lại lấy ra một phần sushi đưa cho viện trưởng Kakapo, đồng thời dặn dò nói: "Hôm nay chính là dược thiện hải sản, bên trong cái loại nước chấm màu xanh lục kia kìa, tương đối cay mũi, viện trưởng ngài ăn phải chú ý."

"Được." Viện trưởng Kakapo khi tiến vào nhìn thấy bộ dáng Đại La La rơi lệ đầy mặt, sao có thể không đem lời Bùi Chu để ở trong lòng, cho nên chấm tương phá lệ cẩn thận.

Dùng chiếc đũa quẹt một chút tương wasabi đặt ở trên thịt cá, sau đó đem toàn bộ sushi nhét vào trong miệng, viện trưởng Kakapo nhấm nuốt một phen, trên mặt thế nhưng không xuất hiện dao động gì, thậm chí liên tiếp không ngừng mà lại ăn một cái, lúc này mới đối với Bùi Chu giơ ngón tay cái lên.

"Không tồi, có một phen phong vị khác."

Bùi Chu thấy vậy, rốt cuộc yên lòng, lộ ra một nụ cười: "Hai người ăn đi, cháu lại đi làm cho Manh Manh thêm một phần."

"Cậu không ăn sao?" Đại La La miệng bị đồ ăn chặn đến căng phồng, mơ hồ không rõ mà nói chuyện.

Bùi Chu cúi đầu nhìn hồ ly tiên sinh ưu nhã ăn cơm, bình tĩnh nói: "Đồ ăn này ẩn chứa năng lượng quá nhiều, tôi tiêu hóa không được nhiều như vậy, cơ bản một ngày ăn một phần liền no rồi."

"À à, tôi thiếu chút nữa đã quên, cậu là nhân loại." Đại La La gật gật đầu, lại hướng trong miệng nhét một miếng sushi thịt cua: "Vậy tôi đây liền không khách khí nữa!"

Là một thú nhân thành niên, bọn họ ăn uống đều rất nhiều!

Thời gian cơm trưa trôi qua trong yên tĩnh, quang não trên tay Bùi Chu đột nhiên chấn động, là tin nhắn đến từ Elissa phu nhân.

—— Elissa: Cảm tạ dược thiện của cậu, chồng tôi và bạn anh ấy đều phi thường thích, chính là không đủ ăn, còn muốn gọi thêm nữa! Tôi thuận tiện hỏi một chút, dược thiện của cậu có thể mua trên tinh võng hay không, như vậy về sau chúng tôi cũng có thể thường xuyên ghé thăm.

Bùi Chu nhìn quang não truyền đến tin tức, lập tức trả lời lại: "Không thành vấn đề! Tôi hiện tại liền đi xin giấy phép một cái cửa hàng trên tinh võng, nếu muốn đặt thêm phần ăn, phiền toái phu nhân đem địa chỉ cho tôi, tôi hiện tại liền đem sushi chuyển phát nhanh đi cho ngài, bất quá phải chú ý mau chóng ăn, sushi để lâu rồi thực dễ dàng biến chất."


Elissa: Tốt quá, cậu hôm nay sushi còn dư lại tám phần à? Tôi gọi toàn bộ! Đây là 【 địa chỉ 】.

Quang não trên tay Bùi Chu liên tiếp chấn động, nháy mắt, sushi liền tiêu thụ hết không còn phần nào.

Bùi Chu vạn phần kinh hỉ, vội vàng đem địa chỉ giao hàng nhập vào quang não.

Năm phút đồng hồ, Bùi Chu liền thu được tin tức nhận đơn của công ty chuyển phát nhanh —— khách hàng tôn kính, ngài lần này gửi bưu kiện là thực phẩm công ty xác nhận đơn hàng, nhân viên chuyển phát nhanh đang tới cửa lấy bưu kiện, thỉnh chờ một lát.

...... Qua đại khái một phút đồng hồ, mọi người đang ăn cơm.

"Ca ca ——" thanh âm móng vuốt nhẹ nhàng cào cửa vang lên.

Bùi Chu vừa mở cửa phòng khám ra, liền thấy ba con chuột đồng tây trang phẳng phiu đứng ở cửa nhà mình, chúng nó ưỡn thẳng bộ ngực lông xù tròn trịa của mình lên, trên người mặc tiểu tây trang khéo léo, cổ đeo nơ, chỉnh chỉnh tề tề mà sắp thành một hàng, phát ra một tiếng kêu đây phấn chấn "Chi"!

—— nhân viên chuột đồng chuyển phát nhanh, đi thông toàn cầu!

Bùi Chu nở nụ cười, anh hơi cúi người, thuần thục đem hộp cơm cất vào trong túi, đưa tới trước mặt chúng nó.

Ba con chuột đồng: "Chi?" Chỉ có thế này thôi sao?

Bùi Chu cười tủm tỉm, duỗi tay vuốt phần lông tơ trước ngực ba con chuột đồng một phen: "Chỉ như vậy, vất vả các ngươi!"

Được vuốt lông! Thật là cao hứng nha!

Cảm thụ được tinh thần lực mệt mỏi khi được đối phương vuốt ve đã ổn định trở lại, nhóm chuột đồng chân trước che lại cái bụng nhỏ tròn xoe, đôi mắt thoải mái khép lại, cả người hơi thở mềm mại xuống.

"Chi chi!" "Chi chi!" Chúng nó phát ra liên tiếp thanh âm nói lời cảm tạ.

Ba con chuột đồng dùng móng vuốt ôm chặt túi đồ chuyển phát nhanh, đem nó hướng cái huyệt động không biết xuất hiện từ lúc nào trên mặt đất ném vào, sau đó theo thứ tự linh hoạt bò vào, con cuối cùng còn không quên đem động lấp lại.

Trong nháy mắt, ba nhân viên chuyển phát nhanh ưu tú liền tới vô ảnh, đi vô tung.

Không bao lâu, quang não trên tay Bùi Chu liền xuất hiện tin nhắn nhắc nhở —— tài khoản của ngài thu vào 240 tinh tệ, thỉnh kiểm tra và nhận.

——

5/6/2020


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận