Nghê Túy nuốt miếng bánh mì nướng cuối cùng xuống, vuốt tóc một cái rồi ngẩng đầu nhìn anh.
Kỳ Ngôn nhìn cô, lại cảm thấy cô rất đáng yêu, cố gắng nhịn cười hếch cằm lên, ra hiệu cho cô uống thuốc.
Nghê Túy bất lực thở dài một hơi, cầm ly lên uống một ngụm, nước ấm vừa phải còn có chút vị ngọt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kỳ Ngôn nghiêng người mở ngăn kéo tủ đựng bát ra, lấy chiếc bát sứ vào cái thìa để lên bàn đảo, lại cầm lấy bình giữ nhiệt, mở nắp ra, đổ canh bách hợp nấm tuyết táo đỏ vào bát, tay phải vuốt ve thành bát thử độ ấm rồi đưa đến trước mặt cô.
Nghê Túy sửng sốt, đứng dậy chuẩn bị đi đến bàn đảo bếp để rửa ly: “Anh chuẩn bị lúc nào vậy?”
“Nấu vào buổi tối.” Kỳ Ngôn nhận lấy cái ly trong tay cô.
“Cảm ơn.” Nghê Túy ngồi lại trên ghế cao, uống canh nấm tuyết, ánh mắt dừng lại trên bàn tay ngâm trong nước của anh. Làn da rất trắng, có thể nhìn thấy mạch máu màu xanh nhạt trên mu bàn tay, móng tay được cắt sạch sẽ gọn gàng, hơn nữa mỗi một chi tiết trên gương mặt anh đều là cảnh đẹp ý vui.
Kỳ Ngôn rửa sạch bình giữ nhiệt, dùng khăn giấy lau tay rồi nói: “Nói một chút, hai ngày kế tiếp anh sẽ cùng em đến bệnh viện.”
Nghê Túy không múc canh nữa, ngay cả thuốc cô cũng không muốn uống. Cô hoàn toàn không có ý định ngày mai sẽ đến bệnh viện truyền dịch: “Không cần phải vậy chứ?”
Giọng nói của cô vô cùng nhẹ nhàng và mềm mại, giống như đang làm nũng vậy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kỳ Ngôn không nói lời nào, cứ nhìn cô như vậy, trong mắt như truyền ra ý “Không cho phép thương lượng”.
Cô chỉ đành đồng ý: “Được rồi.”
Kỳ Ngôn vừa lòng gật đầu: “Nếu em không muốn làm Cố Nhất lo lắng, chuyện này cũng chỉ có anh biết, vì vậy anh sẽ phụ trách chuyện này.” Sau đó lại tiếp tục dặn dò: “Trong khoảng thời gian này không được uống rượu.”
Nghê Túy đột nhiên cười một tiếng, đây thật sự là một câu nói rất dài mà anh từng nói, cô gật đầu: “Mấy người Cố Nhất vẫn chưa về sao?”
“Về rồi, có lẽ đang ở trên lầu.”
Cô lại gật đầu, chợt nhớ đến gì đó, ngẩng đầu nhìn anh: “Anh dùng loại nước hoa nào vậy?”
Kỳ Ngôn ngẩn ra: “Anh không dùng nước hoa.” Suy nghĩ một chút lại bổ sung: “Mùi mà em ngửi được chắc là mùi của kem cạo râu.”
Nghê Túy “à” một tiếng dài: “Nhãn hiệu nào vậy?”
Kỳ Ngôn cười nói: “CK.” Sau đó lại rót hai ly nước, đưa một ly cho cô, sau đó cầm một ly đi lên lầu: “Uống xong thì đi ngủ sớm một chút”
Cô gật đầu: “Ngủ ngon.”
Nghê Túy uống xong canh nấm tuyết thì rửa sạch bát rồi cất vào tủ, đi lên lầu ba nhưng cô không hề buồn ngủ, đi vào phòng chiếu phim định tìm một bộ phim điện ảnh thể loại trinh thám để xem, định uống một chút rượu nhưng hôm nay vừa mới tiêm xong nên vẫn nhịn xuống, cô xem xong hai bộ phim rồi trở về phòng ngủ, nằm trên giường lăn qua lộn lại vẫn ngủ không được, không hiểu vì sao giường Kỳ Ngôn lại thoải mái hơn giường của cô, cô dùng mạch não bình thường để suy nghĩ, cảm thấy có lẽ là do kem cạo râu CK kia gây ra, sau đó cô cầm di động vào trang web chính hãng của CK, đặt mua kem cạo râu trực tuyến.
Sáng sớm hôm sau.
Nghê Túy thức dậy, rửa mặt xong thì thay một bộ tây trang màu đen với quần ống rộng, bên trong mặc một cái áo phông chữ T ngắn màu trắng. Mái tóc dài đen nhánh được búi cao, cái trán trơn bóng no đủ lộ ra ngoài. Cô cầm áo khoác đen đi ra.
Mọi người ngồi ngay ngắn vây quanh bàn ăn, bữa sáng rất phong phú, có thịt xông khói, trứng chiên bánh mì nướng và sữa bò.
Cố Nhất “a” một tiếng: “Đã bao lâu cậu không nhìn thấy Mặt Trời buổi sáng rồi?”
“Có chút việc.” Nghê Túy kéo ghế bên cạnh Cố Nhất ra, khoác áo khoác lên lưng ghế rồi ngồi xuống, lấy một miếng bánh mì bôi mứt lên.
Cố Nhất nháy mắt hỏi: “Lục Sâm đến Melbourne sao?”
“Không có, sao lại hỏi như vậy?”
Cố Nhất nhướng mày nói: “Tớ cho rằng, bên cạnh cậu trừ tớ ra thì chỉ có Lục Sâm thôi.”
Dư Ngải ngồi đối diện đôi mắt hơi sưng, hào hứng nói: “Lục Sâm? Lục Sâm nào vậy? Là người mẫu Lục Sâm sao?”
Nghê Túy chuyển ánh mắt lên người Dư Ngải: “Ăn thịt xông khói của cô đi.”
Dư Ngải lại nhìn Cố Nhất: “Có phải không vậy?”
Cố Nhất tấc lưỡi một tiếng: “Sao cô lại nhiều chuyện như vậy?”
Dư Ngải tự hỏi tự đáp: “Chắc chắn là như vậy rồi.”
Sau đó lại giương mắt nhìn Nghê Túy: “Lục Sâm là bạn trai cô hả?”
Nghê Túy không nhìn cô ấy, chậm rãi đáp: “Không phải.”
Dư Ngải lại nói nói: “Chẳng trách cô lại coi thường Trì Diễu.”
Nghê Túy mỉm cười, cầm ly ngồi xuống, khuỷu tay để trên lưng ghế, uống một ngụm sữa bò: “Cuối cùng cô cũng tỉnh ngộ rồi.”
Cố Nhất phàn nàn: “Loại đàn ông cặn bã như Trì Diễu sao có thể so sánh với Lục Sâm?”
Dư Ngải thở dài một hơi.
Nghê Túy bình tĩnh an ủi: “Người tiếp theo sẽ tốt hơn.”
Cố Nhất cười một tiếng, trào phúng nói: “Không nói trước được, có lẽ người tiếp theo còn cặn bã hơn đó.”
Dư Ngải trợn trắng mắt nhìn cô ấy.
Ăn xong bữa sáng, hôm qua hai cặp đôi đã bàn bạc hôm nay sẽ đi đây chơi, Tô Tử Hàm nhìn Dư Ngải: “Đi cùng không?”
Dư Ngải im lặng vài giây, không muốn trở thành bóng đèn cản đường họ.
Cố Nhất thúc giục cô ấy: “Cả ngày chỉ ở nhà, làm sao tìm được người tiếp theo chứ?” Sau đó liếc mắt nhìn Nghê Túy một cái: “Chẳng lẽ muốn học theo cậu ấy? Mặt trắng bệch rồi kìa.”
Nghê Túy cong môi cười nhạt: “Cảnh đẹp ý vui mà.”
Dư Ngải đã bị tẩy não, nghĩ rằng sau khi chia tay với tên cặn bã Trì Diễu lại có một người xuất sắc hơn ở đây, cô ấy nhìn về phía Kỳ Ngôn.
Tô Tử Hàm lập tức hiểu ra, hỏi Kỳ Ngôn giúp Dư Ngải: “Đi cùng không?”
“Có việc bận.” Anh chỉ nói ba chữ, sau đó đứng dậy đi lên lầu.
Nghê Túy ngồi một chỗ tại bàn ăn, lướt điện thoại.
Không bao lâu, năm người Cố Nhất đã đi ra cửa.
Kỳ Ngôn cũng đi xuống, anh mặc một chiếc áo hoodie màu đen, nhìn rất đơn giản thoải mái, anh đi về phía bàn đảo, giúp cô pha thuốc rồi đưa cho cô.
Nghê Túy ngây ngốc nhìn anh, cô đã quên việc này luôn rồi, thành thật nhận lấy ly, nhanh chóng uống xong, đứng dậy đi đến bồn rửa sạch cái ly pha lê.