Ngày hôm sau.
Nghê Túy mua một bộ quần áo bóng rổ và giày thể thao trên mạng, vì được chuyển phát nhanh trong cùng thành phố nên buổi chiều đã được đưa đến. Cô hẹn buổi tối chơi bóng rổ với Kỳ Ngôn. Tám giờ tối, cô thay áo bóng rổ không tay màu trắng, búi tóc thành viên tròn.
Kỳ Ngôn chờ cô ngoài cửa căn hộ, một thân áo bóng rổ màu đen, thân cao chân dài.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hai người cùng đi đại học A, đến sân bóng rổ ngoài trời, một số nam sinh đã đứng chờ, trên ghế dài còn có hai cô gái đang ngồi cười nói, có lẽ là bọn họ ai cũng mang theo bạn gái đến.
Kỳ Ngôn và một nam sinh trong đó đan xen hai lòng bàn tay, xem như chào hỏi, nghiêng đầu giới thiệu với cô: "Trương Hiển.”
Nghê Túy lễ phép nhếch môi cười nhạt.
Bắt đầu phân đội, nam sinh ở đây đều do dự nhìn Nghê Túy, dường như không quá tin tưởng cô biết chơi.
Kỳ Ngôn nói thẳng: "Cô ấy cùng đội với tôi.”
Thật ra Nghê Túy chơi bóng rổ cũng được, cũng không phải bởi vì thích mới đi học, mà là bác sĩ tâm lý của cô vì có thể để cho cô cai rượu, đưa ra rất nhiều đề nghị. Ví dụ như tập thể hình, lướt sóng, chơi bóng, để cho cô dời đi lực chú ý, cô đều tốn tâm tư đi thử, nhưng sự thật chứng minh không có tác dụng gì.
Sau mười phút mở màn, Kỳ Ngôn đã nhìn ra, cô cũng không phải nhất thời cao hứng, vận bóng, chuyền bóng đều là những chuyện so với hai đồng đội khác còn phối hợp với anh tốt hơn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc này Nghê Túy đứng ở ngoài vạch ba điểm, bị Trương Hiển cản chết, trái phải đều không có cách nào đi qua, cô nhảy lên thử trực tiếp ném rổ, lệch rồi.
Kỳ Ngôn giơ tay nhảy lên, bóng vào.
Hai tay Trương Hiển chống đầu gối, khom lưng, huýt sáo một tiếng: "Được đó!”
Nghê Túy nhếch môi cười khẽ, nghiêng đầu nhìn Kỳ Ngôn, anh nhấc vạt áo bóng rổ lên lau mồ hôi trên cổ, cơ bụng lộ ra, nhiều một phần sẽ quá ngốc nghếch, ít một phần lại không đủ quyến rũ người khác, khó có được vừa vặn nhất. Bình thường anh đều mặc áo rộng thùng thình đơn giản, thân cao chân dài giống như giá áo đi lại. Nghê Túy đoán dáng người anh không tệ nhưng thật không ngờ lại có tài nguyên như vậy.
Vừa lúc nghỉ ngơi, Kỳ Ngôn nhìn cô: "Anh đi mua nước.”
Nghê Túy gật đầu.
Kỳ Ngôn và Trương Hiển cùng đi đến máy bán hàng tự động cách đó không xa mua nước, không bao lâu đã trở về, anh nhìn bóng lưng Nghê Túy. Hai tay cô đang giao nhau ở phía sau, hơi cúi đầu, mũi chân phải đá nhẹ mặt đất, đèn dệt trên sân bóng rổ trắng sáng trên đỉnh đầu cô. Cô thong thả xoay người, vào một khắc ngẩng đầu nhìn thấy anh, khóe môi cong lên.
Vào giờ khắc này Kỳ Ngôn dám chắc chắn trái tim anh đã rung động bởi cô. Cô có rất nhiều dáng vẻ bất đồng, cô quyến rũ trên sân khấu DJ, cô tùy hứng không muốn uống thuốc, giờ phút này một nụ cười yếu ớt lại có thể hấp dẫn tầm mắt tất cả mọi người trên sân bóng, anh đều cảm thấy quá đáng yêu.
Trong tay anh cầm một chai soda ấm áp, hơi vặn nắp chai, đưa cho cô.
Nghê Túy nhận lấy, ngửa đầu uống từng ngụm nhỏ, cô đã quen không nói lời cảm ơn với anh nữa.
Chơi bóng rổ xong, hai người cùng nhau trở về chung cư, Kỳ Ngôn ra khỏi thang máy ở tầng 19 nói: "Ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
***
Nghê Túy đã quen ở Melbourne, hoàn toàn không thích ứng với mùa hè nhiệt độ cao dị thường như Bắc Kinh, ban ngày hoàn toàn không muốn ra ngoài, ngoại trừ Kỳ Ngôn, cô cũng không biết ai, ra ngoài cũng không có việc gì để làm. Trong khoảng thời gian này Kỳ Ngôn lại phải bận rộn hạng mục, tuy rằng cô chán ghét ăn cơm một mình, nhưng cũng không thích hợp tìm Kỳ Ngôn đi cùng cô.
Lại ở chung cư cả ngày không ra khỏi cửa, cuối cùng chịu đựng đến khi uống hết túi thuốc cuối cùng, cô cũng nhắn tin cho Cố Nhất: [ Không đợi được đến tháng tám. ]
Cố Nhất hiểu cô, trực tiếp chuyển wechat của Từ Dương cho cô.
Nghê Túy kết bạn với anh ấy, không bao lâu Từ Dương đã trả lời cô: [ Sắp xếp xong xuôi, mười hai giờ ngày mai. ]
Tiếp theo chuyển tên quán bar đến cho cô: [ Eau de Vie ]
Sinh Mệnh Chi Thủy, cô rất thích cái tên này.
Ngày hôm sau, sau khi Nghê Túy trang điểm xong, mặc một chiếc váy dài hở lưng màu đen, tóc dài búi thành viên tròn sau đầu, gọi xe hẹn trước một tiếng đến một con phố hộp đêm, quản lý chờ cô ở cửa EDN.
Cô đi vào bên trong, bầu không khí rất đã, diện tích không nhỏ hơn Big Tent, trên lầu là phòng riêng, quản lý dẫn cô đến phòng nghỉ cho nhân viên trước, giới thiệu MC hợp tác với cô cho cô làm quen.
Một tiểu thịt tươi rất đẹp, tên là A Kỳ.
A Kỳ nhìn thấy mắt cô sáng ngời, kinh ngạc nói: "Daria?”
Nghê Túy nhếch môi cười nhạt gật đầu: "Hi.”
“Tôi theo dõi instagram của cô rất lâu rồi, tôi rất thích cô." A Kỳ cười sang sảng một tiếng: “Muốn uống cái gì không?”
"Whiskey, cảm ơn."