Hơn bốn giờ sáng Kỳ Ngôn chạy tới EDN, đẩy cửa ra, mùi thuốc lá và rượu nồng nặc, điều hòa không khí trong phòng riêng rất thấp. Cô cuộn mình ngủ ở một góc sô pha, tay phải nắm điện thoại di động, hô hấp nhẹ nhàng. Anh điều chỉnh nhiệt độ điều hòa trước rồi mới đi qua, rút điện thoại di động từ trên tay cô cất vào trong túi xách, ôm cô lại tựa vào người mình.
Nghê Túy thong thả mở mắt ra nhìn thấy Kỳ Ngôn, cho rằng rượu khiến cô sinh ra ảo giác, chớp chớp mắt, sau khi xác nhận là anh, đầu cọ cọ lên cổ anh: "Sao anh lại tới đây?"
Kỳ Ngôn nhận được điện thoại của Từ Dương, nói cô ở đây uống rất nhiều. Không trả lời câu hỏi này của cô, anh một tay ôm cô, nghiêng mặt kề vào đỉnh đầu cô, tay phải chạm vào làn da cánh tay lạnh lẽo của cô, dịu dàng hỏi: "Về nhà được không?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô tựa vào trong ngực anh, khẽ gật đầu, ngửi mùi cổ anh có chút quen thuộc, giơ ngón trỏ lên vuốt xuống yết hầu anh, cười khẽ một tiếng: "Vì sao em mua kem cạo râu CK nhưng lại không giống với mùi hương trên người anh?"
Kỳ Ngôn cúi đầu nhìn cô: "Thích mùi này à?”
“Ừ.” Ngón trỏ của cô liên tục xoa bóp yết hầu anh: “Sờ được rồi.”
Khóe môi Kỳ Ngôn khẽ cong, ôm lấy cô, xuống lầu đi ra khỏi quán bar, đặt cô vào ghế lái phụ, cúi người thắt dây an toàn cho cô.
Không lâu sau đã đến bãi đỗ xe ngầm Palm Springs.
Kỳ Ngôn xuống xe, vòng qua đầu xe mở cửa xe phụ lái, cởi dây an toàn cho cô, ôm cô đi ra.
Nghê Túy nghiêng mặt gối lên vai phải anh, hai tay ôm lấy cổ anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vào thang máy lên tầng 22.
Đến cửa căn hộ, Nghê Túy đưa tay ấn vân tay mở khóa.
Kỳ Ngôn đặt cô trên sô pha phòng khách, đi đến quầy rót một ly nước ấm đưa cho cô, ngồi xuống bên cạnh cô, lấy điều khiển từ xa điều chỉnh nhiệt độ điều hòa.
Nghê Túy chậm rãi uống mấy ngụm nước, đưa ly thủy tinh trong tay cho anh.
Kỳ Ngôn nhận lấy, cúi người đặt lên bàn trà, sau đó nhìn cô: "Tẩy trang không?”
Cô đột nhiên lười biếng, cái gì cũng muốn dựa vào anh, lười biếng gật đầu, giơ hai tay với anh: "Phòng tắm.”
Kỳ Ngôn bất đắc dĩ cười, một tay ôm lấy cô đi vào toilet trong phòng ngủ, đặt cô ngồi xuống ghế trước bàn rửa mặt, lấy ra nước tẩy trang từ trong đám mỹ phẩm dưỡng da rực rỡ muôn màu: "Dùng như thế nào?"
Nghê Túy nhếch khóe miệng, đưa tay rút một miếng bông tẩy trang cho anh: "Dùng cái này.”
Kỳ Ngôn đứng trước mặt cô, hết sức chuyên chú tẩy trang cho cô.
Nghê Túy nhắm mắt lại, hai tay vịn eo anh, không bao lâu bàn tay đã bắt đầu không ngoan ngoãn, dần dần dò vào từ dưới vạt áo của anh, đầu ngón tay sờ lên cơ bụng của anh.
Kỳ Ngôn mặc kệ cô, tập trung vào công việc không thành thạo lắm.
Cô ngẩng mặt lên, tay phải thò vào trong áo anh lại càng được voi đòi tiên, dọc theo cơ bụng chậm rãi trèo lên, vỗ về lồng ngực kiên cố của anh, ngón trỏ bơi đi, như có như không chạm vào điểm trung tâm, ánh mắt mang theo vẻ say mê mông lung: "Muốn tắm rửa.”
Kỳ Ngôn sửng sốt, cúi đầu nhìn cô, nhịn một chút rồi lại nhịn: "Tự mình tắm được không?”
Cô không chút nghĩ ngợi liền lắc đầu.
“Vậy tỉnh ngủ rồi tắm.”
Cô lập tức cự tuyệt: "Không thoải mái.”
Anh lại bất đắc dĩ cười, giơ tay phải lên sửa sang lại mái tóc đang có hơi rối của cô, nhẹ giọng dỗ: "Vậy làm sao bây giờ? Hả?” Âm thanh cuối cùng hơi nâng lên, mang theo giọng nói trầm thấp gợi cảm của anh.
Đôi mắt sáng ngời của cô hàm chứa nụ cười, cứ như vậy nhìn chằm chằm anh: "Anh giúp em.”
Đây hiển nhiên là nhiệm vụ không thể hoàn thành. Anh rất muốn từ chối, lại bị ánh mắt quyến rũ của cô nhìn không mở miệng được, đưa tay lấy tay phải của cô từ trong quần áo ra, đi đến bồn tắm lớn xả nước.
Nghê Túy vịn bồn rửa tay đứng lên, tay vòng ra sau lưng, kéo khóa kéo xuống, váy dài màu đen rơi xuống đất không tiếng động, cô mặc áo lót ren màu đen và quần lót ren nguyên bộ, cứ như vậy đứng ở phía sau Kỳ Ngôn.
Tiếng nước chảy vang lên, không khí khô khốc, Kỳ Ngôn biết cô đang làm gì, không quay đầu lại, yết hầu giật giật, đổ nước xong mới xoay người, liếc nhìn người cô một cái, cất bước đi về phía cửa phòng tắm.
Nghê Túy giữ chặt anh, ôm thắt lưng của anh, nửa người trên dán sát vào anh, lót chân, môi kề sát vào anh, hấp dẫn khẽ chạm một cái.
Chờ thêm một giây nữa sẽ xảy ra chuyện, hô hấp Kỳ Ngôn trở nên nặng hơn: "Tự tắm đi.”
Cô không để ý tới, cánh tay siết chặt, mặt chôn ở trên ngực anh.
“Nghe lời.”
Nghê Túy nhẹ giọng cười: "Anh ôm em qua đó đi.”
Kỳ Ngôn không có còn cách nào khác, cánh tay đặt ở dưới mông cô, ôm lấy cô đi đến bên cạnh bồn tắm.
“Anh không được đi.” Cô quấn lấy anh, bắt đầu làm nũng.
“Ừ.”
Nghê Túy cuối cùng cũng buông tha cho anh, từ trên người anh bước xuống, nhưng cô bất ngờ không kịp đề phòng lại kéo miếng dán ngực xuống.
Anh thoáng nhìn qua, lập tức xoay người, không dám ở lâu thêm một giây nào cả.
Nghê Túy cố gắng chống đỡ tinh thần tắm rửa xong, trong phòng tắm có áo ngủ, cô không mặc, quấn một cái khăn tắm trần truồng vịn tường đi ra, anh lại không ở trong phòng ngủ, cô cất cao giọng gọi: "Kỳ Ngôn.”
Kỳ Ngôn ngồi trên sô pha trong phòng khách nghe thấy, ấn tàn thuốc vào gạt tàn thuốc, đi vào phòng ngủ.
Trong nháy mắt nhìn thấy anh, cô hơi thở phào nhẹ nhõm, nhào vào lòng anh: "Em mệt mỏi quá.”
Kỳ Ngôn dẫn cô đến bên giường, ánh đèn phòng ngủ tối dần, chỉ có một chiếc đèn dây màu cam ấm áp sáng ở đầu giường, cô lên giường, nghiêng người nằm đối diện với anh, chớp mắt nhìn anh nghiêm túc hỏi: "Anh thích em không?"
Anh ngồi bên giường, đắp chăn cho cô: "Em thức dậy còn nhớ không?”
Nghê Túy gật đầu.