Sau khi uống rượu cô rất ngoan, chưa bao giờ náo loạn khi say, cũng chưa bao giờ quên lúc say mình làm gì, nhưng cô chưa bao giờ uống đến mức không về nhà được như hôm nay, thế nên Kỳ Ngôn là người duy nhất đón cô về nhà. Cô đã hai mươi tuổi cũng chưa bao giờ được trải nghiệm sự dịu dàng hết sức chuyên chú của một người như anh.
Kỳ Ngôn ừ một tiếng, coi như trả lời cô.
Nghê Túy cười khẽ một tiếng, dịch sang bên cạnh, để trống vị trí bên ngoài, kéo tay anh lắc lư một cái.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kỳ Ngôn buồn bực nói: "Em ngủ đi, anh không đi.”
“Không muốn, em muốn anh ôm em ngủ.”
Dáng vẻ này của cô thật sự rất đáng yêu, Kỳ Ngôn nhịn cười: "Anh đi lên, em tuyệt đối sẽ hối hận.”
Cô còn mang theo nụ cười: "Em buồn ngủ quá, đầu rất đau.”
Kỳ Ngôn thật sự không có cách nào với cô, cởi giày trèo lên giường, cách một lớp chăn ôm cô vào lòng.
Nghê Túy gối đầu lên cánh tay anh, chui vào trong ngực anh, lại ngẩng mặt lên, tay phải vuốt ve sườn mặt anh, ngón trỏ miêu tả vành tai anh: “Em nóng quá.”
Kỳ Ngôn cúi đầu liếc mắt nhìn cô, tất cả đều mất khống chế, ôm cánh tay buộc chặt của cô, để cho cô gắt gao dán ở trong lòng mình, chạm vào đôi môi mềm mại của cô, đầu lưỡi mở hàm răng của cô ra khiến nụ hôn này sâu thêm, tìm kiếm, thâm nhập, đầu lưỡi nóng bỏng tìm kiếm được lưỡi của cô, dây dưa truy đuổi, anh bị rượu mạnh chưa tiêu tan trong miệng của cô chuốc say, mỗi một lần chiếm lấy hô hấp của cô, thề nhất định phải để cho cô biết không thể tùy tiện đi trêu chọc một người đàn ông như vậy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô không hề có kinh nghiệm nhường ra quyền chủ đạo, khẽ ngâm nga thừa nhận.
Nhưng giọng nói này của cô càng giống như đang châm lửa.
Hô hấp Kỳ Ngôn rối loạn, cuối cùng rời khỏi cô, càng không dám nhìn khuôn mặt hơi ửng đỏ của cô, bàn tay xoa lên sau đầu cô, cằm đặt trên đỉnh đầu cô, giọng nói càng trầm thấp lại càng thêm phần gợi cảm: "Ngủ ngon."
***
Lúc Nghê Túy thức dậy, Kỳ Ngôn đã không còn ở bên cạnh, cô chống người ngồi tựa vào đầu giường, phản ứng nôn nao nghiêm trọng, đầu rất đau, cổ họng khô đến khàn khàn. Cô giơ tay vuốt ve đôi môi, nhiệt độ cực nóng thuộc về anh cũng biến mất khiến cô sinh ra hoảng hốt trong nháy mắt, tất cả những gì xảy ra lúc rạng sáng giống như một hồi ảo giác của cô.
Trên tủ đầu giường có để điện thoại di động của cô, cô rút dây sạc, đã bốn giờ chiều, có ba cuộc gọi nhỡ của Lục Sâm, có hai cuộc của Cố Nhất.
Cô do dự, đột nhiên không có dũng khí gọi lại cho Lục Sâm, nên nói gì với anh ấy đây? Hoặc là mình sẽ nghe được cái gì? Anh ấy sẽ giải thích hay thừa nhận?
Cô đặt điện thoại bên tai gọi điện thoại cho Cố Nhất.
Cố Nhất bắt máy rất nhanh: "Không sao chứ?”
Có lẽ là đã nhìn thấy hot search trên wechat, cô đáp: "Không có việc gì.”
Cố Nhất nói tiếp: "Trưa nay Lục Sâm gọi điện cho tớ, rất sốt ruột, nói không liên lạc được với cậu, tớ nói tối qua cậu uống nhiều, chắc vẫn chưa thức dậy.”
“Ừ, tớ sẽ liên lạc với anh ấy.”
“Được, cậu không sao là tốt rồi.”
Cô cúp điện thoại vén chăn xuống giường, khăn tắm rơi lả tả, trên thảm đặt dép lê, cô cũng lười mang, đi vào toilet mặc váy ngủ vào trước, vừa mới mở cửa phòng ngủ đã nghe thấy giọng Kỳ Ngôn, cô chân trần đi vào phòng khách, một tay anh đút vào túi đứng trước cửa sổ sát đất, đang gọi điện thoại dặn dò chuyện công việc.
Nghe thấy có tiếng động, anh quay đầu lại, tầm mắt nhìn về phía cô.
Nghê Túy đi đến phòng phụ, đặt điện thoại di động trên bàn, lấy một lon soda chanh từ trong tủ lạnh, ngồi lên ghế cao bên cạnh bàn kéo vòng.
Kỳ Ngôn vừa nghe điện thoại vừa đi tới lấy lon soda ướp lạnh từ trong tay cô, đặt ở vị trí cô không lấy được trong bàn ăn, lại lấy một ly thủy tinh rót một ly nước ấm đặt trước mặt cô, cằm nâng lên.
Nghê Túy bĩu môi, vẫn ngoan ngoãn uống nước ấm.
Kỳ Ngôn nghe trợ lý báo cáo xong, cuối cùng dặn dò một câu rồi cúp điện thoại nhìn cô.
Nghê Túy đặt cốc nước xuống, còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, điện thoại di động đặt trên mặt bàn đã bắt đầu rung lên, cô cụp mắt nhìn, trên màn hình hiển thị hai chữ "Lục Sâm".
Kỳ Ngôn cũng liếc mắt nhìn màn hình điện thoại di động của cô, không nói gì.
Cô lại giương mắt nhìn Kỳ Ngôn.
Điện thoại di động ở trên mặt bàn đá cẩm thạch liên tục rung động, phát ra tiếng ong ong. Anh cầm lấy bao thuốc lá, rút ra một điếu ngậm trong miệng, nghiêng đầu nhóm lửa, hít sâu một hơi, phun ra làn khói phiêu tán ở giữa hai người: "Không nghe à?"
Nghê Túy vuốt tóc, cầm lấy điện thoại đặt bên tai.
Giọng Lục Sâm vang lên: "Tỉnh rồi à?”
Cô ừ một tiếng.
“Lúc rạng sáng gọi điện thoại cho anh à?”
Lại ừ một tiếng.
Lục Sâm lại hỏi: "Xem hot search trên Wechat à?”
Tiếp theo ừ tiếng thứ ba.
Lục Sâm giải thích: "Hôm qua Giang An Kỳ xảy ra chút chuyện, tâm trạng không ổn định, anh tiện đường đưa cô ấy về khách sạn, lúc em gọi điện thoại cho anh, anh đã ngủ rồi.”
Cô không nói lời nào.
“Không vui sao?”
Lúc này chuông cửa vang lên, Kỳ Ngôn có hơi chán ghét vẻ mặt lúc cô nhận điện thoại của Lục Sâm, lười nhìn, cũng lười nghe, ném tàn thuốc vào cốc nước cô đã uống một nửa, đi qua mở cửa.
Nghê Túy nghiêng người, tầm mắt nhìn theo anh, trả lời Lục Sâm: "Không có.”
Kỳ Ngôn cầm đồ ăn bên ngoài vào, đặt trên bàn, lại đi về lối ra vào mang giày.
Cô nói tiếp: "Lát nữa em gọi lại cho anh, có chút việc." Cô đứng dậy đi qua, im lặng đứng bên cạnh anh.
Kỳ Ngôn đi giày xong, một tay đút túi, nhẹ nhàng nhếch khóe miệng: "Giải thích rõ ràng rồi à?”
Anh rõ ràng đã hiểu tiền căn hậu quả*, cũng hiểu hành động kia lúc rạng sáng của cô là vì chuyện gì.
*Tiền căn hậu quả: Nguyên nhân ngày trước sinh ra kết quả ngày nay.
Nghê Túy vén tóc, ngẩng đầu nhìn anh, vẫn giữ im lặng.
Kỳ Ngôn thu tầm mắt lại mở cửa căn hộ.
Tay cô đang buông xuống bên cạnh khẽ cử động, nhưng không giơ lên, chỉ đứng nhìn anh rời đi.