Bác sĩ tình cảm

Sau khi anh đi, Nghê Túy đi trở lại bàn ăn, lấy hộp cháo từ trong túi ra, là hai phần cháo thịt cua, cô lại cầm lấy hộp thuốc lá anh chưa mang đi, rút ra một điếu ngậm trong miệng, dùng bật lửa zippo màu đen tinh khiết của anh châm lửa, hít sâu một hơi, vuốt tóc một chút.
 
Suy nghĩ của cô rất rối loạn, cô tin vào lời Lục Sâm nói, chỉ là tối hôm qua khi cô luống cuống nhìn thấy hot search, cô quá thiếu cảm giác an toàn, cũng quá sợ mất đi.
 
Nhưng sau đó thì sao? Đã từng có rồi lại mất đi?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Cô không muốn, cô tình nguyện lựa chọn dừng tất cả tại chỗ này, cũng không muốn đi trải qua quá trình kia. Cô đã đóng băng ở trên hòn đảo cô độc, cô sợ hãi bất cứ một người nào cô quan tâm xông vào cấm đảo của cô, sau đó không cách nào thích nghi, cuối cùng rời đi.
 
Nghê Túy im lặng hút xong điếu thuốc, ném tàn thuốc vào ly thủy tinh, đi vào phòng tắm tắm rửa, tóc ướt đi ra, ngồi trên ghế cao mở hộp cháo ra, đã nguội mất rồi. Cô vừa ăn cháo vừa nhắn tin cho Lục Sâm: [ Em không sao, anh yên tâm quay phim đi. ]
 
Nửa tháng tiếp theo, cô lại khôi phục nguyên trạng, ban ngày mê man cả ngày, ban đêm ở EDN, ngày đêm đảo lộn, rượu làm bạn với cô, trải qua cuộc sống vô tri vô giác.
 
Mối liên hệ giữa cô và Kỳ Ngôn đã bị cắt đứt một cách ăn ý, thậm chí trong mười mấy ngày này, ngay cả tình cờ gặp nhau cũng chưa từng. Cũng đúng, cô là người đi đêm, đến giữa đêm khuya mới ra ngoài, rạng sáng mới về nhà, không gặp cũng không có gì lạ.
 
Ngày cuối cùng của tháng bảy, giữa trưa cô bị tiếng rung của điện thoại đánh thức, mơ mơ màng màng vươn tay với tới điện thoại di động trên tủ đầu giường, mắt cũng không mở một chút, nhận máy gác bên tai: "Alo?"
 

Giọng Cố Nhất lộ ra hưng phấn: "Tớ về rồi người chị em, có nhớ tớ không?”
 
Cô lười biếng hỏi: "Tháng tám Melbourne nghỉ rồi, cậu về lúc này à?”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Sinh nhật Từ Dương thôi." Cố Nhất cười một tiếng: “Nhớ cậu quá.”
 
"Bớt giùm đi.”
 
Cố Nhất cười hì hì trả lời: "Để cậu ngủ một lát, tớ về nhà trước, buổi tối ăn cơm với nhau đi.”
 
“Ừ.”
 
Cô cúp điện thoại, tiện tay ném di động lên giường, trở mình tiếp tục ngủ.
 
Lúc cô thức dậy lần nữa chính là khi bị người ta lay tỉnh, cô ghé vào trên giường thong thả mở mắt, liếc mắt nhìn Cố Nhất nằm ở bên cạnh cô, không hề bất ngờ vì sao cô ấy vào nhà được, trực tiếp hỏi: "Mấy giờ rồi?"
 
Cố Nhất biết cô ở đây, tuy rằng mật mã căn hộ không nói cho cô ấy biết, nhưng cũng giống như Melbourne, đều là sinh nhật của cô.
 
Cố Nhất gối lên cánh tay phải nằm nghiêng, cười nhìn cô: "Chưa đến bốn giờ." Lại lắc lắc cô: "Dậy đi!”
 
Nghê Túy nhắm mắt lại, giọng nói uể oải: "Sớm vậy, đi làm gì?”
 
“Đi với tớ đến trung tâm thương mại.”
 
“Melbourne không đủ cho cậu mua à?”
 
Cố Nhất vuốt tóc cô, không cho cô an tâm ngủ: "Mỗi ngày đều ở chung một chỗ với Từ Dương, mua quà không phải không có bất ngờ sao?"
 
Nghê Túy chậc một tiếng: "Muốn ngược tớ à?”

 
“Hâm mộ à? Cậu cũng nên yêu rồi.” Tiếp theo còn nói: "Tớ vô cùng chờ mong được nhìn thấy người đàn ông đầu tiên có bản lĩnh ngủ với cậu.”
 
Trong đầu Nghê Túy nháy mắt lóe ra khuôn mặt Kỳ Ngôn, chống người dậy, ngồi tựa vào đầu giường, cầm lấy bao thuốc lá trên tủ đầu giường, muốn hút điếu thuốc để tỉnh lại.
 
Cố Nhất cầm bao thuốc lá trong tay cô, nhíu mày: "Còn muốn thân thể này hay không vậy?”
 
Nghê Túy bất đắc dĩ cười một tiếng, vén chăn xuống giường vào phòng tắm, tắm rửa xong đi ra, đi đến phòng thay đồ, mặc nội y vào, tiện tay cầm một bộ váy tây trang màu đen chuẩn bị mặc.
 
Cố Nhất lại kéo nó ra khỏi tay cô: "Đổi màu được không?" Rồi lại cẩn thận chọn giúp cô.
 
Cô lười quan tâm, chỉ lướt di động.
 
Cố Nhất đưa cho cô một chiếc váy có thắt lưng màu trắng.
 
Nghê Túy thay vào, làn da cô trắng nõn, mặc màu trắng càng tôn lên toàn thân không tì vết của cô, chiếc váy này lại vừa vặn, nhưng dáng người cô vô cùng đẹp, chân dài eo nhỏ mông vểnh, nhìn một cái không sót gì.
 
Cố Nhất nhìn vào sự nghiệp của cô, bĩu môi: "Sau này Lục Sâm thật sự có lộc ăn." Rồi lại hỏi tiếp: "Có bí quyết gì đặc biệt không chị em?"
 
Nghê Túy buộc tóc đuôi ngựa: "Ăn nhiều đu đủ một chút.”
 

“Thật sự có tác dụng à?”
 
Cô nhếch môi: "Còn không được nữa thì để Từ Dương mát xa cho cậu đi.”
 
Cố Nhất trợn trắng mắt.
 
Trong vòng mười phút, Cố Nhất cuối cùng cũng hài lòng, trêu chọc hất cằm cô: "Cô bé bảo bối.”
 
Cố Nhất lái xe của Từ Dương, cùng loại Ferrari với Kỳ Ngôn, màu xám, cô ngồi ghế lái phụ, hai người đi đến trung tâm thương mại quốc tế trước.
 
Đi dạo thật lâu, cuối cùng Cố Nhất chọn trúng một chiếc đồng hồ rất lớn, thích hợp với người trẻ tuổi.
 
Sau khi mua quà xong hai người đi đến chỗ ăn cơm, là một nhà hàng kiểu Trung Quốc cổ kính, nhân viên phục vụ dẫn hai người ra cửa phòng bao, có rất nhiều người, một số nam và nữ đều là bạn bè của Từ Dương, ăn mặc đều rất phong cách.
 
Nghê Túy là người đầu tiên nhìn thấy Kỳ Ngôn, anh ngồi trên sô pha, hai khuỷu tay đặt lên đầu gối, hơi nghiêng đầu, Trương Hiển đang nói chuyện cười với anh, khóe môi anh hơi nhếch lên, ngón trỏ trắng nõn thon dài không tiếng động gõ vào ly thủy tinh, tản mạn tùy ý lắng nghe.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận