Bác sĩ tình cảm

Cổ Nhuế Khê ngồi ở bên cạnh cô, khí chất nhất trong số những cô gái có mặt ở đây, một tay nâng cằm, nghiêng đầu nhìn anh, trong ánh mắt không chứa nổi người khác.
 
Nghe được tiếng động ở cửa, chớp mắt một cái trong phòng bao yên tĩnh, ánh mắt đã ồn ào nhìn về phía này.
 
Kỳ Ngôn giống như đối xử với một người xa lạ, chỉ liếc mắt nhìn cô một cái, sau đó thu tầm mắt lại, dựa lưng vào sô pha.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Nghê Túy cũng không để ý, giờ phút này lực chú ý của cô đang ở trên người một người khác.
 
Người ngồi bên cạnh Trương Hiển, tên là Nghê Tử Vĩ, con trai Nghê Kiện, được người vợ ảnh hậu hiện tại của ông ta sinh ra, nhỏ hơn cô hai tuổi, vừa mới trưởng thành.
 
Nghê Túy cũng không quen biết cậu ấy, chỉ là đầu đề báo giải trí thỉnh thoảng sẽ đưa tin về người một nhà Nghê Kiện. Cô từng chú ý, thế nên cô có chút hiểu biết cơ bản về người một nhà hạnh phúc này, cũng biết Nghê Kiện còn có một cô gái khác đang học trung học cơ sở, cũng là do vợ ảnh hậu của ông ta sinh ra, ngày sinh nhật chín tuổi của cô là cô bé đã nhận nhầm điện thoại của cô.
 
Không thể không nói, gien di truyền của Nghê Kiện rất mạnh, ngũ quan của cô có năm phần giống với Nghê Kiện, diễm lệ xinh đẹp. Nghê Tử Vĩ lớn lên rất giống Nghê Kiện, nhưng tuổi vẫn còn nhỏ, đường nét không được cường tráng như vậy, có vẻ hơi ngây ngô, nhưng rất điển trai, điển hình của tiểu thịt tươi kia, tóc ngắn màu đen sạch sẽ lưu loát, cả người đều là thương hiệu thời trang nổi tiếng.
 
Nhưng sức hấp dẫn đó đã bị Kỳ Ngôn ngăn chặn lại.
 
Cô khẽ liếc nhìn Nghê Tử Vĩ, cậu ấy cũng đang nhìn cô, nhưng hiển nhiên cô đối với cậu ấy chính là một người xa lạ rất đẹp mắt.
 
Từ Dương đi tới, ôm vai Cố Nhất, bắt đầu giới thiệu: "Bạn gái tôi, Cố Nhất." Rồi giới thiệu cô: "Nghê Túy.”
 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nghê Túy nhìn chằm chằm Nghê Tử Vĩ, quả nhiên, nét mặt cậu ấy không có bất kỳ biến hóa gì, hoàn toàn là lần đầu tiên nghe thấy cái tên này.
 
Dựa vào cái gì?
 
Từ nhỏ cô phải bị đưa đi Melbourne, cuộc sống một mình rối tinh rối mù, mà cậu ấy có nhà, có vòng quan hệ xã giao, loại tâm lý này dẫn đến cô tự động chia Nghê Tử Vĩ thành loại hình công tử chỉ biết ăn uống vui chơi ở Bắc Kinh.
 
Đúng vậy, cô chưa từng tiếp xúc với cậu ấy, lại cố chấp dán nhãn cho cậu ấy, rất khó chịu.
 
Hai người bọn họ là người cuối cùng đi tới, Từ Dương ý bảo nhân viên phục vụ có thể mang thức ăn lên.
 
Mọi người ồn ào ngồi xuống, Nghê Túy không đi đến bên cạnh Cố Nhất, chờ Nghê Tử Vĩ ngồi xuống, cô đi qua, ngồi bên cạnh cậu ấy.
 
Lúc này Kỳ Ngôn ném cho cô cái nhìn thứ hai.
 
Cô không chú ý tới, khẽ nghiêng đầu nhìn Nghê Tử Vĩ, nhếch khóe miệng.
 
Nghê Tử Vĩ cười, đưa tay phải về phía cô: "Nghê Tử Vĩ.”
 
Cô nắm lại: "Cùng họ, thật trùng hợp đó nha.”
 
Lời này có ý tứ muốn chủ động tiếp cận cậu ấy.
 
Nghê Tử Vĩ hơi nhếch môi, gật gật đầu.
 
Cố Nhất có hơi mơ hồ một chút.
 
Trương Hiển cũng có hơi mơ hồ, ngày chơi bóng rổ anh ta còn tưởng rằng đây là người của Kỳ Ngôn.
 
Từ Dương sắp xếp nửa trận sau ở EDN, thế nên cả bữa tiệc không uống rượu, cười nói chuyện phiếm, bầu không khí rất thoải mái. Nghê Túy trở thành một cá thể yên tĩnh, Nghê Tử Vĩ cũng không chủ động nói chuyện với cô.
 
Ăn xong bữa tối, đoàn người rải rác đi đến chỗ đậu xe, Nghê Tử Vĩ đi bên cạnh cô: "Ngồi xe của tôi qua đó không?"
 
Nghê Túy cười khẽ: "Được.”
 
Cô đi theo Nghê Tử Vĩ đến bên cạnh xe, Nghê Tử Vĩ lịch sự thay cô mở cửa chỗ ghế phụ, một tay Kỳ Ngôn đút túi đi qua đầu xe, hoàn toàn không nhìn thẳng cô, trực tiếp đi về phía xe mình. Cổ Nhuế Khê đi theo phía sau anh, anh ấn chìa khóa xe, xe Ferrari khóa vang một tiếng, mở cửa xe, lên xe, Cổ Nhuế Khê ngồi vào ghế phụ lái.

 
Nghê Tử Vĩ một tay vịn cửa xe: "Sao vậy?”
 
Cô lặng lẽ liếc mắt, lắc đầu, lên xe.
 
Đến EDN, lên lầu hai, vẫn là gian phòng riêng kia, toàn bộ hệ thống đều mở, trên bàn rượu bày rượu tây rực rỡ muôn màu, hai nhân viên phục vụ vội vàng đưa ly rót rượu, pha cocktail có độ thấp cho các cô gái.
 
Nghê Túy ngồi giữa Cố Nhất và Nghê Tử Vĩ, ngồi đối diện Kỳ Ngôn trên bàn rượu, Cổ Nhuế Khê ngồi bên cạnh anh.
 
Rượu qua ba tuần, Nghê Túy cầm lấy một cái chén sàng, nghiêng đầu nhìn Nghê Tử Vĩ: "Làm vài ván không?”
 
Nghê Tử Vĩ gật đầu, cầm lấy chén đặt ngược lên mặt bàn, lắc một cái: "Cậu trước đi.”
 
Nghê Túy không sốt ruột, hơi cúi người, lấy một ly rượu hình vuông sạch sẽ từ trên giá ly, rót hơn nửa ly brandy, lại lấy một ly cocktail đổ vào, một ly đầy ắp cứ như vậy đặt trước mặt hai người, cô nghiêng đầu, nhếch môi cười nhạt: "Nếu cậu thua sẽ phải uống cái này nhé.”
 
Nghê Tử Vĩ nhướng mày: "Có thể.”
 
Kỳ Ngôn giương mắt thoáng nhìn khóe miệng hơi cong của cô, châm một điếu thuốc, bật lửa zippo xoay quanh ngón tay phải anh.
 
Hai người vừa mới bắt đầu còn thế lực ngang nhau, thắng thua không kém nhiều lắm, uống cũng không khác biệt nhiều lắm, Nghê Túy cũng không chiếm tiện nghi của cậu ấy, uống cùng loại rượu tây với cậu ấy, dần dần không có kiên nhẫn hao tổn công sức với cậu ấy nữa, bắt đầu chơi mạnh hơn.
 
Mặc dù Nghê Tử Vĩ cũng đã chơi quen ở hộp đêm, nhưng vẫn không bằng cô, thua một lúc tám ván, mỗi lần đều uống hết nửa ly Hennessy, có phần không chịu được.
 
Nghê Túy liếc cậu ấy một cái, cười khẽ một tiếng, không định buông tha cho cậu ấy, giơ tay đẩy ly rượu sâu kia về phía trước mặt cậu ấy, hất cằm lên.
 
Nghê Tử Vĩ cũng không nhận sợ, thở ra một hơi, cầm lấy ly ngửa đầu uống cạn, uống xong lại đứng dậy đi vào toilet.

 
Cố Nhất dựa sát vào cô, hất cằm về phía toilet: “Cậu muốn thấy cậu ta khó chịu à?”
 
Nghê Túy nghiêng đầu nhìn cô ấy: "Không có.”
 
“Vậy cậu nhìn trúng cậu ta rồi à?”
 
Cô nháy mắt một cái, không nói lời nào.
 
Cố Nhất Tiếu: "Thì ra cậu vừa ý người còn non nớt hơn cậu.”
 
Nghê Túy nhếch môi, châm một điếu thuốc.
 
Không bao lâu sau, Nghê Tử Vĩ đã từ toilet đi ra, ánh mắt có hơi tan rã một chút, có lẽ là say rồi. Cậu ấy gồi trở lại bên cạnh cô, lưng dựa vào sô pha.
 
Nghê Túy rút mấy tờ khăn giấy đưa cho cậu ấy: "Còn OK không?”
 
Nghê Tử Vĩ nhận lấy, gật đầu.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận