Nhà của một mình cô thật sự rất lớn.
Nghê Túy đá đôi giày cao gót ở cửa ra vào, vừa đi chân trần vừa cởi áo khoác, dùng hết sức đi vào phòng tắm, tẩy trang và tắm xong cô mới đi ngủ, cô cảm thấy mình khá lợi hại trong chuyện này.
Năm giờ sáng mới dọn dẹp sạch sẽ, cô vừa chạm giường đã ngủ thiếp đi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vừa tỉnh dậy, tấm rèm cửa dày trong phòng ngủ đã che hết ánh sáng mặt trời, để lại một mảng đen kịt, không phân biệt được đang là ngày hay đêm.
Nghê Túy từ từ chớp mắt, gác tay lên trán, lúc lâu sau mới xuống giường, dùng chân trần đi ra phòng khách. Bất chợt bị hạ đường huyết, ánh mắt cô nhất thời tối sầm lại, cô chống lên sofa để đứng vững, lắc lắc đầu. Ánh nắng ấm áp màu cam xuyên qua cửa sổ sát sàn trong phòng khách chiếu vào. Cô khó chịu nheo mắt lại, lấy điện thoại từ trong túi áo khoác gió trên ghế sofa ra.
Bây giờ đã là bốn giờ chiều, trên màn hình hiện ra một hàng dài tin nhắn Wechat, cô nhìn lướt qua không thèm bấm vào xem, hai cuộc điện thoại Cố Nhất gọi đến nửa giờ trước, cô quay trở lại bếp rồi gọi lại, mở loa ngoài rồi đặt điện thoại lên bàn, mở tủ lạnh lấy một chai soda vặn nắp ra.
“Tỉnh rồi?”
Nghê Túy chậm rãi ừ một tiếng, ngửa cổ uống nước. Cổ họng cô như muốn nứt ra sau cơn say, đầu đau như búa bổ.
“Tối nay cùng nhau ăn cơm đi.”
“Ừ.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô tắt điện thoại, bật dàn loa trong phòng khách lên, kết nối với Bluetooth của điện thoại di động, nhấn vào danh sách phát nhạc, chọn [Changing] của Paloma Faith/SIGMA, âm thanh ba chiều xoay quanh cô.
Lại đi vào phòng tắm, cô đứng dưới vòi hoa sen nhắm mắt, cảm nhận dòng nước ấm xối xuống đầu. Cô đưa tay vuốt mái tóc dài ướt sũng ra sau trán, ngâm một lúc lâu cô mới ra khỏi phòng tắm, cảm thấy bản thân thật sự tỉnh táo trở lại.
Cô gái trong làn hơi nước cả người trắng nõn trong suốt, đôi chân thon dài vô cùng cân xứng, ngực tròn mượt mà, cặp mông trái đào cong lên không hề khoa trương, trên rốn có đính một viên kim cương xanh lấp lánh đầy quyến rũ.
Sau khi tắm xong, cô đắp mặt nạ, sấy khô tóc, sau đó nghiêm túc thực hiện trình tự chăm sóc da vô cùng rườm rà phức tạp. Cô đi đến phòng để quần áo để xem di động, nửa tiếng trước Cố Nhất đã gửi một vị trí đến, là một khu biệt thự gần bãi biển.
Cô chọn đồ lót, một tay gõ chữ: [ Ăn cơm ở đây sao? ]
Cố Nhất trả lời: [ Yes. ]
Nghê Túy buông di động xuống, thay một cái quần ống rộng cao đến eo, áo mỏng màu trắng và một đôi giày bình thường, mái tóc đen dài bồng bềnh buộc đuôi ngựa. Cô cầm áo khoác chuẩn bị ra ngoài, nghĩ một chút lại đi đến phòng khách lấy một chai rượu vang đỏ từ quầy rượu.
Cô có yêu cầu rất lớn với rượu, nên cô hiểu biết rất nhiều về nó. Trên quầy rượu này tùy tiện lấy một chai cũng là rượu quý.
Cô lái xe hơn hai mươi phút đến khu dân cư ven biển, một căn biệt thự hiện đại đơn độc phía trước đối diện với biển và bờ cát, bốn phía được cây cọ vây quanh, tiếng sóng biển mênh mông. Lúc này đã là hoàng hôn, biển và chân trời ngoài xa đã ghép thành một đường thẳng, ánh hoàng hôn màu cam chiếu rọi trên mặt biển, cảnh đẹp như một bức tranh.
Cô lái xe theo chỉ dẫn đi đến biệt thự, chỗ đậu xe có hai chiếc xe, một chiếc SUV Cayenne màu đen và một chiếc BMW màu đỏ.
Nghê Túy dừng xe xong thì cầm chai rượu vang đỏ bước xuống. Cố Nhất đã đứng trước cửa chờ cô từ sớm, cô đi lên phía trước, đưa rượu vang đỏ cho Cố Nhất.
Sau khi bước vào cửa là một không gian hiên trống, trong nhà có trồng cây và tiểu cảnh nước*. Cầu thang xoắn ốc đi đến lầu hai, phòng khách và phòng bếp được thiết kế mở, hai bên là cửa sổ sát sàn nhìn thấy được toàn cảnh. Cảnh vật bên ngoài tinh tế đẹp đẽ nói không nên lời. Ghế sô pha cao cấp đặt xung quanh bàn trà, bên cạnh là một chiếc ghế sô pha đơn màu xanh nước biển.
*Chú thích: Tiểu cảnh nước là sự kết hợp giữa không gian tiểu cảnh và yếu tố nước, thiết kế này phải đảm bảo được các yêu cầu về phong cách, sự hài hòa và cả tính thẩm mỹ.
Kỳ Ngôn ngồi ở đó, mang một đôi kính không gọng, cả người toát lên khí chất hoàn toàn khác biệt, trông có vẻ vô cùng cấm dục.
Anh hơi cúi đầu, hai chân vắt chéo lên nhau, laptop đặt trên đầu gối, tay phải gõ trên bàn phím, ngón trỏ chậm rãi di chuyển chuột.
Điểm này của anh vô cùng lợi hại. Nó giống như một loại bản lĩnh, luôn khiến mọi người vừa nhìn đã chú ý đến anh, dù anh chỉ yên tĩnh ngồi đó.
Một đầu bếp có gương mặt đậm chất Châu Á đang nấu bữa tối trong căn bếp mở.
Chu Gia Minh và Từ Dương ngồi ở hai bên ghế sô pha, cầm di động vô cùng tập trung chơi game. Chu Gia Minh kêu một tiếng: “Có ống ngắm* không?”
*Chú thích: là phụ kiện giúp ra tăng độ chính xác khi ngắm bắn ở khoảng cách xa thông qua hệ thống ống kính phóng đại kết hợp với vạch kẻ tâm xác định vị trí muốn bắn. Từ Dương và Chu Gia Minh đang chơi game PUPG
Từ Dương trả lời: “Không có, lấy giúp tôi một cái báng tam giác*.”
*Chú thích: báng súng tam giác trong game PUPG
Kỳ Ngôn giương mắt nhìn thoáng qua, để sổ tay lên bàn trà, đứng lên với tư thế một tay đút vào túi, nhìn cô nói: “Em muốn uống gì?”
Lúc này Chu Gia Minh mới chú ý đến động tĩnh bên này. Hai người họ liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó lại đưa mắt về phía màn hình di động, vô cùng ăn ý nói một câu: “Em cứ tự nhiên đi, bọn anh đánh xong ván này đã.”