Bậc Thầy Thẻ Bài

Ký túc xá nữ.

Lục Minh và Lý Điềm Điềm vẫn đang nói chuyện.

Cô gái này cố gắng hết sức nói ra đủ kiểu câu nói mờ ám, điên cuồng tạo dáng quyến rũ, thỉnh thoảng còn thở gấp nhẹ nhàng vài hơi, vang lên tiếng cười lảnh lót.

Mà đối diện.

Bạn Lục Minh tĩnh lặng như nước.

"Em cứ nghỉ ngơi trước nhé, chị đi gọi chị của em."

Rốt cuộc Lý Điềm Điềm từ bỏ.

"Được."

Lục Minh khẽ gật đầu.

Thắng rồi!

Tí nữa không trụ nổi!

Sinh viên nữ của Học viện Đệ Nhất quả nhiên đáng sợ!

Cô gái này tên là Lý Điềm Điềm, có vẻ lớn hơn mình cùng lắm một hai tuổi, nhưng khi sự mê hoặc mạnh mẽ ập đến, ý chí của mình lại không chống đỡ được!

Nếu không có anh mèo ra tay...

Đây chính là thực lực của Học viện Đệ Nhất sao?

Lục Minh thán phục.

Đến bây giờ anh vẫn không biết, cô gái này vô tình hay cố ý.

Bởi vì nghe nói những người tu luyện tu hành năng lực mê hoặc tạm thời không có cách nào kiểm soát năng lực lúc đang học, sẽ có một vài hiệu quả trêu ong ghẹo bướm...

Rất đáng sợ!

Nhưng nếu là vô tình thì càng đáng sợ hơn!

Thực lực của sinh viên Học viện Đệ Nhất đã kinh khủng đến mức này rồi à?

Lục Minh im lặng.

Anh biết thực lực của trường đại học chính quy đều rất mạnh, nhưng chưa từng nghĩ lại mạnh mẽ đến mức như thế, tùy ý mê hoặc một chút đã khiến bản thân mình không thể nào ngăn cản!

Nếu như ở ngoài hoang dã, mình có thể sẽ chết!

"Phải cố gắng hơn thôi."

Lục Minh thầm nói trong lòng.

...

Giờ khắc này.

Lý Điềm Điềm đi ra khỏi phòng, chạy tới căn phòng sát vách.

Nơi đó, Lục Nhan đang ở trước bàn trong phòng.

Trước mặt cô ấy có một hình ảnh đang lơ lửng, không ngờ trên đó lại là hình ảnh trong căn phòng mà Lục Minh đang ở.

"Cong."

"Thật sự cong."

Vẻ mặt của Lý Điềm Điềm cay đắng.

Cô ấy nhìn thẳng vào Lục Nhan, vô cùng đau buồn.

"Cậu thật sự đã cố gắng?"

Lục Nhan trầm giọng hỏi.

"Thật sự!"

"Cố gắng hết sức!"


Lý Điềm Điềm ưỡn bộ ngực lớn của mình: "Tớ nói cậu nghe, lần trước tớ có thử, ngay cả giáo viên của tớ cũng suýt chút nữa không thể chịu đựng được, đây là vấn đề về năng lực!"

"Tớ tu luyện năng lực mê hoặc là chính mà!"

"Không ai có thể địch lại!"

"Hễ có một tia dục vọng đều sẽ bị tớ lôi ra..."

"Chưa từng thất bại."

Lý Điềm Điềm tự hào.

Đây là sự kiêu ngạo của cô ấy.

Có thể bước vào Học viện Đệ Nhất hầu như đều là thiên tài!

Lục Nhan là thiên tài, Lý Điềm Điềm cô đương nhiên cũng là thiên tài.

Nhưng hôm nay...

Cô thất bại!

Là bởi vì ý chí của Lục Minh kiên định?

Hiển nhiên không phải.

Ý chí có kiên định hơn nữa, cậu cũng chỉ là chuyên gia chế tạo thẻ bài hai sao, đối mặt với Lý Điềm Điềm đường đường là người tu luyện bốn sao, còn tu luyện năng lực mê hoặc, đáng lẽ phải không còn sức đánh trả mới đúng!

Đây mới là bình thường!

Nhưng mà...

Không hề.

Lục Minh bình thản trong suốt quá trình, không hề có chút nhen nhóm nào.

Điều này nói lên cái gì?

Anh không hề có ham muốn theo bản năng với Lý Điềm Điềm.

Cong!

Thật sự cong!

"..."

Lục Nhan rất đau đầu.

Thật sự.

Trước đây em trai thích cô, cô rất lo lắng.

Kết quả thì sao?

Bây giờ em trai có vẻ bình thường, cô lại càng lo lắng hơn!

Lý Điềm Điềm dốc toàn bộ năng lực cũng không thể khiến tâm trạng của em trai thay đổi chút nào, hơn nữa lần trước trong lúc vô tình cô thấy có quần áo con gái trong phòng em trai...

Đứa trẻ này sẽ không cong thật chứ!

"Thật ra cong cũng rất tốt."

Đôi mắt của Lý Điềm Điềm ánh lên tia sáng thần bí: "Tớ có quen một cậu em công rất đẹp trai, kết hợp với Lục Minh thụ cũng đẹp trai này, ôi..."

"Cút!"

Sát khí xuất hiện quanh người Lục Nhan.

Nếu con bé này thật sự dám tìm trai đến, chắc chắn cô sẽ diệt sạch!

Còn về Lục Minh...

"Hì hì."

Lý Điềm Điềm mừng thầm.


Không ngờ Lục đại ma vương cũng có lúc buồn phiền, chậc chậc.

"Xem trước đã."

Lục Nhan đau đầu.

Cô ấy đứng dậy quay về phòng của mình.

Ừm...

Đây là lần đầu tiên Lục Minh chính thức nhìn thấy Lục Nhan kể từ khi xuyên không đến nay.

Vẫn là trang phục luyện công đơn giản, có điều vì nhan sắc tuyệt đẹp của cô ấy, cho dù là mặt mộc tự nhiên không hề trang điểm vẫn xinh đẹp thoát tục như thế.

Lục Minh so sánh trong lòng, đại khái cũng ngang ngửa với anh.

"Chị."

Lục Minh đi tới.

"Ừ."

Lục Nhan nhìn cậu em trai trước mắt.

Nhìn dáng vẻ đã trưởng thành hơn, ánh mắt nhìn cô không hề né tránh, cuối cùng cũng có khí chất mà đấng mày râu nên có, xem như có tiến bộ tốt.

Có điều, tại sao lại cong chứ?

"Này, quà của em đây."

Lục Nhan đưa cho Lục Minh một chiếc hộp, bên trong có một chiếc vòng tay thông minh tinh xảo.

"Mang theo điện thoại di động ảnh hưởng đến chiến đấu."

"Đeo cái này lên, sau này đi ra ngoài cũng thuận tiện hơn."

Lục Nhan giải thích.

"Vâng."

Lục Minh gật đầu.

Chị gái vẫn rất quan tâm đến anh.

Có điều, sao cứ thấy ánh mắt này là lạ?

Lẽ nào bởi vì biểu hiện của mình và Lục Minh bé nhỏ không ăn khớp nên nảy sinh nghi ngờ?

Hừm...

Xem ra càng phải cẩn thận hơn.

Lục Minh càng thêm khiêm tốn.

"Lần này gọi em tới là bởi vì truyền thừa Nguyệt Ảnh mở sớm hơn."

Lục Nhan suy nghĩ một chút, vẫn nói với em trai: "Bởi vì có một số thay đổi nên có thể sẽ mở ra trước thời hạn."

"Chuyện gì?"

Lục Minh kinh ngạc.

Phải biết rằng, có tổng cộng mười bốn người tham gia truyền thừa Nguyệt Ảnh, bảy người truyền thừa, bảy người hỗ trợ, lại có thay đổi về ngày trước lúc diễn ra, có thể thấy được ảnh hưởng lần này thật sự rất lớn!

"Có một số thẻ bài đổi chủ."

Lục Nhan bình thản nói: "Một vài người không có năng lực chiếm được thẻ bài rồi không giữ được nó trong tay, dẫn tới một số người truyền thừa trực tiếp đổi chủ."

"Một số?"

Lục Minh rất nhạy bén bắt được từ này.


"Ba."

Lục Nhan nói.

"..."

Lục Minh không biết nói gì.

Được thôi.

Tổng cộng chỉ có bảy người truyền thừa mà?

Tức là ngoại trừ Lục Nhan, một nửa thẻ bài đều đổi chủ!

Tốc độ này...

"Em cũng không cần lo lắng."

Lục Nhan động viên: "Ngô Hồng Phi sẽ xử lý chuyện này, sẽ nhanh chóng có kết quả thôi, em cứ ở đây trước, có chuyện gì cũng tiện đối phó hơn."

"Còn nữa..."

"Cho em cái này."

Lục Nhan trao một giấy chứng nhận cho Lục Minh - Chứng nhận dự thính của Học viện Đệ Nhất.

"Còn có cả đồ tốt này nữa ư?"

Đôi mắt của Lục Minh tỏa sáng.

"Học thêm vài thứ trong hai ngày này."

Lục Nhan khẽ gật đầu. Đây là cái giá lần trước để Lục Minh từ bỏ việc trở thành chuyên gia chế tạo thẻ bài của Ngô Hồng Phi.

"Được."

Lục Minh động lòng.

Đây chính là giấy chứng nhận dự thính của Học viện Đệ Nhất, có cái này là có thể đến khoa chế tạo thẻ nghe giảng.

Đã lâu lắm rồi anh không học những thứ mới mẻ!

Thật đó.

Ở thành phố Thanh Minh quả thật không có quá nhiều thứ có thể học tập, giáo viên không có gì để dạy anh, Hiệp hội chế tạo thẻ bài quá hãm, hiệu trưởng Giang Phong...

Haiz.

Phần lớn thời gian đều đang bị truy sát.

Lục Minh thật sự rất muốn đến thế giới bóng tối xem bây giờ Giang Phong đang trong lần bị truy sát thứ bao nhiêu...

Bỏ đi, không nghĩ những điều này nữa.

Lục Minh nhìn về phía giấy chứng nhận trong tay, lớp học của Học viện Đệ Nhất?

Anh rất chờ mong!

"Mình sẽ đi ngay bây giờ."

Lục Minh rời đi một cách phấn khởi.

Anh đi rồi, Lý Điềm Điềm nhanh nhảu chạy qua từ căn phòng sát vách, quần áo tung hết cả lên.

"Thế nào? Thế nào?"

Lý Điềm Điềm rất tò mò: "Cong sao? Cong sao?"

"..."

Lục Nhan mặc kệ cô ấy, ngẫm nghĩ về hành động lúc nãy của Lục Minh rồi mới lên tiếng: "Biểu hiện tổng thể của nó rất tốt, tốt hơn nhiều so với dáng vẻ nhát gan trước đây, cũng cứng rắn hơn."

"Cứng rắn hơn?"

Lý Điềm Điềm nghi hoặc, lẩm bẩm: "Gần đèn thì sáng? Gần nam thì cứng?"

"..."

Lục Nhan run tay, suýt chút nữa ném ra một thanh kiếm khí.

Cô gái nhỏ này cứ chọc tức mình suốt ngày, xem tiểu thuyết của hủ nữ nhiều quá rồi chứ gì!!

...

Giờ khắc này.

Tòa nhà khoa Chế tạo thẻ.


Lục Minh đặc biệt đăng ký chương trình học chế tạo thẻ hot nhất.

Nơi đây kín người hết chỗ.

Lục Minh tiến tới nhìn một chút, nghe nói đây là tiết học quan trọng nhất của sinh viên mới năm nhất của khoa Chế tạo thẻ - kỹ thuật chế tạo thẻ bài cấp cao do giáo viên truyền dạy cho tất cả sinh viên!

Tất cả sinh viên đều có thể học?

Lục Minh kinh ngạc, anh nhìn xem đãi ngộ của trường người ta này!

Nghĩ lại Tam Xá Khẩu...

Lục Minh thở dài thườn thượt.

Phòng học nhanh chóng đầy ắp người.

Trong tay mọi người đều là bút chế tạo thẻ và thẻ trắng, chờ giáo viên giảng bài, xem thử rốt cuộc bản thân có thể học được kỹ thuật cấp cao hay không!

Trên bục giảng là một giáo viên nữ trẻ tuổi khoảng hơn ba mươi.

"Cô là giáo viên của tiết học này, Lý Niệm Tuyền."

Ánh mắt của cô Lý quét qua đám sinh viên.

"Các em."

Cô Lý lắc đầu bật cười: "Cũng chỉ có lúc này mới có thể thấy được nhiều người như vậy, được rồi, yên lặng nhé, tiếp theo, cô sẽ dạy cho các em một môn kỹ thuật cấp cao!"

"Về lý thuyết, chỉ có chuyên gia chế tạo thẻ bài cao cấp mới có thể nắm vững kỹ thuật này!"

"Trong các em..."

"Có hai sao, ba sao, có thể thử trước."

"Tất cả các em đã tiếp xúc với kỹ thuật hai đường giao thoa, ba đường đan xen rồi nhỉ? Nhưng những thứ này chỉ là kỹ thuật cấp thấp nhất, hơn nữa có tính hạn chế rất lớn, mỗi một tầng kỹ thuật đều phải học lại, quá phiền phức. Em học xong hai đường, còn phải học ba đường, học xong ba đường, còn phải nghiên cứu bốn đường!"

"Có phải rất mệt mỏi không?"

"Vì thế, lần này cô sẽ dạy cho các em kết cấu sinh thái hình tròn, có thể ung dung giải quyết vấn đề này, chỉ cần học kỹ thuật, cho dù có bao nhiêu đường đường vân đều có thể giải quyết được!"

Ồ?

Đôi mắt của Lục Minh sáng rỡ, còn có kỹ thuật này à?

"Nào, nhìn đây nhé."

"Đây là hai đường... đây là ba đường..."

"Mà hình tròn sinh thái..."

Cô Lý giảng giải rất nghiêm túc.

Tư duy trong đầu Lục Minh bỗng nhiên được mở mang.

Thì ra là thế.

Anh hiểu được rồi.

Kết cấu sinh thái hình tròn lại chính là vòng xoay! Biến hai đường, ba đường thành một vòng xoay biến động!

Vậy thì không cần suy nghĩ đến mấy ngã rẽ nữa!

Chỉ cần lưu lượng không vượt mức giới hạn của vòng xoay thì có thể giải quyết được vài ngã rẽ một cách dễ dàng!

Vô cùng mạnh mẽ!

Đương nhiên.

Độ khó lúc vẽ cũng tăng mạnh!

Lục Minh quan sát, thật ra khái niệm dễ hiểu, chủ yếu làm cho khu vực trung tâm vòng xoay có thể tiếp nhận dòng năng lượng mạnh mẽ lưu thông!

Điều này rất quan trọng.

Bởi vì điều này chứng tỏ rốt cuộc vòng xoay do anh chế tạo ra mạnh mẽ dường nào!

Nền tảng của một số người quá kém, cho dù học xong kỹ thuật này, vòng xoay làm ra chỉ có thể chống đỡ hai đường vân năng lượng tiêu chuẩn, không có bất kỳ ý nghĩa gì!

Còn không bằng trực tiếp dùng đường vân giao thoa hoặc đường vân đan xen!

Mà có một số người...

Vòng xoay vẽ ra có thể chống đỡ bốn đường vân năng lượng tiêu chuẩn trở lên một cách nhẹ nhàng.

Đây mới là tiêu chuẩn bình thường!

Đây mới là tiêu chuẩn nên có của kỹ thuật cấp cao!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận