Tầng núi thứ ba.
Lục Minh đang chăm chú chế tạo thẻ bài.
Trong thời gian sát hạch dài đằng đẵng lại buồn chán này, anh đã sớm tiến hành dung hợp bảy lần thẻ vầng trăng, dù sao chỉ cần xoay người đưa lưng về phía những người này rồi lén bắn về phía thẻ gốc là được.
Vẫn rất dễ dàng.
Soạt!
Soạt!
Một tấm thẻ bài mới toanh ra đời trong tay của Lục Minh.
...
Cấp năng lực: Hai sao.
Phương thức vận chuyển: Kiếm khí như vòng tròn.
Nhu cầu năng lượng: 2500 điểm
...
Đây chính là thẻ bài mới.
Chính anh cũng không biết nó có hiệu quả gì, nhưng không nghi ngờ chút nào, đây là một tấm thẻ cực hạn hai sao! Vượt xa vầng trăng hiện tại!
Ban đầu anh không muốn dùng thẻ mới này.
Bởi vì anh rất lo lắng hình dáng ý niệm của mình sẽ bị nhìn ra gì đó... Suy cho cùng là quá xấu! Có điều suy nghĩ kĩ một chút, dù sao đây cũng là sát hạch thiên phú, chắc chẳng liên quan gì đến ý niệm.
Vì vậy, Lục Minh ra tay.
Anh đi tới trước mặt bia mộ, giải phóng thẻ bài.
Vèo!
Ánh sáng lóe ra.
Một luồng kiếm khí đáng sợ ngưng tụ từ năng lượng chợt bắn ra, hóa thành một đường nét hình tròn vừa tinh tế lại vừa nhỏ nhắn, chém về phía bia mộ, mang theo âm thanh xé gió.
Hình dạng...
Độ cong...
Đợi đã.
Mọi người cảm thấy hơi sai sai, hình dáng này... hình như... là đĩa CD?!
Đúng vậy.
Vầng trăng được phóng ra trong tay Lục Minh lại chính là hình đĩa CD!
???
Sắc mặt của Lục Minh càng tối sầm hơn, anh vốn không dùng ý niệm mà?! Vì thế sau khi tiến hóa, vầng trăng chết tiệt này lại có hình dáng đĩa CD!
Lừa nhau à?!
Ầm!
Trên bia mộ đột nhiên hiển thị số liệu mới nhất... 180%!
Vù...
Tất cả số liệu biến mất.
Dựa theo sự xuất hiện của xếp hạng dấu ấn Nguyệt Ảnh trên bia mộ, vị trí đứng đầu bất ngờ chính là dấu ấn thẻ Nguyệt Ảnh trong tay hai chị em Lục Nhan!
Lục Minh: Hạng nhất.
180%!
Một số liệu khiến người ta sợ hãi!
Ngay cả thiên phú kiếm đạo của Cao Thiên Lang cũng chỉ có 110% trong thời gian ngắn! Mà một chuyên gia chế tạo thẻ bài như Lục Minh ra tay lại chính là uy lực 180%!
Điều này sao có thể?!
Cậu ta sẽ không trực tiếp phong ấn vầng trăng trong sát hạch chứ?
Không.
Rõ ràng hình dáng đó rất khác biệt.
Dù sao...
Người ta là vầng trăng, anh là đĩa CD.
"Sẽ không đâu."
Chuyên gia chế tạo thẻ bài năm sao lắc đầu: "Tôi đã thử qua, vầng trăng sau khi phong ấn của tôi chỉ có khoảng 30% hiệu quả khi thi triển."
Đúng vậy.
Chỉ có 30%.
Dù sao bọn họ chỉ là chuyên gia chế tạo thẻ bài, vốn không có cách nào đạt được sự tinh túy của nó, vầng trăng ở tầng núi thứ ba bay rất lâu, đợi đến khi bọn họ phong ấn, uy lực đã sớm yếu đi từ lâu!
Hơn nữa cho dù sao chép một cách hoàn hảo, chẳng qua chỉ 30% đến 40% mà thôi, 180% từ đâu ra?
Còn nữa, không phải lúc nãy Lục Minh đi theo góp vui với mấy người bọn họ ư?
Học được từ lúc nào?!
Cảm giác này rất khó chịu, giống như mỗi lần kiểm tra lúc đi học, ai cũng bảo mình làm bài rất tệ, vậy mà kết quả cậu lại là hạng nhất...
Thể diện đâu?
"Tôi không hiểu nhiều về kiếm đạo."
Lục Minh khiêm tốn nói: "Có điều bình thường thấy chị gái luyện tập, ngẫu nhiên có một chút cảm ngộ, lúc chế tạo thẻ tiện tay chỉnh sửa đường vân một chút, chỉ vậy thôi à."
Đường vân...
Chỉnh sửa...
Đơn giản như vậy sao?
Hôm trước khi đến, nghe nói chuyên gia chế tạo thẻ bài trúng cử nghề nghiệp chiến đấu mạnh nhất của Học viện Đệ Nhất, vì vậy, chuyên gia chế tạo thẻ bài mới là nghề nghiệp chiến đấu mạnh nhất ư?
Tất cả mọi người nhìn về phía chuyên gia chế tạo thẻ bài năm sao của Học viện Đệ Nhất.
"..."
Sắc mặt của chuyên gia chế tạo thẻ bài năm sao có chút xấu hổ.
Thật đó.
Anh ta cũng biết chỉnh sửa đường vân.
Nhưng chỉnh sửa xong có hiệu quả gì, không phải nên trải qua vô số lần kiểm tra, trải qua vô số lần thực nghiệm ưu hóa, cuối cùng mới có thể chọn ra một cái thích hợp hơn sao?
Tiện tay là ý gì?!
Lẽ nào Lục Minh thật sự đã thừa kế truyền thừa của chuyên gia chế tạo thẻ bài thời xa xưa?
Ừm...
Có thể!
"Thật là..."
Mọi người lặng lẽ không nói gì.
Ồ, thì ra Lục Nhan bảo em trai ra tay, vốn không phải xem thường bọn họ, mà là bởi vì Lục Minh thật sự có bản lĩnh này sao?
Ngẫm lại mà chua xót.
Giờ khắc này, nhiều cảm xúc đan xen trong lòng Ngô Hồng Phi.
Thiên phú kiếm đạo của Lục Nhan kinh người như vậy cũng bỏ đi, một chuyên gia chế tạo thẻ bài như Lục Minh cậu ta dựa vào gì mà cũng có thiên phú kiếm đạo kinh người như vậy!
Quá lãng phí!
Nếu như cho anh ta thiên phú như thế...
A a a!
Sức mạnh gen chết tiệt!
Có điều nói đi cũng phải nói lại, gen di truyền chênh lệch lớn như vậy sao? Vậy con của mình sau này phải làm thế nào đây? Có phải vạch xuất phát sẽ rất thấp, có cần tìm người tăng gen cho thế hệ sau không nhỉ? Lục Nhan chắc là không thể nào... Ồ, gen nhà họ Cao rất tốt, hay sau này tìm Cao Tiểu Tinh thử xem?
Ngô Hồng Phi cảm thấy mạch suy nghĩ của mình bỗng rất rõ ràng.
...
"Lão Triệu, không buồn à?"
Ngưu Tinh Hải cười híp mắt nhìn đồng đội của ông ta.
"Cút!"
Triệu Vân Sơn không vui nói: "Ông đây buồn gì chứ, cặp chị em này đều là yêu nghiệt, ông đây đã không buồn từ lâu rồi, dù sao thiên phú của ông đây vốn rất bình thường!"
"Ha ha."
"Ai có thiên phú tốt thì người đó xấu hổ thôi."
Vì vậy, rất nhiều người nhìn về phía Cao Thiên Lang.
"Anh ơi?"
Tiểu Tinh cũng có chút lo lắng.
Nhưng điều đáng ngạc nhiên là, sau khi sắc mặt của Cao Thiên Lang thay đổi nhiều lần, cuối cùng đã bình thản trở lại. Có lẽ bị Lục Nhan đả kích quen rồi, bây giờ năng lực chống chọi áp lực của anh ta rất mạnh mẽ.
"Cậu nên học kiếm."
Cao Thiên Lang rất nghiêm túc nói với Lục Minh.
Thật đó.
Thiên phú như vậy, không học kiếm thì thật đáng tiếc.
"E hèm."
Lục Minh đằng hắng.
Học kiếm gì chứ.
Có thiên phú hay không trong lòng anh không rõ chắc?
Hơn nữa, bây giờ anh phát hiện, ông anh trai Cao Thiên Lang và cô em gái Cao Tiểu Tinh này thật sự là người chân thành, anh cũng không nỡ ức hiếp người ta.
Đàn trâu gì đó, cứ trôi qua như thế đi!
...
Nghỉ ngơi trong chốc lát.
Cuối cùng, mọi người bước vào tầng núi thứ tư.
Có lẽ bởi vì lại bị sốc nặng nên bầu không khí tổng thể trở nên nặng trình trịch, không ai nói gì, cứ lặng im không tiếng động đi qua đỉnh núi.
Một hình ảnh đáng kinh ngạc xuất hiện.
Vèo!
Vèo!
Vô số thanh kiếm khí chợt ập xuống!
Như những thanh kiếm bén nhọn giáng từ trên trời xuống, từng thanh kiếm khí sắc bén ầm ầm rơi xuống, rơi vào tầng núi thứ tư, cắm sừng sững xuống đất!
Kiếm khí như rừng!
Không bờ bến!
Tầng núi thứ tư lớn như vậy lại bị kiếm khí bao phủ đầy trời!
"Đây..."
Tinh thần của mọi người chấn động.
Bọn họ chưa từng thấy cảnh tượng kinh người như vậy.
Mười thanh...
Trăm thanh...
Nghìn thanh...
...
Vô cùng vô tận!
Mỗi một thanh kiếm khí đều cắm trong đất một cách hoàn hảo.
"Thật mạnh mẽ."
Lục Nhan cũng kinh ngạc.
Kiếm khí như rừng, phải mạnh bạo đến mức nào?!
Kiếm ý gió tuyết trước đó đã khiến cô có phần kinh ngạc, nhưng nhìn thấy cảnh kiếm khí đầy trời này, cô biết rốt cuộc bản thân đã xem thường tiền bối Nguyệt Ảnh!
Sát hạch có quy mô thế này...
Đây rốt cuộc là truyền thừa có quy mô như thế nào?!
Mọi người sợ hãi.
Giờ khắc này, trong ánh mắt của bọn họ là sự cuồng nhiệt trước nay chưa từng có.
Quá mạnh mẽ!
Bọn họ nhất định phải lấy được truyền thừa!
"Các con..."
"Hãy lấy được thật nhiều kiếm khí..."
Giọng nói của Nguyệt Ảnh vang lên.
Lấy được?
Tâm trạng của Ngô Hồng Phi khẽ động.
Từ ngữ này...
Ầm!
Anh ta bước thẳng vào trong đó, đánh nát một thanh kiếm khí, kiếm khí lại hóa thành một tia sáng tiến vào kiếm thai.
Vù...
Ánh sáng bắt đầu chuyển động.
Kiếm thai của anh ta lại được tăng mạnh!
"Tôi luyện kiếm khí!"
Ngô Hồng Phi mừng như điên.
Đúng vậy.
Tôi luyện kiếm khí!
Kiếm khí đầy trời là sát hạch, cũng là phúc duyên.
Sát hạch lần này không còn là cơ thể, không còn là ý niệm, mà chính là thứ quen thuộc nhất trong kiếm tu... kiếm thai!
Những kiếm khí này đương nhiên được một bức bình phong đặc biệt nào đó che chở mới có thể tồn tại mãi mãi, cắm vào mặt đất. Chỉ cần đánh nát bức bình phong này, kiếm khí sẽ hòa vào kiếm thai, tăng mạnh kiếm thai! Dựa theo lời miêu tả của Nguyệt Ảnh, người lấy được nhiều kiếm khí nhất rất có thể nhận được truyền thừa!
"Đi thôi!"
Mấy người Cao Thiên Lang cũng tiến vào ngay lập tức.
Lần này, bọn họ sẽ không lãng phí bất kỳ giây phút nào!
Vèo!
Ánh kiếm xoẹt qua.
Một phần kiếm khí lớn bị phá hủy.
Có điều...
Cao Thiên Lang dừng một chút.
Anh ta có thể cảm nhận được một cách rõ ràng, những kiếm khí bị phá hủy, càng về sau, kiếm khí chứa đựng càng nhiều, những kiếm khí ở nơi xa nhất đã gấp mấy lần lúc ban đầu!
Vì vậy, phải lấy được nhiều kiếm khí nhất, đạt được hiệu quả rèn luyện tốt nhất...
"Đi thôi!"
Cao Thiên Lang không hề có chút do dự nào, kéo theo em gái chạy thẳng về phía điểm kết thúc.
Phải bắt đầu ở điểm kết thúc!
Chỉ có phá hủy ngược từ điểm kết thúc lên mới đạt hiệu quả tốt nhất!
Mấy người Triệu Vân Sơn sửng sốt một chút rồi cũng nhanh chóng phản ứng kịp, lần lượt xông về phía điểm kết thúc. Dọc theo đường đi, bọn họ tùy ý phá hủy vài kiếm khí, quả nhiên, càng về sau càng nhiều! Khi bọn họ đi được một nửa, những kiếm khí có thể dung hợp chứa đựng trong kiếm khí đã tăng gấp mười lần điểm xuất phát!
Nếu như thế, điểm kết thúc...
Xông lên!
Xông lên!
Xông lên!
Mọi người xông về phía điểm kết thúc.
Ngay cả những người hỗ trợ như Ngưu Tinh Hải cũng không kiềm chế được, ải trước là vì không có thưởng, sao bọn họ có thể nhịn ải này?
Mặc dù là kiếm khí...
Ừm.
Những nghề nghiệp hỗ trợ như bọn họ cũng có trọng tâm của bản thân!
Ầm!
Chuyên gia nguyên tố sáu sao chợt bùng nổ, một luồng lửa mạnh mẽ bùng cháy trong tay ông ta, phá hủy liên tiếp mấy chục thanh kiếm khí, sau đó ông ta cũng lộ ra vẻ vui mừng.
Tôi luyện kiếm khí cũng có hiệu quả với trọng tâm pháp thuật!
"Đi thôi!"
Ông ta cũng không kìm lòng được xông về phía điểm kết thúc.
Vù...
Một con trùng trong tay Ngưu Tinh Hải leo lên một thanh kiếm khí, gặm sạch bức bình phong, sau đó kiếm khí tràn vào trong con trùng khiến nó lộ ra vẻ say đắm.
Nó lại hấp thu kiếm khí.
"Hi hi."
"Xem ra không chỉ có kiếm thai, nó có hiệu quả với trọng tâm của tất cả các nghề nghiệp."
Ngưu Tinh Hải phấn chấn.
Soạt!
Cả đám bọn họ cũng xông về phía điểm kết thúc, ngay cả chuyên gia chế tạo thẻ bài năm sao cũng đi theo luôn.
Không ai ngốc cả.
Bọn họ đưa ra quyết định chính xác nhất trong nháy mắt... hấp thu ngược hướng! Từ bản chất mà nói, nó giống với việc Lục Minh tôi luyện cơ thể trong dòng sông!
Xông tới điểm kết thúc trước, sau đó hấp thu.
Bọn họ nhanh chóng biến mất trong tầm mắt của Lục Minh.
Tầng núi thứ tư rất lớn, lớn đến mức bọn họ chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy tầng núi thứ năm ở phía xa xa, có lẽ, đây là phúc duyên lớn nhất mà Nguyệt Ảnh để lại cho các kiếm tu!
...
Một lúc lâu sau.
Cuối cùng bọn họ đã tới điểm kết thúc.
Ầm!
Ầm!
Mọi người phấn khởi.
Bọn họ cố gắng hết sức mình thi triển uy lực tấn công kiếm khí.
Kiếm khí ở đây kiên cố hơn nhiều so với điểm xuất phát, bọn họ dùng hết sức lực mới có thể phá hủy được một thanh kiếm khí, nhưng lợi ích nhận được lớn hơn ban đầu gấp trăm lần!
Vù...
Kiếm khí tôi luyện trọng tâm.
Mọi người chấn động.
Phúc duyên!
Phúc duyên cực lớn!
Không ai tấn công người khác, bởi vì kiếm khí ở đây nhiều lắm!
Tầng núi thứ tư không bờ bến, cho dù là điểm kết thúc, khoảng cách nằm ngang cũng đủ rộng lớn để bọn họ tự tấn công ở đây, không hề xảy ra chém giết!
Ầm!
Ầm!
Khuôn mặt của mọi người đỏ lừ lừ.
"Kiếm thai của tôi càng thêm vững chắc!"
Tâm trạng của Ngô Hồng Phi chấn động.
Trong tay anh ta lại chính là kiếm thai đã cụ thể hóa!
Cũng là vũ khí của anh ta!
Đây là vũ khí đã từng có tì vết vì anh ta bị thương nặng, giờ lại trở nên hoàn hảo không tì vết, hơn nữa đang không ngừng tăng mạnh, uy lực không ngừng tăng lên!
"Thẻ gốc của tôi đã vững chắc hơn rồi!"
Chuyên gia chế tạo thẻ bài năm sao mừng như điên.
Anh ta vất vả rất lâu mới chế tạo ra một tấm thẻ bài mạnh mẽ, rốt cuộc phá được một thanh kiếm khí, thẻ gốc lại thật sự được tôi luyện! Cứ như thế, đường vân vẽ ra trong thẻ gốc sẽ càng thêm ổn định nhỉ?
"Trọng tâm trận pháp của tôi cũng trở nên mạnh mẽ."
Cao Tiểu Tinh kích động.
Cô ta chưa từng ngờ tới, ngay cả chuyên gia trận pháp cũng có cơ hội này!
Lần sát hạch này... thật sự rất hời!
Giờ khắc này, tất cả mọi người đang điên cuồng cố gắng.
Tất cả mọi người đã quên đi tranh đấu và suy tính, duy chỉ có không ngừng tăng lên!
Chỉ có Vương Hiên thấp thoáng nghĩ tới một người khi hấp thu kiếm khí... Lục Minh. Bởi vì anh ta hoàn toàn không nhìn thấy Lục Minh xuất hiện ở điểm kết thúc!
Điều này vốn không khoa học!
Đây rõ ràng là thứ có thể tăng cao thực lực, Lục Minh sẽ từ bỏ ư?
Làm sao có thể?
Cậu ấy đang làm gì?
Một lúc lâu sau, khi bọn họ đang càn quét những kiếm khí nhỏ cuối cùng, trọng tâm của mọi người đều được tăng lên, một cơn chấn động mạnh mẽ đột nhiên bắt đầu xuất hiện!
Vù...
Kiếm khí điên cuồng rung động.
Ầm!
Mặt đất chấn động, cả tầng núi thứ tư đều đang chấn động!
Sao vậy???
Mọi người chưa hết hoảng hồn.
Không biết rốt cuộc nơi sát hạch này đã xảy ra chuyện gì!
Chỉ có Vương Hiên đã đích thân trải qua những điều này chợt bừng tỉnh, đây là...
"Rút lui!"
Anh ta quát to một tiếng, rút về điểm kết thúc cùng chú ba.
"???"
Vẻ mặt của những người khác ngơ ngác.
Có điều nhìn dáng vẻ hoảng sợ của Vương Hiên, bọn họ nào dám dừng lại?
Soạt!
Soạt!
Mọi người rút về điểm kết thúc.
Mà ngay lúc này, vô số vết nứt lan tràn trên mặt đất, những kiếm khí vốn được cố định lung lay sắp đổ đột nhiên nổ tung trong cơn chấn động long trời lở đất.
Ầm!
Ầm!
Kiếm khí ầm vang!
Cả tầng núi thứ tư nứt toác!