Editor: Nguyetmai
Thành phố Thanh Minh.
"Mày."
"Qua đây."
Lục Minh chỉ chỉ vào thẻ gốc của Tiểu Bạch.
Vù...
Thẻ gốc hơi kinh sợ.
"À ừm."
Tiểu Bạch ngượng ngùng nói: "Sư phụ, bây giờ nó vẫn chưa nghe hiểu được nhiều, đừng dọa nó nữa..."
Ồ.
Lục Minh như có điều suy nghĩ, linh trí mới sinh à?
Cái này được coi là gì?
Linh thẻ?
Anh tra thử, không phát hiện ra điển cố nào liên quan, dù trong truyền thừa Nguyệt Ảnh cũng không có!
"Em tu luyện như thế nào?"
Lục Minh bình tĩnh hỏi.
"Ồ."
Tiểu Bạch hồi tưởng lại một chút: "Cứ niệm mãi niệm mãi, qua một thời gian dài, nó tự biết."
"Thật không?"
Lục Minh như có điều suy nghĩ.
Quan Thế Âm?
Thẻ gốc nghe em niệm nhiều còn có thể thành tinh?!
"Nào."
Lục Minh đặt thẻ gốc của mình tới trước mặt Tiểu Bạch: "Em thử đi."
"Vâng."
Tiểu Bạch thận trọng thì thầm với thẻ gốc của Lục Minh: "Thẻ gốc thẻ gốc, mày đã lớn rồi, là một thẻ gốc trưởng thành rồi, phải học tự tu luyện..."
Ồ.
Dường như không có hiệu quả gì?
Chẳng lẽ không phải linh trí?
Ừm...
Chẳng lẽ là nguyên nhân từ Tiểu Bạch?
Anh bỗng nhiên nghĩ tới cái mồm quạ đen của Ngô Hồng Phi, Tiểu Bạch lẽ nào cũng có năng lực này?
"Em thử niệm với anh xem."
Vì vậy, anh đứng trước mặt Tiểu Bạch.
"Hả?"
Tiểu Bạch nghi hoặc.
Chuyện này không phải tu luyện thẻ gốc sao?
Còn có thể dùng cho chính mình?
Haiz, sư phụ nhất định muốn cảm nhận thành quả tu luyện của mình!
Vì vậy, Tiểu Bạch cũng niệm một lần với Lục Minh: "Lục Minh Lục Minh, anh đã lớn rồi, là một chàng trai... Cậu chàng?... Thanh niên? Đàn ông? Đấng mày râu trưởng thành?"
Tiểu Bạch bối rối.
Từ này nên dùng như thế nào đây?
Lục Minh: "..."
Anh cảm nhận một lúc, vẫn không thấy hiệu quả.
Được rồi.
Xem ra mình đã quá cả nghĩ.
Linh thẻ...
Xem ra trong quá trình Tiểu Bạch tự tu luyện, thẻ gốc biến dị rồi ra đời.
"Có phải do em tu luyện không đúng lắm không."
Tiểu Bạch thấy hơi ngượng ngùng.
Cô bé đã từng đọc sách về chuyên gia chế tạo thẻ bài, đương nhiên biết chuyên gia chế tạo thẻ bài thông thường không có thứ này, đây chính là truyền thừa tuyệt mật của sư phụ! Người bình thường vốn không có thứ này!
Cô bé luôn sợ mình học hành không tốt.
"Cũng may."
Lục Minh dừng lại một chút: "Thứ này là linh thẻ, là một tồn tại trợ giúp cho chuyên gia chế tạo thẻ bài."
"Ừm."
Tiểu Bạch rất nghiêm túc ghi lại.
"Linh thẻ mạnh biết tự tu luyện, biết tự chế tạo thẻ, biết tự thi triển, biết tự khôi phục, biết tự phát triển, vững chắc khó đổ, thậm chí có thể coi là vũ khí!"
Lục Minh nói liền một mạch các tính năng trong phần mềm hack ra.
"..."
Thẻ gốc run lên.
Thì ra, thì ra nó lợi hại như vậy sao?
"Ồ!"
Tiểu Bạch cảm thán.
"Ngoan."
"Linh thẻ của sư phụ đã phát triển thành mèo, chờ sau này em trở nên mạnh mẽ, có thể dẫn em đi xem thử, sức mạnh của linh thẻ cực kì quan trọng đối với việc phong ấn kiếm tu sau này!"
Lục Minh nặng nề tâm sự.
"Được ạ!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Bạch vì hưng phấn mà đỏ lên.
Ồ.
Linh thẻ của sư phụ đã biến thành mèo, thật lợi hại.
"Đi tu luyện đi."
Lục Minh xoa mái đầu nhỏ của cô bé.
"Vâng!"
Tiểu Bạch vui vẻ đi tu luyện.
"Cô bé này..."
Lục Minh vô cùng cảm thán.
Ồ.
Biến dị sinh ra linh trí...
Lục Minh như có điều suy nghĩ, điều này thật sự có thể sao?
Thử xem?
...
Mà trong giờ phút này.
Trong biển ý thức.
Mèo mun đã tỉnh táo lại.
Câu hỏi đột ngột vừa rồi của Lục Minh và sự xuất hiện đột ngột của biển ý thức khiến nó hơi ngạc nhiên, vì vậy nó dùng ý niệm lặng lẽ đảo qua trong cửa hàng, lập tức sững người lại.
Trong cửa hàng, nó nghe thấy tiếng nói chuyện thì thầm của nam nữ xen vào nhau...
Một bên, cô gái tên Tiểu Bạch kia đang lải nhải với thẻ gốc: Thẻ gốc thẻ gốc, mày đã lớn rồi, phải học cách tự chế tạo thẻ, tự thi triển, tự khôi phục, tự phát triển...
Một bên khác, Lục Minh cũng lải nhải với thẻ gốc của mình: Thẻ gốc thẻ gốc, mày đã lớn rồi, mày phải học cách tự tu luyện...
???
Hai người này đang làm gì?
Mèo mun hoàn toàn ngơ ngác, đây là hành động ngu xuẩn gì?!
Người ta còn bé, làm vậy đã đành, cậu lớn rồi mà cũng làm theo...
Thần kinh à!
Bỏ đi.
Mèo mun chẳng buồn để ý, quay đầu đi ngủ.
...
Mà giờ phút này, Lục Minh cũng từ bỏ.
"Xem ra không được rồi."
Anh hơi thất vọng, anh đã lén lút niệm hơn một trăm lần, thẻ gốc im lìm nằm yên không có chút phản ứng nào, chỉ có thể tạm thời từ bỏ.
Thứ biến dị này vẫn thật sự không có quy luật.
Bỏ đi.
Lục Minh gãi đầu.
Anh đã có truyền thừa Nguyệt Ảnh, cũng không cần suy nghĩ quá nhiều.
Vừa hay.
Giờ đã nghỉ ngơi xong, có thể tổng kết lại thu hoạch trong khoảng thời gian này.
Đầu tiên, thực lực cơ bản nhất đã tăng.
Vốn dĩ chỉ có hai nghìn sáu trăm điểm tu vi năng lượng, trải qua một thời gian phấn đấu khổ cực, đủ kiểu chém giết, cạnh tranh, chiến đấu sống còn cùng các cao thủ, rốt cuộc biến thành ba nghìn điểm!
Hiệu quả rõ rệt...
Cái đầu ấy!
Lần này tăng điểm chậm nhất chắc hẳn chính là năng lượng.
Trong đợt thí luyện cái gì cũng tăng lên, duy chỉ có tu vi năng lượng quan trọng nhất lại không tăng dù chỉ một điểm, mấy trăm điểm này vẫn do đang không ngừng chế tạo thẻ và khôi phục mới từ từ tăng lên...
Nơi truyền thừa có năng lượng dày đặc như vậy mà mới tăng được từng đó điểm, chính anh cũng thấy xấu hổ.
Cũng may.
Chất lượng năng lượng thật ra lại tăng lên rất nhiều.
Cấp bậc của người tu luyện vẫn luôn rất rõ ràng.
Xây dựng được cốt lõi nghề nghiệp, một sao!
Năng lượng đạt một nghìn, hai sao!
Năng lượng đạt mười nghìn, ba sao!
Mà đến ba sao, người tu luyện sẽ gặp phải chướng ngại đầu tiên từ trước tới nay, nên mới cần năng lượng duy trì không thay đổi, không ngừng tôi luyện thay đổi chất lượng để đột phá cực hạn!
Chất lượng càng cao!
Năng lượng càng mạnh!
Cuối cùng ngưng tụ cốt lõi nghề nghiệp, đột phá trở thành bốn sao!
Đây là con đường tu luyện bình thường.
Còn Lục Minh thì sao?
Hiện giờ anh đã hoàn thành trước giai đoạn tôi luyện ba sao, chất lượng năng lượng đạt đến đỉnh cao, nhưng số lượng vẫn chỉ có ba nghìn điểm, khá kỳ lạ.
Về lý thuyết, chỉ cần anh không ngừng tu luyện, không ngừng tăng thêm năng lượng, tăng ba nghìn lên tới mười nghìn, sẽ tự động trở thành ba sao đỉnh cao chân chính! Bỏ qua giai đoạn tôi luyện!
Có điều, con đường này cũng không đơn giản như vậy.
Mỗi một điểm năng lượng đã qua tôi luyện tăng lên, có lẽ đều cần một lượng lớn năng lượng thông thường! Tốc độ thăng cấp của Lục Minh tất nhiên sẽ giảm xuống rất nhiều!
Có điều...
Không sao cả.
Lục Minh vẫn tự tin về điều này.
Chỉ cần là vấn đề tiền tài và năng lượng có thể giải quyết, đều không gọi là vấn đề! Nếu những gì Triệu Vân Sơn gặp phải trên con đường tu hành đều là mấy vấn đề này thì chắc đang ngủ cũng sẽ cười mà tỉnh lại!
Thứ hai, chính là truyền thừa.
Toàn bộ truyền thừa Nguyệt Ảnh đều ở trong cơ thể.
Bây giờ anh có kiến thức nền tảng về kiếm đạo, còn có một ít lịch sử hoặc kinh nghiệm linh tinh, hầu như đều là trải nghiệm của Nguyệt Ảnh...
Những thứ này cũng tốt.
Thứ đáng quý nhất chính là một hệ thống sức mạnh hoàn chỉnh.
Ngoại trừ phương thức vận chuyển cơ bản ra, bắt đầu từ ba sao, bốn sao, năm sao, mãi cho đến chín sao, mỗi một cấp bậc đều có một kiếm thuật mạnh mẽ!
Những cặn bã đã bị chặn lại từ lâu, chỉ để lại tinh tuý!
Nơi đây chỉ có Thất kiếm, một sao một kiếm!
Đây chính là truyền thừa Nguyệt Ảnh!
Chưa rõ bản thân Nguyệt Ảnh có đạt được chín sao hay không, nhưng kiếm thuật này của Nguyệt Ảnh đã phát triển đến chín sao, đủ để nhìn ra sự tự tin của Nguyệt Ảnh!
Đương nhiên.
Thứ duy nhất bây giờ Lục Minh nắm chắc cũng chỉ có kiếm thuật đầu tiên - Nguyệt Luân Sát!
Chỉ có sức mạnh dễ nhất này trong truyền thừa Nguyệt Ảnh, còn nhờ vào tính đặc biệt của thẻ gốc, lúc thi triển mới xuất hiện biến dị nhất định...
Tốt hay xấu, chính anh cũng không rõ lắm.
Nói chung, anh tạm thời nắm được kiếm thuật này.
Còn về việc có thể nắm được kiếm thuật bốn sao xuất hiện lúc sau hay không, chỉ có thể chờ thôi.
Đây chính là truyền thừa.
Chỉ có thể chậm rãi giải mã theo sự tăng cường của thực lực.
Thứ ba, thẻ gốc lột xác.
Bởi vì truyền thừa xuất hiện, thẻ gốc của Lục Minh lột xác một lần nữa, nó rất kỳ lạ, chính anh cũng không biết thẻ gốc đã biến thành thứ gì.
Vù...
Lục Minh triệu hồi thẻ gốc ra.
Bề ngoài, tuy nó trông vẫn bình thường, nhưng chỉ cần năng lượng hiện lên là có thể thấy những vết nứt trên tấm thẻ gốc này tràn đầy ánh sáng màu vàng...
Đúng thế!
Đây chính là nguồn gốc của tia chớp màu vàng!
Có lẽ nguyên nhân là vì đã hấp thụ quá nhiều năng lượng ở tầng núi sấm chớp kia chăng?
Dù sao... đã thành như vậy rồi.
Viu!
Viu!
Lục Minh lần đầu tiên thử luyện tập.
Nhanh như chớp!
Chuyên gia chế tạo thẻ bài dùng thẻ gốc để hỗ trợ cốt lõi của phong ấn, nhưng giờ nó đã trở thành vũ khí trên ý nghĩa chân chính, hơn nữa, khi thẻ gốc vận chuyển...
Lục Minh liếc nhìn bên mép thẻ gốc.
Sắc ngọt!
Bén nhọn!
Xoẹt!
Anh thử dùng thẻ gốc rạch lên bàn.
Rít...
Cái bàn trước mặt bị tách thành hai nửa.
Lục Minh: "..."
Mạnh thật!
Độ sắc bén này tuyệt đối không thua kém kiếm thai!
Đây là anh còn chưa sử dụng ý niệm đi kèm, phải biết rằng, khi kiếm tu thi triển năng lực, nếu dùng ý niệm thì sức mạnh sẽ tăng lên một mức nhất định...
Thẻ gốc bây giờ của anh rốt cuộc ở cấp bậc gì?
Chính anh cũng không biết!
Dù sao... không thấp hơn ba sao là được rồi.
Viu!
Viu!
Thẻ gốc bay lượn trong tay.
"Sư phụ!"
Tiểu Bạch trừng lớn đôi mắt: "Anh lại phá nhà!"
Lục Minh: "..."
Khụ khụ.
Suýt nữa quên mất, ngoại trừ nấu cơm chăm sóc anh ra, cô bé Tiểu Bạch còn học được quán xuyến gia đình nữa.
"Lần sau sẽ chú ý."
Lục Minh tằng hắng.
Ừm...
Hay là dùng máy kiểm tra thử xem?
Lục Minh chợt nảy ra ý định.
Về lý thuyết, máy kiểm tra có thể kiểm tra độ dao động và suy đoán một số hiệu quả của thẻ bài, nhưng nếu bỏ thẻ gốc vào, chỉ có thể kiểm tra năng lượng đơn giản.
Nếu thẻ gốc của anh...
Xoẹt!
Lục Minh điều khiển thẻ gốc lướt qua.
Ùng...
Máy móc vận hành.
"Tít!"
"Cảnh báo! Xin đừng đặt vũ khí có tính công kích vào!"
Lục Minh im lặng.
Bà mợ nó!
Đây là thẻ gốc được không hả?!
Vì thế, chỉ riêng tính chất của thẻ gốc đã cực kì sai lệch?
Đợi đã.
Vậy thẻ gốc của anh còn dùng được không?!
Lục Minh kinh ngạc trong lòng.
Ngay cả máy móc cũng phán là vũ khí, tính chất thẻ gốc đã biến thành như thế rồi, vậy nó còn có thể hấp thụ thẻ bài sao? Phải biết rằng, cơ sở để anh trưởng thành nhanh chóng cũng có một phần vì dung hợp tia chớp!
Phải thử xem!
Xoẹt!
Lục Minh chế tạo một tấm thẻ thuật cầu lửa đơn giản.
Vù...
Thuật cầu lửa phóng về phía thẻ gốc.
Phong ấn!
Xoẹt!
Ánh sáng chớp lóe, phong ấn thành công, đường vân phía sau thẻ gốc xuất hiện.
Thử tiếp!
Tiếp tục lặp lại một lần.
Trong thẻ gốc kết hợp hai thuật cầu lửa, đường vân cũng hơi thay đổi, gần như giống y đúc đường vân và hiệu quả khi thẻ gốc chưa biến dị!
Vẫn may, dung hợp tia chớp vẫn còn trong đó.
Lục Minh thở phào nhẹ nhõm.
Thứ tư, sức chiến đấu tăng lên.
Vì những tồn tại như tố chất cơ thể, ý niệm đĩa CD, sức chiến đấu của anh đã tăng mạnh, thực lực tổng hợp chắc hẳn được coi là ba sao đỉnh cao!
Cũng coi như lần này thu hoạch lớn.
Chí ít về sau, khi đụng phải kẻ mạnh bốn sao trở lên còn có sức chống cự.
Cuối cùng là sự tăng cường của việc chế tạo thẻ!
Điểm này rất quan trọng đối với Lục Minh!
Cho dù thực lực kiếm tu tăng lên như thế nào, có sự tồn tại đặc biệt của việc dung hợp tia chớp như thế nào, nhưng đối với Lục Minh mà nói, tăng cường nhanh nhất mãi luôn là nghề nghiệp chuyên gia chế tạo thẻ bài này!
Kiếm tu...
Kiếm tu có tác dụng quái gì?
Vì sao nhiều người chọn kiếm tu như vậy?
Năm ngoái trong đợt bình chọn nghề nghiệp hằng năm, nghề nghiệp mạnh nhất là chiến sĩ năng lượng! Nghề nghiệp được yêu thích nhất là chuyên gia nguyên tố! Nghề nghiệp tự do nhất là thích khách!
Kiếm tu thì sao?
Liên tục mười năm giành giải nghề nghiệp ngầu nhất!
Đúng vậy.
Nghề nghiệp này... cũng chỉ có ngầu.
Tuy lực tấn công của kiếm tu không gì sánh được, nhưng lại khó tu luyện, phải xem đủ các yếu tố như thiên phú, tiêu hao nhiều tài nguyên, độ nguy hiểm cao, tỷ lệ tử vong cao vân vân, làm cho đánh giá tổng hợp của nghề nghiệp này rất bình thường. Đương nhiên cũng vì những yếu tố này, một khi kiếm tu thành công tất sẽ cực kì mạnh mẽ!
Đương nhiên, bản thân đặc tính của nghề kiếm tu cũng hấp dẫn vô số fan trung thành, trong mắt những người này, kiếm là tình cảm, bất kỳ nghề nghiệp nào cũng không thể vượt qua!
Ví dụ như... Triệu Vân Sơn!
Có điều, những thứ này không có sức hấp dẫn gì đối với Lục Minh.
Ừm...
Tuy kiếm tu rất ngầu, nhưng bản thân anh cũng đủ đẹp trai rồi, không cần nghề nghiệp để nâng lên.
Hơn nữa, anh không thấy Triệu Vân Sơn sao?
Trong nhà nhiều tiền như vậy, cuối cùng chẳng phải vẫn bó tay sao?
Thứ này phải xem thiên phú!
Xem cơ duyên!
Xem ngộ tính!
Nhưng không xem tiền!
...
Hoặc có thể nói, tác dụng của tiền mang lại có hạn chế cực lớn! Dù sao sau này còn phải lĩnh ngộ cái gì mà kiếm ý này, kiếm thuật này, đột phá này...
Nghĩ thôi đã thấy đau đầu.
Nghề nghiệp này khổ như chó!
Nếu không phải vì Nguyệt Ảnh ép buộc truyền thừa, anh căn bản không muốn động vào cái nghề so độ ngược đãi này!
Cho dù bây giờ đã là một nửa kiếm tu, Lục Minh cũng rất hiểu thế mạnh của mình, chuyện mình nên làm và phương hướng tương lai mà mình chắc chắn phải đi!
Vẫn là chuyên gia chế tạo thẻ bài!
An toàn!
Dễ dàng!
Hơn nữa khác hẳn so với kiếm tu - nghề nghiệp này, có tiền, bạn chính là bố đời.
Triệu Vân Sơn này rõ ràng đã đập tiền nhầm phương hướng, nếu anh ta tu luyện chuyên gia chế tạo thẻ bài, ước chừng một đống kiếm tu đều phải quỳ lạy, cần phải vất vả như vậy sao?
Hơn nữa...
Chính là bản thân người tu luyện chuyên gia chế tạo thẻ bài.
Cùng với việc chất lượng năng lượng tăng cường lên ba sao đỉnh cao, trình độ kỹ thuật xếp lớp của anh cũng cao lên mấy bậc, thậm chí có thể xếp lớp cho thẻ phần mộ!
Đây mới là sự tăng cường lớn nhất!
Nhưng cụ thể tăng lên bao nhiêu, chính anh cũng không rõ lắm.
Tính ổn định...
Lục Minh trầm ngâm trong chốc lát.
Xem ra, cần phải đến Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài một chuyến.