Editor: Nguyetmai
Thành phố Thanh Minh
Cửa hàng.
Hai thầy trò Lục Minh đang xem tin tức của ngày hôm nay.
Ừm...
Tin tức về sự kiện làn sóng thú dữ: "Ngày gần đây, kiếm tu thần bí "Chớp" đi ngang qua, đặt một dấu chấm tròn hoàn mỹ cho sự kiện làn sóng thú dữ..."
"Tên gọi thật khó nghe."
Tiểu Bạch chun cái mũi nhỏ.
Chớp!
Không hề khí phách gì hết!
"Vậy em thấy nên gọi là gì?"
Lục Minh buồn cười
"Ừm..."
"Không biết nữa."
"Nhưng mà tên đó nhất định phải ngầu giống sư phụ mới được nha."
Tiểu Bạch vô cùng nghiêm túc nói.
"Ha ha."
Lục Minh xoa cái đầu nhỏ của cô bé.
Anh còn tưởng phải ra trốn ở bên ngoài vài ngày, không ngờ lại kết thúc nhanh như vậy, sự xuất hiện của thú dữ năm sao coi như cũng làm cho chuyện này kết thúc viên mãn.
Có điều...
Có một số việc còn chưa thể cho qua
Chẳng hạn như...
Phạm Trạch!
Lục Minh vẫn không quên lúc ở hang động ông già này còn muốn âm thầm giết người diệt khẩu. Hơn nữa ông ta cũng biết chuyện thú dữ năm sao, nếu điểm này cần phải để ý thêm.
Ồ...
Lục Minh suy nghĩ một lát, gọi điện thoại thẳng cho Trương Dương.
"Hội trưởng."
"Tôi có chuyện cần phải nói."
Lục Minh nói thẳng: "Lúc tôi ở ngoại ô có nhìn thấy một đám người mặc đồ đen thần bí, tất cả đều là người tu luyện bốn sao, cực kì mạnh, bọn họ lén lút làm gì đó, tôi không dám đến gần, nhưng mà tôi nghi ngờ, chuyện làn sóng thú dữ lần này có thể là do bọn họ gây ra!"
"?!"
Trương Dương giật bắn người
Người thần bí!
Làn sóng thú dữ!Advertisement / Quảng cáo
Một đám toàn bốn sao!
"Cậu chắc chắn ư?"
Vẻ mặt của Trương Dương vô cùng nghiêm túc.
Nếu thật sự là do có người cố ý gây nên, vậy chuyện lần này nghiêm trọng rồi.
"Chắc chắn."
Lục Minh nói không chút do dự.
Mặc kệ mục đích của bọn họ là gì, chỉ nhìn thôi là biết không phải chuyện tốt, cứ thoải mái quăng trách nhiệm cho họ gánh là được!
"Biết rồi."
Trương Dương cúp điện thoại.
Người có thể tạo thành làn sóng thú dữ sao?
Nghĩ thôi đã thấy sợ.
Chuyện này cực kì quan trọng, ông ta phải đích thân xử lý.
Vì vậy, thành phố Thanh Minh lại xem mấy người mặc đồ đen kia thành đối tượng cần phải theo dõi quan trọng, không ngờ thật sự phát hiện được một vài thứ, ra tay bắt ngay đám mặc đồ đen
"Manh mối rất quan trọng..."
Trương Dương khen ngợi: "Khen thưởng vài bữa nữa sẽ đưa cho cậu."
Lục Minh: "..."
Thật sự có người mặc đồ đen kìa.
Được.
Lần sau mặc kệ là trách nhiệm gì, cứ quẳng cho mấy người kia gánh là được!
Ừm...
Còn Phạm Trạch thì...
Lục Minh cũng không xác định được ông ta còn sống hay không nữa.
Bởi vì lúc con thú dữ kia quay trở về thì trên người nồng nặc mùi máu tanh và cả hơi thở của mấy người áo đen kia, hiển nhiên là nó vừa chém giết một đợt xong!
Không biết Phạm Trạch còn sống không nữa?
Ai biết!
Có điều nếu như ông ta đã chết, vậy mạch khoáng kia...
Soạt!
Lục Minh không hề do dự gọi điện.
"Lục Minh?"
Giọng nói trầm ổn của Phạm Trạch truyền đến.
"Ông còn sống à?"
Lục Minh hơi tiếc nuối.
Sức sống của người này thật là ngoan cường.
"?? Không lẽ ông đây không nên sống mà phải chết hả?"
Sắc mặt của Phạm Trạch khó coi.
Thằng nhóc thối này cũng còn sống?
"Không có."
Lục Minh lắc đầu, nói vô cùng chân thành: "Tôi chỉ cảm thán chút thôi, dù sao lúc đó ông và mấy vị tiền bối đã dẫn con thú dữ đáng sợ đó đi, tôi còn tưởng rằng ông đã xảy ra chuyện..."
Phạm Trạch: "..."
À.
Thì ra sau khi bọn họ bỏ chạy thì con thú dữ kia cũng đuổi theo luôn?
Cũng đúng.
Dù sao Lục Minh chỉ là một người qua đường.
Với trí tuệ của con thú dữ kia, chắc chắn hận mấy người bọn họ thấu xương ấy nhỉ?! Ngược lại tên Lục Minh kia lại trở thành người không thu hút nhất.
Hừ!
Tên này đúng là quá may mắn!
Nghĩ tới đây, Phạm Trạch khẽ lắc đầu, lần này đúng thật là thua một vố lớn!
"Tiền bối?"
Lục Minh cẩn trọng hỏi: "Tôi chỉ muốn hỏi một chút, kết giới..."
"Chuyện kết giới cứ để từ từ tính."
Phạm Trạch suy nghĩ một chút: "Đến lúc đó ta sẽ liên hệ lại với cậu."
"Được."
Bên Lục Minh hình như đã thở phào nhẹ nhõm.
"Hừ!"
Phạm Trạch lạnh lùng hừ một tiếng rồi cúp điện thoại.
Thằng nhóc này đúng là cao số, gặp chuyện này cũng chưa chịu chết nữa!
Mà đúng lúc này, ông ta cũng nhìn thấy tin tức trên mạng về kiếm tu thần bí và về làn sóng thú dữ, ông ta lập tức kinh ngạc!
Con thú dữ năm sao kia còn đi tấn công thành phố?
Ngu ngốc!
Nó tưởng tấn công thành phố đơn giản vậy sao?
Chết là đúng!
Có điều, kiếm tu thần bí kia...
Ông ta nghĩ mà sợ, có thể giết chết một con thú dữ năm sao trong nháy mắt, chắc là rất mạnh?
Cũng may là bọn họ không gặp phải.
Phạm Trạch suy nghĩ một lúc, quyết định tạm thời vẫn nên làm việc khiêm tốn thì hơn.
Ừ...
Vừa lúc nhân cơ hội này bế quan tu luyện.
Có điều ông ta không biết là, cái tên ông ta gọi là "thằng nhóc con" kia đang tính toán, không biết có nên xử lão Phạm rồi thuận tay lấy mạch khoáng đi...
"Bỏ đi."
Lục Minh suy nghĩ thật lâu, hơi tiếc nuối lắc đầu.
Tạm thời chắc là không cần.
Đầu tiên, anh đã lấy được một đống thẻ nạp năng lượng từ chỗ Phạm Trạch, cũng đủ để anh dùng một khoảng thời gian rồi, còn có con thú dữ năm sao kia nữa!
Trương Dương đã cho người kéo đi xử lý, tin chắc một khoảng thời gian nữa sẽ cho anh một kết quả vừa ý.
Tài nguyên...
Điểm số...
Chắc sẽ có rất nhiều!
Vì thế tạm thời Lục Minh sẽ không thiếu tài nguyên, không cần thiết phải đi mạo hiểm.
Với lại, từ chuyện thú dữ năm sao lần này cũng có thể thấy được Phạm Trạch chắc hẳn có không ít át chủ bài, dù sao cũng có được một mạch khoáng nên nội tình của ông ta phong phú hơn nhiều so với những người tu luyện khác!
Nếu như xử lý mạnh thì nguy hiểm quá lớn, chờ nuôi mập lên rồi tính tiếp.
Lục Minh hiểu rất rõ thực lực bản thân mình, đối với những người tu luyện có tố chất cơ thể hơi yếu một chút mà nói...
Giết trong chớp mắt!
Chỉ cần tìm được cơ hội tốt, một chọi một đống người cũng không thành vấn đề.
Những nếu như đối mặt với người có cơ thể mạnh mẽ, Nguyệt Luân Sát không thể giết chết ngay lập tức, có khả năng sẽ rất phiền phức, mà bạn Phạm Trạch kia lại đúng là thuộc kiểu này.
Trước tiên cứ tăng thực lực lên đã, chuyện mạch khoáng sau này hẵng nói.
Còn chuyện thực lực...
Lục Minh cảm nhận tình trạng của thẻ gốc, chỉ có ít ỏi ba nghìn hai trăm điểm.
Đúng vậy.
Trải qua một khoảng thời gian cực khổ, mỗi ngày đều thức thâu đêm suốt sáng, tu vi năng lượng của Lục Minh đã thành công tăng lên hai trăm điểm! Chậm hơn trước kia không biết bao nhiêu lần!
Trong lòng Lục Minh cũng hiểu rõ.
Rèn luyện năng lượng đến cực hạn, làm cho tốc độ tu luyện của anh chậm gấp mười lần!
Đương nhiên.
Điểm tốt chính là, chỉ cần năng lượng đủ mười nghìn điểm là có thể bước vào ba sao đỉnh cao, nói theo một cách nào đó, đây chính là phúc duyên cực lớn, nhưng mà mấy con số hiện lên trước mặt này...
Trông không hề cảm thấy thoải mái tí nào cả.
Nhanh chóng bị thẻ gốc vượt mặt thì phải làm sao?
"Tiểu Bạch."
"Em có bao nhiêu năng lượng."Advertisement / Quảng cáo
Lục Minh đột nhiên hỏi.
"À, em không biết nữa."
Tiểu Bạch mờ mịt.
Đã rất nhiều ngày cô bé không thu thẻ gốc về rồi.
"Đợi xíu, em đi tìm xem thử."
Tiểu Bạch chui vào góc tìm thẻ gốc.
???
Lục Minh: "..."
Ước gì được như vậy...
Nhìn mà xem, thẻ gốc cũng cần phải đi tìm!
"Hai nghìn năm trăm điểm ạ."
Tiểu Bạch tìm được thẻ gốc kiểm tra rồi trả lời.
"Hai nghìn năm trăm..."
Lục Minh nhìn trời.
Vậy là mình cực khổ tu luyện mấy ngày nay chỉ tăng lên được hai trăm, mà thẻ gốc của Tiểu Bạch được nuôi thả tu luyện vậy mà có thể tăng lên tận năm trăm điểm sao?
Cuộc sống thật là quá gian nan mà.
Ồ...
Thẻ gốc...
Tu luyện...
Lục Minh suy nghĩ một hồi, có cần nhờ anh mèo giúp đỡ một tay không?
Vì vậy, Lục Minh lẻn vào biển ý thức.
"Anh mèo."
"Anh có thể trợ giúp thẻ gốc tu luyện không?"
Lục Minh vô cùng mong đợi hỏi.
"..."
Mèo mun nhìn anh với ánh mắt như nhìn người thiểu năng trí tuệ.
"Tu luyện giống kiểu thẻ gốc của Tiểu Bạch đó."
"Anh lợi hại như vậy, hấp thu năng lượng thông qua thẻ gốc có được không?"
Lục Minh thử đề nghị.
Vừa lúc mèo mun đang khôi phục trong cơ thể.
Nếu như năng lượng mèo mun dùng để khôi phục cơ thể đi qua thẻ gốc thì có phải có ích lợi đối với thẻ gốc không? Từ một khía cạnh nào đó mà nói, đây có được coi là tu luyện hay không?
Nếu như thật sự có hiệu quả tốt, vậy có thể đi bắt một ít linh thể đến khôi phục. Kiểu như hồ ly nè, mèo ông cố nội bà cố ngoại gì đó đều có thể cung cấp dịch vụ khôi phục.
Mình chỉ cần trích một phần năng lượng.
Perfect!
Nhìn thử mà coi, chỉ cần trích phần trăm thôi!
Có steam không!
Có khởi đầu không!
Nhưng đáng tiếc là...
Kế hoạch tu luyện vĩ đại của Lục Minh hoàn toàn tan vỡ dưới ánh mắt như nhìn thiểu năng trí tuệ của mèo mun.
Không có cách nào.
Tự thân mèo mun có thể tu luyện được, sao phải thông qua thẻ gốc để bị Lục Minh bóc lột một phần năng lượng chứ? Đầu óc có vấn đề mới phải thông qua thẻ gốc được không?!
Được rồi.
Lục Minh thở dài một hơi.
Anh cảm thấy mèo mun này hoàn toàn không khoa học chút nào, rõ ràng ở trong biển ý thức, sao có thể trực tiếp hấp thu năng lượng được chứ, không phải đều phải thông qua cơ thể mình ư?
Chẳng hạn như...
Sức mạnh sấm sét lần trước!
Thế nên Lục Minh cảm thấy, cơ thể của mèo mun này không bình thường chút nào.
Cho dù không có ngoại lực đặc biệt đi vào, cơ thể của mèo mun cũng đang từ từ khôi phục, hoặc hấp thu năng lượng bên ngoài trong biển ý thức...
Rất huyền diệu, cũng rất thần kỳ.
Hiện thực hư ảo...
Đợi đã.
Cơ thể của mèo đen có quan hệ gì với thực thể không?
Tinh thần của Lục Minh chấn động mạnh.
Đây chính là cao thủ có thể xuyên qua hư ảo và hiện thực đó.
Có cơ hội phải nghiên cứu một chút...
Ánh mắt của Lục Minh đảo qua cơ thể của mèo mun: "Anh mèo, có thể cho tôi xem cơ thể của anh..."
"Bốp!"
Một bóng đen quất đến, anh bị đánh bay ra ngoài, dính chặt vào tường.
Lục Minh: "..."
Keo kiệt!
Cũng đâu phải là con gái đâu chứ!
Nhìn cơ thể một cái thì chết à?!
Anh chỉ muốn nhìn thử xem có năng lực đặc biệt gì không mà thôi!
Soạt!
Ý thức tiêu tan
Trở về hiện thực.
Bên phía anh mèo không có đường tắt để đi, bây giờ Lục Minh chỉ có thể bắt đầu tu luyện thâu đêm suốt sáng, đúng lúc tấm thẻ bài đang nghiên cứu gần đây cũng sắp sửa đến giai đoạn cuối cùng rồi!
Thẻ triệu hồi bốn sao - Thẻ ánh trăng!
Tiến độ nghiên cứu chín mươi phần trăm!
"Tốc độ tu luyện của tấm thẻ này cũng không chậm..."
Lục Minh vô cùng mong chờ.
Kiểm tra là điều không thể.
Cho dù làm được tấm thẻ này thì anh cũng sẽ không đi kiểm tra.
Không có cách nào.
Thí nghiệm tính ổn định của thẻ gốc, gây ra sự kiện "Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài bị tập kích" long trời lở đất, kiểm tra thẻ chạy trốn, lại gây ra tai nạn vĩ đại "thành phố Thanh Minh bị làn sóng thú dữ tấn công"... Nếu lại kiểm tra thẻ ánh trăng này, có trời mới biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa!
Vì thế cho dù làm ra được tấm thẻ này, thì nó cũng chỉ là thẻ tu luyện!
"Bắt đầu thôi."
Lục Minh hít thở sâu, bắt đầu giai đoạn nghiên cứu cuối cùng.
Mười phần trăm cuối cùng này rất khó, có rất nhiều tư liệu vẫn chưa tra ra được, Lục Minh chỉ có thể đến hiệp hội tìm sự trợ giúp, may là không có ai từ chối anh cả.
Dù sao trận chiến làn sóng thú dữ tập kích kia là do Lục Minh cứu giúp mọi người,
Vì vậy, Lục Minh vô cùng vui vẻ có thể được những vị tiền bối này rọi đèn trong đêm tối.
Bởi vì các vấn đề liên quan đến nhiều lĩnh vực khác nhau nên Lục Minh gần như trưng cầu ý kiến về kiến thức của từng vị tiền bối bốn sao một cách nghiêm túc...
Ngày hôm sau, Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài tuyên bố đóng cửa một ngày.
Toàn bộ thành phố Thanh Minh cũng là lần đầu tiên gặp chuyện Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài đóng cửa sau mấy chục năm thành lập...
???
Những người mới đến đây kiểm tra nhìn thông báo dán trên cửa mà mờ mịt, đương nhiên không thể hiểu được, Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài lại có lúc đóng cửa nghỉ hả?
Trong hiệp hội, đám người Trương Dương đều mệt mỏi ngủ say sưa.
Bọn họ là nghề nghiệp thuần hỗ trợ, không tu luyện cơ thể... lúc trước khi làn sóng thú dữ đến đã thức đêm rồi, bây giờ lại thức đêm tiếp, làm sao có thể chịu nổi chứ?
Lục Minh thì ngược lại.
Tinh thần hưng phấn
Khuôn mặt anh đầy vẻ vui sướng, tất cả những nghi vấn về thẻ ánh trăng đều đã được giải quyết xong, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra thì hôm này là có thể chế tạo ra được!
Quá tuyệt vời!
Nhưng mà khỏi nói chứ, tuy hội trưởng Trương Dương hay làm trò khiến người ta tức điên, nhưng mà trình độ chế thẻ vẫn rất cao thâm. Phó hội trưởng cũng rất lợi hại, nhưng cơ thể lại hơi yếu một chút.
...
Lục Minh nhanh chóng về đến nhà.
Chuyện đầu tiên chính là chế tạo ra thẻ ánh trăng.Advertisement / Quảng cáo
Roẹt!
Roẹt!
Bút chế thẻ nhẹ nhàng hạ xuống.
Dòng năng lượng di chuyển.
Anh cảm nhận được rõ ràng năng lượng trong thẻ bài cuối cùng cũng tạo thành một vòng tuần hoàn, năng lượng trong tay anh chạy qua thẻ bài lại quay ngược về cơ thể.
Hiệu suất tu luyện tăng cao gấp ba so với những thẻ bài khác!
Đương nhiên, tiêu hao tài nguyên cũng tăng lên gấp ba!
Đối với Lục Minh mà nói thì chuyện này không cần phải quan tâm.
Mạnh thật!
Lục Minh vô cùng hài lòng.
Nói như vậy, hiệu suất tu luyện hằng ngày của mình lại tăng cao, chắc chắn sẽ không tu luyện chậm hơn thẻ gốc... Đợi đã, sao tự nhiên mình lại đua đòi so sánh với nó chứ?!
Lục Minh cảm thấy thật chua xót.
Anh đã sống thụt lùi tới mức phải đi so đo tốc độ tu luyện với một tấm thẻ gốc rồi...
"Này lại là chuyện gì đây?"
Lục Minh cũng không biết nên khóc hay nên cười.
Lắc đầu.
Rất nhanh, thẻ ánh trăng đã chế tạo xong.
Vù...
Thẻ bài lột xác.
Trong tay Lục Minh xuất hiện một tấm thẻ bài mới tinh.
Rất đẹp.
Rất nên thơ.
Hình ảnh trên tấm thẻ này của anh hoàn toàn khác với phong cách của những tấm thẻ anh làm ra từ trước tới giờ, ý cảnh vừa xinh đẹp lại vừa huyền diệu.
"Rất tốt."
Lục Minh khẽ gật đầu, sau đó cất tấm thẻ này đi.
Kiểm tra?
Không đời nào!
Sau khi trải qua vài trận sóng gió trong lúc kiểm tra thẻ bài, anh tuyệt đối không tin thứ do tia chớp dung hợp có thể là một tấm thẻ bài bình thường nữa, anh đoán nếu mà mình kiểm tra xong...
Cả thành phố Thanh Minh này sẽ tiêu luôn.
Bỏ đi.
An tâm tu luyện thôi!
Vì vậy, Lục Minh bắt đầu tu luyện vô cùng nghiêm túc.
Lúc này, mục tiêu của anh là nhanh chóng đạt được mười nghìn điểm năng lượng, trở thành một người tu luyện ba sao đường đường chính chính, sau đó đi theo lão Giang tấn công vào bốn sao!
Đương nhiên, trong lúc này... cũng phải tiện tay giành được vị trí top 100 cúp học viện đã.