Trên thẻ.
Hình ảnh vẫn thê lương như trước.
Có điều lần này không còn là đỉnh núi trống trải nữa, phía trên cắm một cây gậy, trên gậy treo một miếng vải rách đang bay, giống như miếng tã lót chưa giặt sạch vậy.
Sau đó...
Không có sau đó nữa.
"Đây là gì?"
Lục Minh hơi hoang mang.
Không nhìn ra thứ này là cái quái gì cả!
Mảnh vải kia...
Lục Minh lại nhìn hồi lâu.
Ồ, không phải tã lót treo trên gậy, trên miếng vải rách kia hình như có ký hiệu, giống như tín ngưỡng hay gì đó, vậy nên đây là một loại cờ nào đó?
"Phần... phần mộ có cắm cờ?"
Lục Minh không hiểu nổi kiểu cao siêu này.
Đợi đã...
Xét từ thẻ phá hủy lần trước, phần mộ cắm cờ này hình như là kết quả sau khi tấm thẻ này được giải phóng? Nhưng khả năng quỷ quái gì mà lại cắm cờ trên mộ?
Hay là...
Có thứ tương tự?
"Đi tìm thử xem."
Lục Minh ngẫm nghĩ rồi lên mạng xem trước.
Nhập hai chữ phần mộ vào kho sản phẩm...
Soạt!
Một đống lớn những thứ kỳ quái nhảy ra.
Bộ thẻ bài Disco phần mộ, khiến người chết cũng high cùng bạn!
Bộ thẻ bài đua xe phần mộ, tinh thần ngọn núi Haruna mãi mãi không chịu thua!
Bộ tổ hợp bathroom master phần mộ, chiếu sáng sự tăm tối nơi địa ngục!
Coca phần mộ, chết rồi cũng muốn yêu!
...
??
Một lúc lâu sau, Lục Minh vẫn chưa lấy lại được tinh thần.
Đệch mợ nó, thật sự có thứ quái lạ này à?
Mấy thứ này thật sự quái đản!
Đáng sợ nhất là một số sản phẩm lại thật sự có lượt mua, anh nhìn thoáng qua phần đánh giá theo bản năng: Đồ khá được, ông nói rất thích.
Lục Minh: "???"
Người nhà của các người kinh khủng đến vậy sao?
Anh nhìn lên trên, đây hình như là đánh giá của Coca...
Hừ!
Ông nội nó chứ, siêu thật!
...
Sắc mặt của Lục Minh không chút thay đổi, anh tắt trang web đi.
Ừm...
Ánh mắt của anh lại quay về thẻ bài mới.
Được thôi.
Từ sau vụ việc thẻ phá hủy lần trước, tác dụng của việc nhận biết mặt thẻ đoán hiệu quả đã một đi không trở lại, anh không thử thẻ bài thì sẽ không biết nó là gì?!
Ngay cả điều căn bản nhất cũng không nhìn ra được!
Một cái bẫy lớn!
Lẽ nào thẻ cấp cao đều như vậy ư?
Lục Minh nghi ngờ.
Anh nhìn yêu cầu năng lượng của tấm thẻ này.
Ừm...
Mười nghìn điểm!
Nhiều hơn ba nghìn điểm so với bảy tấm thẻ cộng lại!
Điều này có nghĩa là trong một khoảng thời gian rất dài trong tương lai, Lục Minh không có duyên với tấm thẻ bài này, chỉ có thể biến nó thành thẻ tu luyện để nâng cao tu vi.
Đây là thẻ bài ba sao tiêu chuẩn!
Lục Minh hiểu ra rồi.
Anh đã hiểu đôi chút.
Ban đầu anh dung hợp Ngang tàng va chạm, xuất hiện thẻ đàn trâu, đây là thẻ bài một sao, yêu cầu năng lượng rất thấp!
Sau đó anh dung hợp thẻ đàn trâu, xuất hiện thẻ phá hủy, đây là thẻ bài hai sao, yêu cầu năng lượng một nghìn điểm! Đây cũng là tiêu chuẩn thấp nhất của người tu luyện hai sao thông thường!
Mà bây giờ...
Thẻ bài mới cần mười nghìn điểm năng lượng!
Đây cũng là tiêu chuẩn thấp nhất của người tu luyện ba sao!
Vậy nên.
Trong tình huống bình thường, tấm thẻ bài này của anh chính là một tấm thẻ bài ba sao tiêu chuẩn!
Không chỉ là thẻ bài ba sao mà còn thuộc loại vô cùng mạnh mẽ trong ba sao, vì thẻ bài ba sao bình thường vốn không thể tiêu hao nhiều năng lượng đến vậy!
Mức tiêu hao năng lượng của ai lại cao như vậy?!
Phải biết rằng mức tiêu hao năng lượng thẻ bài thông thường, một sao năm mươi điểm, hai sao hai trăm điểm, ba sao một nghìn điểm, chỉ thế mà thôi.
Mà anh đây thì sao?
Thẻ đàn trâu!
Một sao đã tiêu hao ba trăm điểm năng lượng, có thể không?
Thẻ phá hủy!
Hai sao đã tiêu hao một nghìn điểm năng lượng, còn cần thể diện không?!
Mà thẻ mới...
Ha ha.
Không nói nữa.
Kiểu tiêu hao năng lượng kinh khủng này cũng quyết định những thẻ bài này chỉ có thể làm át chủ bài.
Quá mạnh mẽ!
Đạt đỉnh cao!
Khi phóng những thẻ bài kiểu đó ra, năng lượng toàn thân sẽ bị ép khô.
Không hề nghi ngờ.
Chúng đều là thẻ bài cấp cao nhất!
"Không nghĩ nữa."
Lục Minh vò đầu.
Ba sao thì ba sao, tuy tiêu hao lớn hơn cả thẻ bài ba sao bình thường, không thể dùng đến nhưng vẫn làm thẻ tu luyện được.
"Hy vọng mày là một tấm thẻ tu luyện đạt chuẩn."
Lục Minh lật tới mặt trái.
Ừm...
Anh nhìn tấm thẻ với sắc mặt không chút biểu cảm.
Hừ!
Hoàn toàn không hiểu!
Là một người đàn ông tự học vi phân và tích phân, bây giờ Lục Minh vẫn còn có chút kiêu ngạo. Dù sao người một sao có thể học được xếp lớp cũng có một không hai!
Nhưng khi nhìn tiếp tấm thẻ bài này, một lúc lâu sau Lục Minh vẫn chưa phục hồi được tinh thần.
Những thứ này...
Là thứ gì thế?!
Ừm...
Năng lượng truyền vào đường vân, năng lượng từ đây đi vào, sau đó... không hiểu được nữa... Ồ, nơi đây là đường vân giao nhau, năng lượng tách ra ở đây, sau đó... không hiểu được nữa... Ấy, ở đây là ba đường đan xen? Năng lượng ở đây đan vào nhau, sau đó... vẫn không hiểu.
→_→
Lục Minh thấy hơi đau buồn.
Đường vân vẫn vậy, nét vẽ vẫn thế, nhưng để cùng nhau thì anh không hiểu.
Nói thế nào đây?
Anh bỗng có cảm giác như người nước ngoài học tiếng Trung!
Một nét ngang, một nét sổ, một nét phẩy, một nét mác...
Sao để cùng nhau lại biến thành chữ khác?
Trong mắt anh là như thế.
Có điều đường vân cơ bản càng nhiều, càng kinh khủng, kỹ thuật đường vân tổ hợp cũng càng phức tạp.
Một...
Hai...
Ba...
Lục Minh nhìn thoáng qua, ít nhất hai mươi tám kỹ thuật chế tạo thẻ bài cơ bản khác nhau, đan xen vào với nhau một cách rắc rối phức tạp, tràn ngập ác ý.
Anh có thể nói gì?
Không hổ là thẻ bài cấp cao ba sao sao?!
Thật ra suy nghĩ một chút thì cũng đúng thôi.
Trong tình huống bình thường, cho dù chuyên gia chế tạo thẻ bài ba sao thông thường cũng không có tư cách tiếp xúc với thẻ bài cấp cao ba sao này, chỉ có chuyên gia chế tạo thẻ bài cấp cao hơn mới có thể đụng vào!
Mà bây giờ...
Lục Minh vừa mới đạt hai sao đã tiếp xúc được với thẻ bài cấp cao này.
Giải quyết nó!
Trình độ chế tạo thẻ bài của mình nhất định có thể tăng cao trên diện rộng!
Đôi mắt của Lục Minh sáng lên.
Đương nhiên.
Trước đó nên mua một ít tài liệu nền tảng chính cống.
Phương diện này liên quan đến rất nhiều kỹ thuật, ít nhất Lục Minh phải biết nó tên là gì, tác dụng đại khái là gì mới có thể hiểu biết về nhiều phương diện hơn.
Ôi.
Còn có một số vấn đề khái niệm cơ bản.
Đến trường học cũng được, chuyên gia chế tạo thẻ bài hai sao có chương trình học riêng...
Có điều...
Lục Minh ngẫm nghĩ, vẫn nên thôi đi.
Lãng phí thời gian.
Thầy giáo ở trường giảng bài rất hay, vì quan tâm đến tất cả sinh viên nên mỗi lần giảng bài đều rất cặn kẽ, tranh thủ nói rõ ràng từng điều thắc mắc.
Đối với thiên tài như Lục Minh thì cũng hơi lãng phí thời gian.
Với lại.
Tài liệu hai sao của trường học thật sự không nhiều!
Đối với một trường tốt nghiệp hai sao mà nói, có thể có bao nhiêu chương trình học hai sao?
Ừm...
Tự học thôi!!
Anh nhìn số tiền còn dư hiện giờ.
Sau khi nâng cấp lên hai sao, anh còn khoảng ba trăm nghìn, năm mươi nghìn trong đó đóng tiền nhà nửa năm, phải chi tiêu thật hợp lý số còn dư lại.
Lục Minh tìm kiếm các tài liệu liên quan.
Mua một số sách vở cần thiết như "Ưu hóa đường vân", "Giới thiệu thẻ bài hai sao", "Khái niệm nâng cấp nền tảng", "Cơ cấu thẻ bài" v.v... dựa theo đề xuất.
"Tiểu Bạch, nếu có thời gian rảnh thì em cũng xem những sách này đi."
"Vâng ạ."
"Đây đều là kiến thức cơ bản rất quan trọng, cũng là thứ mà một chuyên gia chế tạo thẻ bài buộc phải học, chẳng mấy chốc em sẽ dùng đến, về nói với cha của em chi trả phí giáo trình đi."
"Vâng ạ."
Tiểu Bạch ngoan ngoãn đồng ý.
Lục Minh vô cùng hài lòng.
Nhìn đi, đây mới là học trò ruột!
Buổi chiều.
Sau khi mua được số sách này, Lục Minh bắt đầu đọc.
"Ủa, sư phụ cũng đang xem sao?"
Tiểu Bạch rất kinh ngạc.
"Ừ, dù sao cũng phải dạy em mà, anh ôn lại một chút."
Lục Minh rất bình tĩnh.
"Ồ, sư phụ cố lên."
Tiểu Bạch giơ nắm tay nhỏ trắng nõn lên cổ vũ cho sư phụ.
"E hèm."
Lục Minh hơi chột dạ.
"Ông chủ, bán một tấm thẻ Côn."
Có người lên tiếng ngoài cửa.
"Đến ngay đây."
Lục Minh đưa thẻ bài đã làm xong.
Độ hot của cá Côn vẫn còn, việc kinh doanh của cửa hàng coi như khá ổn. Hiện giờ phần lớn cửa hàng đều tạm thời thống nhất được giá cả sau khi trải qua một đợt cạnh tranh chém giết.
Đúng lúc này lại có khách tới.
Lục Minh ngẩng đầu nhìn, lập tức vui vẻ, vì khách tới lần này lại là đàn em tỏ tình với anh lần trước, mẫu bà xã của bạn Tiểu Bàn!
Khụ khụ...
Nếu cô gái này mà biết, liệu có đánh Tiểu Bàn một trận tơi bời không?
"Xin chào."
Lục Minh chào hỏi.
Cô gái chỉ lẳng lặng nhìn anh, vẫn chưa lên tiếng.
"Này."
Lục Minh đỡ trán.
À, đúng rồi, là bởi vì chuyện tỏ tình lần trước sao? Cũng đúng, anh đẹp trai như vậy, cho dù không đáp lại tình cảm thì người ta cũng không dễ dàng bỏ qua đâu.
"Xin lỗi."
Lục Minh hơi ngượng ngùng.
"..."
Cô gái lắc đầu.
Cô gái chỉ lẳng lặng nhìn Lục Minh rồi lại vòng về phía Tiểu Bạch.
"Hả?"
Tiểu Bạch chú ý tới ánh mắt của cô ấy, ngẩng đầu lên.
Chợt...
Hình như có gió lạnh thổi qua.
Không khí xung quanh trở nên lạnh lẽo.
Ủa? Hiểu lầm rồi?
Lục Minh nhức đầu.
Vậy hôm nay cô gái đáng yêu này đến theo đuổi Lục Minh, sau đó phát hiện Lục Minh lại ở chung với một cô gái còn đáng yêu hơn...
Nghĩ lại thấy rất kích thích, có thể không hiểu lầm sao?
"Cô tới mua thẻ sao?"
Lục Minh nhìn về phía cô ấy.
Anh cảm thấy có phải hiểu lầm hay không không quan trọng, chuyện tình cảm này nếu không có cảm xúc, tốt nhất nên chặt đứt ý nghĩ trong đầu người ta một cách dứt khoát sẽ tốt hơn.
Đây mới là sự tôn trọng đối với người ta.
Cô gái gật đầu.
"Đây."
Lục Minh đưa cho cô ấy một tấm thẻ Côn.
Giao dịch xong.
Cô gái nhìn Tiểu Bạch chăm chú rồi mới rời đi.
Lục Minh: "..."
Thật sự là hiểu lầm!
Cô à, cô lý trí chút đi, Tiểu Bạch mới có mười một mười hai tuổi, cho dù muốn ăn cũng phải đợi hai năm sau, hiện giờ cô hiểu lầm cái gì chứ!