Bậc Thầy Thẻ Bài

Đêm khuya.

Lục Minh về đến nhà, Tiểu Bạch đang mắt nhắm mắt mở gật gù chờ anh.

"Chưa ngủ sao?"

Lục Minh hỏi.

"Đợi anh đấy."

Tiểu Bạch liếc nhìn Lục Minh với ánh mắt đầy ngờ vực, sau đó tới gần anh ngửi ngửi, chiếc mũi nhỏ lập tức nhíu lại: "Sư phụ, sao trên người anh có mùi khó chịu vậy."

"Hửm."

Lục Minh gãi đầu, chắc là mùi hương khói trong nghĩa địa ám vào người?

"Không có gì đâu."

Lục Minh khoát tay.

"Không được."

Tiểu Bạch đẩy Lục Minh vào nhà vệ sinh: "Mau đi tắm đi!"

"Được rồi."

Lục Minh chỉ có thể cười khổ.

Bình thường Tiểu Bạch đều rất nghe lời, những lúc như thế này cô bé mới bướng bỉnh một tí. Lục Minh cũng không bận tâm lắm, lập tức đi tắm cho đã.

Đến khi tắm rửa xong, Tiểu Bạch đã ngồi ngủ gật rồi.

"Đứa bé này…"

Lục Minh mỉm cười, đưa Tiểu Bạch lên giường ngủ, sau đó mới đi nghỉ ngơi.

Hôm nay anh không thức đêm nghiêm cứu thẻ bài nữa. Cho dù tấm thẻ bài Sở Tiêu đưa cho anh có thể có tác dụng rất lớn, nhưng anh không muốn đánh thức Tiểu Bạch nữa.

Màn đêm lặng lẽ trôi qua.

Ngày hôm sau.

Lục Minh dậy từ rất sớm, anh bỗng nghe nói đêm qua xảy ra chuyện lớn.

Có người nói, một đám buôn ma túy định mua ma túy ở nghĩa địa, nhưng gặp phải ma quỷ, vì an toàn của bản thân, đám buôn ma túy này đã lập tức chọn cách báo cảnh sát.

Lục Minh: o(╯□╰)o

Anh có thể nói gì đây?

Anh tưởng kiếp trước có đám buôn bán ma túy giao dịch bằng tiền giả, sau đó trong lúc nóng giận báo cảnh sát đã đủ ngầu rồi. Anh không ngờ lại gặp được đám người còn ngầu hơn.

Thế giới to lớn, quả nhiên không có gì là không thể!


Sau bữa sáng, Lục Minh mới lấy thẻ bài Sở Tiêu đưa cho anh ra.

Ồ...

Đúng là thẻ bài một sao.

Thế nhưng, khi nhìn tấm thẻ bài một sao có vẻ rất bình thường này, Lục Minh luôn cảm giác có chỗ nào đó không đúng lắm. Lúc đưa tấm thẻ bài này cho anh, Sở Tiêu cũng rất trịnh trọng.

Ồ...

"Phong ấn thử xem sao nào?"

Lục Minh lên tinh thần.

Anh lấy ra thẻ gốc, nhắm chuẩn tấm thẻ bài của Sở Tiêu.

Vù...

Ánh sáng màu xanh vờn quanh tấm thẻ bài biến thành vô số hạt ánh sáng xanh rồi biến mất.

Đợi đã...

Đôi mắt của Lục Minh bỗng nhiên trừng lớn!

Màu xanh ư?

Màu xanh?!

Không đúng!

Thẻ bài hóa thành năng lượng rồi biến mất, không phải hạt ánh sáng màu trắng sao? Từ lúc giải phóng thẻ bài, nó đã mang theo ánh sáng màu xanh rồi?! Năng lực này…

Lục Minh bỗng ý thức được điều gì đó.

Anh bắt đầu tìm kiếm những tài liệu liên quan đến ánh sáng màu xanh trên trang diễn đàn kỹ thuật. Sau khi lật lại mười mấy tài liệu rác, cuối cùng anh cũng đã tìm thấy thứ mình muốn biết.

Năng lực tăng cấp!

Ánh sáng màu xanh!

"Tăng cấp?"

Lục Minh hít sâu một hơi.

Anh biết về năng lực tăng cấp.

Lá chắn năng lượng trước đây của Phó Hồng Danh chính vì tăng cấp nên đã biến thành áo giáp năng lượng rất mạnh mẽ. Hai người nhóm thầy An cũng không phải là đối thủ của họ.

Sức mạnh của năng lượng tăng cấp thoáng nhìn cũng đủ biết nó mạnh đến đâu.

Nhưng, Lục Minh chưa từng nghĩ đến, những năng lực tăng cấp này bị phong ấn trong thẻ bài cũng có thể lột xác! Bởi vì mật độ ngưng tụ năng lượng quá cao, thậm chí còn khiến hạt ánh sáng nở thành màu xanh!

Điều này hoàn toàn khác với sự tưởng tượng của anh.


Ban đầu anh còn cho rằng, cho dù áo giáp năng lượng bị phong ấn thì nó cũng sẽ là - thẻ áo giáp năng lượng. Mà hiện tại xem ra, năng lực kia của Phó Hồng Danh sau khi phong ấn sẽ biến thành thẻ lá chắn năng lượng (tăng cấp)!

"Năng lực tăng cấp…"

Lục Minh lại đi tìm kiếm thêm những kiến thức liên quan.

Năng lực tăng cấp chính là sự lột xác của năng lực nền tảng trước đó! Cái được gọi là tăng cấp thường là tăng một cấp so với cấp bậc hiện tại!

Trên lý thuyết, người tu luyện một sao cầm thẻ tăng cấp có thể chống lại thẻ phổ thông hai sao!

Thẻ bài tăng cấp lớn mạnh hơn thẻ bài phổ thông rất nhiều, thậm chí còn mạnh hơn thẻ bài hơn một cấp sao, không chỉ bởi vì uy lực mà còn vì mức độ tiêu hao cực thấp!

Điểm này cực kì quan trọng.

Mà bây giờ, trong tay Lục Minh có một tấm thẻ bài tăng cấp, đó là quà Sở Tiêu tặng anh.

"Phù…"

Lục Minh hít sâu một hơi.

Sự xuất hiện của thẻ bài tăng cấp chính là cánh cửa mở ra thế giới mới.

Anh tìm những tài liệu liên quan. Trong trường hợp thông thường, đây là thứ chỉ có chuyên gia chế tạo thẻ bài trên bốn sao mới có thể tiếp xúc được.

Nhưng giờ anh đã chạm được đến nó.

Điều này giống y như lúc đi học.

Lúc mới học Toán, anh đã biết lên đại học sẽ được học nhiều kiến thức Toán học hơn, nhưng có mấy ai biết Toán đại học rốt cuộc sẽ giảng về nội dung gì đâu?

Không gian Euclid?

Không gian Hilbert?

Biến đổi tọa độ và biến đổi cơ sở?

...

Không.

Anh không biết.

Bây giờ đã tốt nghiệp rồi, anh cũng không biết.

Mà bây giờ, Lục Minh đang ở giai đoạn này.

Anh rất nghiêm túc tìm kiếm những thứ liên quan đến cấp bậc thông qua kiến thức đơn giản của mình, cuối cùng đã tìm được cuốn sách nền tảng có người đề xuất.

Ừm...


"Luận văn kiến thức liên quan đến lý luận cấp bậc thẻ bài", mười nghìn tệ.

Đây là một trong vô số những cuốn sách kiến thức của Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài. Lục Minh nhìn phần giới thiệu, anh không hề do dự, chọn mua ngay.

Cấp bậc...

Phong ấn...

Tăng cấp?

Không sai.

Chuyên gia chế tạo thẻ bài còn có kỹ thuật tăng cấp!

Nếu thật sự chỉ có phong ấn đơn giản thì làm sao chuyên gia chế tạo thẻ bài có thể phát triển lớn mạnh như vậy được chứ?

Trong sách, Lục Minh nhìn thấy một chuyên gia chế tạo thẻ bài mạnh mẽ thậm chí có thể tăng cấp một tấm thẻ bài kỹ năng thông thường thành thẻ bài tăng cấp mạnh mẽ!

Vô cùng mạnh mẽ!

Đương nhiên, những chuyên gia chế tạo thẻ bài sơ, trung, cao cấp gì đó trong cuốn sách này… đều chỉ là quá trình không ngừng học hỏi kỹ thuật, tất cả đều thuộc giai đoạn nền tảng.

Lục Minh: "…"

Anh xem hết cuốn sách một cách nghiêm túc, sau đó mới phát hiện bản thân quá tự mãn.

Đến loại sách này mà anh cũng dám xem ư!

Tất nhiên, mọi thứ trong quyển sách này đều là lý luận, không hề can thiệp đến mặt kỹ thuật, chỉ mở mang kiến thức cho Lục Minh.

Thì ra... Đây mới là chuyên gia chế tạo thẻ bài!

Sau khi tiêu hóa hết đống kiến thức này, Lục Minh lại nhìn tấm thẻ bài đang nằm trong tay mình.

Tăng cấp, siêu cấp… Lục Minh không hiểu lắm về những kỹ thuật này, nếu bây giờ học chắc cũng không có tư cách, thà nghiên cứu tấm thẻ bài này còn hơn.

Nó đổi thành màu xanh, cũng trở nên mạnh mẽ hơn.

"Sở Tiêu bảo mình điều tra quá khứ của anh ta ư?"

Lục Minh suy nghĩ một lát.

Từ quá khứ của anh ta có thể tra ra được năng lực này?

Sau đó Lục Minh lên mạng tìm kiếm, anh lập tức kinh ngạc bởi vì thân phận đặc biệt của Sở Tiêu. Mấy năng lực của Sở Tiêu lại thật sự nổi tiếng trên mạng!

Sở Tiêu làm nghề gì?

Chuyên gia nguyên tố đặc biệt!

Thứ được gọi là đặc biệt, chính là bởi vì số lượng rất ít ỏi, thậm chí không thể đánh giá là một nghề nghiệp tập thể, nó được thống nhất liệt vào phân loại đặc biệt.

Mà năng lực của Sở Tiêu là màng cách ly.

Hiệu quả...

Ừm.

Chống ánh sáng xanh, chống phóng xạ, chống vân tay.


Đúng vậy.

Anh ta từng là một cậu bé dán miếng dán cho thiết bị điện tử ở cổng trường học, triệu hồi màng cách ly, dán nó lên thiết bị điện tử để kiếm chút tiền công.

Làm như vậy mấy năm liền, mãi đến một ngày, năng lực của anh ta tăng cấp!

Thuật dán màng cách ly đã lột xác rồi.

Thứ nó cách ly không chỉ có ánh sáng xanh, phóng xạ, còn có những thứ mạnh mẽ hơn.

Thế là Sở Tiêu đã nghiên cứu ra một loạt năng lực dựa vào năng lực tăng cấp này của mình. Từ đó, anh ta đã trở nên mạnh hơn, sức chiến đấu cũng trở nên vô cùng đáng sợ!

Màng pháp thuật!

Triệu hồi màng thép trong không trung – ngăn cản pháp thuật tấn công.

Màng phòng thủ!

Có thể bao phủ một lớp màng mỏng ở bất cứ nơi nào trên cơ thể, ngăn cản toàn bộ hơi thở và năng lực thoát ra ngoài.

Màng nghẹt thở!

Trực tiếp trùm lên khuôn mặt của kẻ địch, sự lựa chọn hàng đầu của S.M*.

(*) Viết tắt của bạo dâm.

Màng ẩn thân!

Để màng xuyên ánh sáng bao phủ bản thân, sau đó giấu đi hình bóng của mình.

...

vân vân.

Lục Minh kinh ngạc.

Mạnh thật!

Đây là phản ứng đầu tiên của anh.

Đỡ tốn tiền!

Đây là phản ứng thứ hai của anh, có năng lực này thì tiết kiệm luôn cả tiền mua bao cao su.

Được rồi. Lục Minh bái phục.

Thảo nào Sở Tiêu bảo anh lên mạng tìm kiếm, anh nhìn xem, toàn bộ đều có trên mạng.

Vì thế...

Lục Minh nhìn thẻ bài trong tay.

Thẻ bài Sở Tiêu để lại cho anh chính là màng cách ly cơ bản nhất của anh ta ư?

Anh ta có ý gì vậy?

Lục Minh hơi thắc mắc, lẽ nào anh ta muốn sau này mình sẽ đi dán miếng dán hoặc bán bao cao su ư?

Hừm.

Đáng để suy nghĩ đây.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận