Bậc Thầy Thẻ Bài

"Phân hội Thanh Minh thắng rồi!"

Có người hét to một tiếng.

Cũng đúng lúc này, mọi người mới ý thức được một chuyện.

Phân hội Thanh Minh thắng rồi.

Đúng vậy.

2-0, thắng áp đảo như vậy, Lý Hạo Nhiên có mạnh hơn nữa thì thế nào?

Xôn xao!

Toàn bộ khu kiểm tra náo nhiệt hết lên.

Tiếp sóng, phát sóng trực tiếp, tất cả màn hình đều nhắm ngay vào sắc mặt hai vị hội trưởng.

"Chúng ta thua rồi!"

Hội trưởng phân hội Trùng Dương ngây ra.

Sao lại thua được?!

Hơn nữa thua thảm như vậy!

2-0?

Bọn họ lại không thắng trận nào!

Sao lại thế...

Đầu óc của người của phân hội Trùng Dương như trống rỗng, dường như hoàn toàn không dự liệu được sẽ gặp phải cảnh này, cho dù là đám người Lý Hạo Nhiên cũng không ngờ tới.

Thua rồi.

Thua một cách áp đảo.

"Ha ha."

Trương Dương vui vẻ.

Ông ta liếc mắt nhìn sắc mặt khó coi của các chuyên gia chế tạo thẻ bài của phân hội Trùng Dương, vỗ vai Lý Hạo Nhiên: "Hạo Nhiên à, chim khôn lựa cành mà đậu..."

"Có những chỗ sẽ làm lỡ mất nhân tài."

Trương Dương có ý sâu xa.

Hội trưởng phân hội Trùng Dương tức đến mức không nói lên lời.

Lúc này... ông ta có thể nói gì?

Nói gì cũng mất mặt!!!

Lý Hạo Nhiên: "???"

Mãi đến lúc này, dường như anh ta mới nhận ra rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Bọn họ thua rồi.

Mà anh ta, một tuyển thủ áp chót mạnh nhất mà ngay cả cơ hội ra tay cũng không có!

Đáng hận!

"Tiếp tục!"


Lý Hạo Nhiên lạnh lùng nói: "Cuộc thi có ba trận, vẫn còn một trận nữa."

"Các người đã thua rồi."

Trương Dương dửng dưng.

"Thua cũng nên tiếp tục."

Ánh mắt của Lý Hạo Nhiên kiên định: "Ba trận, nhất định phải đánh xong mới coi như cuộc thi kết thúc."

Thua thì đã sao?

Chỉ cần trận này đánh được...

Phân hội Trùng Dương sẽ không bị mất mặt quá nhiều!

Bọn họ sẽ thấy, rốt cuộc một chuyên gia chế tạo thẻ bài ba sao đỉnh cao như mình sẽ đánh toàn bộ phân hội thành phố Thanh Minh như thế nào, đánh cho bọn họ đâu vào đấy như thế nào!

"Ha ha."

Trương Dương vỗ vai anh ta: "Nhóc à, vừa rồi ta đã xin hủy bỏ cuộc thi cấp ba sao, bên trên đã đồng ý rồi."

"Dù sao thì..."

"Đã 2-0 rồi không phải sao?"

"Vì không để cho các người 3-0, vì để ý đến mặt mũi của các người, cuộc thi đã trực tiếp hủy bỏ rồi. Ôi, cấp trên cũng coi như đã phí sức cân nhắc nhiều lần."

Trương Dương thở dài.

Lý Hạo Nhiên: "???"

Hủy... hủy bỏ rồi?

"Hội trưởng..."

Anh ta vô thức nhìn về phía hội trưởng.

Hội trưởng phân hội Trùng Dương ngây ra, lần này bọn họ chủ động khiêu khích, cướp đoạt tài trợ, nếu thắng còn được, nếu thua thì ai còn để ý đến bọn họ nữa?

Tự cầu phúc đi!

Sao lại thế?

Vẻ mặt của Lý Hạo Nhiên mờ mịt.

Anh ta chính là chuyên gia chế tạo thẻ bài ba sao đỉnh cao mạnh nhất!

Không ai có thể địch lại!

Anh ta đã đến giai đoạn thẻ bài siêu cấp!

Anh ta khẳng định, không chừng anh ta đã đến được ngưỡng chuyên gia chế tạo thẻ bài mạnh nhất lịch sử từ trước tới nay, đây vốn là show cá nhân của mình mới đúng!

Tại sao lại như vậy chứ?

Anh ta không hiểu.

"Người anh em."

Lục Minh đi tới, vỗ vai anh ta: "Có hứng thú đến phân hội Thanh Minh phát triển không? Nếu có hứng thú, lát nữa có thể liên lạc với tôi."

Lý Hạo Nhiên: "???"

Chuyên gia chế tạo thẻ bài hai sao bây giờ đều tự mãn như vậy sao?


"Có phải anh có hiểu lầm gì không?"

Lý Hạo Nhiên rất tức giận nhìn Lục Minh: "Thắng trận đấu giao hữu không có nghĩa là anh thắng tôi."

"Nhưng tôi đã thắng cha của anh."

Lục Minh bĩu môi.

"!!!"

Lý Hạo Nhiên tức giận: "Tôi đỉnh cao ba sao đã là chuyên gia chế tạo thẻ bài cấp cao, anh lấy gì mà so với tôi?!"

"Nhưng tôi đã thắng cha anh."

Lục Minh cười giễu.

"Tôi đã từng đứng thứ nhất cúp học viện, anh dựa vào cái gì mà đấu với tôi?"

Lý Hạo Nhiên giận dữ.

"Nhưng tôi đã thắng cha anh."

Lục Minh chậm rãi nói.

"Có thể không nhắc tới việc này không?"

Tâm trạng của Lý Hạo Nhiên đã sụp đổ rồi: "Anh có dám đấu với tôi bây giờ không?!"

"Cha của anh cũng thua tôi rồi, anh dựa vào cái gì mà đấu với tôi?"

Lục Minh cười giễu cợt.

"Anh!"

Lý Hạo Nhiên suýt chút nữa phun ra một ngụm máu, Hiệp hội Thanh Minh này đều là những kiểu người gì vậy?!

"Đi thôi!"

Anh ta gầm nhẹ một tiếng rồi xoay người đi thẳng.

"Ha ha."

Hội trưởng Trùng Dương cười khan mấy tiếng, nhanh chóng dẫn người rút đi.

Mất mặt quá rồi.

"He he."

Trương Dương cười híp mắt nhìn bọn họ rời đi.

Chậc chậc...

Thật sự sảng khoái!

Nhìn đi, mấy tên nhóc thư sinh này đáng thương biết bao.

Đương nhiên, ông ta vẫn có chút sợ hãi.

Cũng may Lục Minh ra tay, nếu không... người bị bắt nạt chính là bọn họ.

"Tiểu Lục à."


"Đứa bé Lý Hạo Nhiên này vẫn có chút thiên phú, đừng quá đắc tội với cậu ta."

Trương Dương an ủi.

"Sợ gì chứ."

Lục Minh nhún vai: "Cho dù đến bốn sao thì anh ta cũng là chuyên gia chế tạo thẻ bài, không phải là thích khách bốn sao."

"Cũng đúng."

Trương Dương thấy buồn cười.

Đến bản thân còn không có khí phách bằng một chuyên gia chế tạo thẻ bài hai sao, người ta cưỡi lên đầu ức hiếp, còn sợ cái quần gì?

"Ừm..."

Trương Dương quay người nói với phó hội trưởng: "Chuyện hôm nay, viết một báo cáo ngắn gửi lên tổng bộ, nhân tiện thông báo trên diễn đàn hiệp hội một chút."

Phó hội trưởng: "..."

Ý muốn chỉnh những kẻ thua cuộc.

"Đây chính là kết quả của việc mượn cớ gây chuyện với chúng ta."

Tinh thần của Trương Dương sảng khoái.

Ngày hôm đó.

Video của trận đấu giao hữu phân hội được công bố, tiếp sóng, phát sóng trực tiếp, diễn đàn, bao trùm các ngõ ngách.

Có lẽ trong mắt người ngoài thành phố, đây chỉ là một cuộc thi thông thường, nhưng đối với thành phố Thanh Minh và Trùng Dương, cuộc tranh tài này có ảnh hưởng rất lớn.

Phân hội Thanh Minh thắng, thắng một cách áp đảo!

Thiên tài Lý Hạo Nhiên?

Trong hoạt động này chỉ có một cảnh.

Ngay cả mấy đối thủ của phân hội Trùng Dương cũng không có mấy cảnh, chỉ có lúc bị đuổi giết, vẻ mặt sụp đổ, khiếp sợ là bị ghi lại.

Ừm...

Cực kì đáng thương.

Ngược lại, phân hội Thanh Minh bên này, Lục Minh và Tiểu Bạch đã được tiến hành quay các cảnh đặc tả.

Nghe nói lần biên tập tiếp sóng này, hội trưởng Trương Dương đích thân tham gia.

"Cậu làm vậy không ổn..."

"Như vậy không thể hiện được sự lớn mạnh của phân hội chúng ta."

"Nào, cậu phải cắt thế này."

Trương Dương chỉ huy: "Lúc điểm số của Tiểu Bạch xuất hiện, lập tức cắt đổi sang sắc mặt trắng bệch của Quách Văn Hâm, đúng rồi, chính là cảnh này, thêm phụ đề và lồng tiếng 'Chiến công đầu' ở đây!"

"Nào, sau đó cắt cảnh sắc mặt khó coi của hội trưởng phân hội Trùng Dương, thêm phụ đề và lồng tiếng 'Double kill' ở đây."

"Nào, sau đó cắt bên này, 'Triple kill'."

"Bên này, 'Quadra kill'."

"Bên này, 'Penta kill'."

"Sau đó, khi Lục Minh thắng Lý Ái Quốc, lại thêm lần nữa, cả ống kính quay bọn họ thêm một lần nữa, lại bắt đầu double kill, triple kill, quadra kill, penta kill gì đó, cuối cùng còn quay đặc tả biểu cảm của Lý Hạo Nhiên, chèn thêm 'Quét sạch' vào nữa."

"Đúng đúng đúng, cứ như vậy."

Trương Dương chỉ huy rất vui vẻ.

"Phù..."

Nhân viên biên tập hít một hơi lạnh, đây là muốn dồn người của phân hội Trùng Dương vào đường cùng sao?!


"Sợ gì chứ."

"Cậu cảm thấy bọn họ mà thắng thì sẽ bỏ qua cho chúng ta à?"

"Từ lâu đã không đội trời chung rồi."

Trương Dương hoàn toàn không để ý.

"Nhưng tiềm năng của Lý Hạo Nhiên có cơ hội bước vào năm sao..."

Nhân viên biên tập rất lo lắng.

"Sợ gì chứ."

Trương Dương cười giễu: "Cho dù có đột phá thì cậu ta cũng là chuyên gia chế tạo thẻ bài năm sao, không phải thích khách năm sao."

Nhân viên biên tập: "..."

Đây là lời ngụy biện vô liêm sỉ gì vậy!

Nếu người ta thật sự trở thành chuyên gia chế tạo thẻ bài năm sao, đoán chừng thân phận sẽ không đơn giản đâu nhỉ? Xử lý một phân hội trưởng bốn sao của một thành phố vùng ven rất khó sao?

"Sợ gì chứ."

Tinh thần của Trương Dương sảng khoái.

Chuyện sau này để sau này tính, giờ cứ sảng khoái trước đã!

Lục Minh còn không sợ!

Ta sợ gì?!

Đợi Lý Hạo Nhiên năm sao rồi thì sao?

Ha ha.

Chờ cậu ta năm sao đoán chừng ông đây đã sớm về hưu rồi!

Vì vậy.

Trong các video lớn, người của phân hội Trùng Dương lên hình với cách thức "châm biếm", phối hợp với double kill, triple kill, quadra kill có tiết tấu...

Vô cùng chấn động!

Hiệu quả truyền thông cực cao!

Nghe nói trong nửa ngày ngắn ngủi đã truyền ra ngoài thành phố Thanh Minh và thành phố Trùng Dương.

"Video này..."

Lục Minh tự xem, lại hút một miếng mì lạnh.

Tên Trương Dương này!Thật là ác độc!

"Sư phụ."

Tiểu Bạch trừng mắt nhìn Lục Minh: "Lúc ăn mì lạnh không được hút!"

Đáng ghét.

Mỗi lần sư phụ ăn mì lạnh đều vang lên tiếng sột sột, nói gì mà phối hợp hít với một hơi khí lạnh thì hiệu quả càng tốt.

Hoàn toàn không hiểu!

Hừ!

"Biết rồi."

Lục Minh đằng hắng.

Đứa nhỏ này sao ngày càng quản lý nhiều...

Thật là.

Trước đây cô bé Tiểu Bạch này chỉ chịu trách nhiệm nghe lời và đáng yêu là đủ, hiện giờ ngủ cũng quản lý, ăn cơm cũng quản lý, ôi... những ngày tháng như thế này thật tốt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận