BẬC THẦY THẺ SAO

Làm thẻ là một quá trình tiến hành tuần tự, set thẻ quỷ bài trước mắt chắc chắn còn có một ít điểm yếu, nhưng Tạ Minh Triết không có khả năng một lần làm xong toàn bộ quỷ bài; sở hữu các đại thần trong lúc thi đấu đều đang không ngừng chậm rãi tích lũy kinh nghiệm, hoàn thiện set thẻ chính mình. Tiểu Kha còn thiếu thẻ nào, Tạ Minh Triết cũng yêu cầu quan sát hắn thi đấu mà quyết định.

Trước mắt cậu chỉ làm Hắc Bạch Vô Thường, Mạnh Bà, Đầu Trâu Mặt Ngựa, tứ đại phán quan, cùng với Nhiếp Tiểu Thiến và Đỗ Lệ Nương hai vị nữ quỷ trong chuyện xưa dân gian; mà Thập Điện Diêm Vương mạnh nhất Quỷ giới, cậu một tấm cũng chưa làm. Chờ về sau trong lúc thi đấu Tiểu Kha phát hiện khuyết điểm của set thẻ nào lại nhằm vào mà làm.

Mười một thẻ quỷ bài, cũng đủ cho Dụ Kha luyện tập một đoạn thời gian.

Chính set thẻ nhân vật của cậu còn chưa có hoàn thiện, cùng lời hẹn các tuyển thủ đội hai Phong Hoa trên lôi đài không thể kéo nữa, còn có phải định chế thẻ vong ngữ cho Phương Vũ đại thần ……

Tổng cảm thấy thời gian căn bản không đủ dùng, hận không thể mỗi ngày có 48 giờ.

Gần đây trí nhớ Tạ Minh Triết tiêu hao nghiêm trọng, vì thi đấu cuối tuần Tiểu Kha dùng đến thẻ mới, hắn làm một vòng 11 tấm quỷ bài, đầu đều mau tạc, nằm mơ đều là hoàng tuyền lộ, bỉ ngạn hoa, Hắc Bạch Vô Thường tìm hắn lấy mạng, còn mơ thấy Mạnh Bà bóp cổ hắn rót cho một chén canh Mạnh bà…… Hắn thật là sống lưng lạnh cả người, một chút đều không muốn tiếp tục mơ thấy quỷ nữa!

Cho nên, Tạ Minh Triết quyết định trước tạm dừng mấy ngày, đem lực chú ý dời tới set thẻ nhân vật của mình.

Set thẻ nhân vật trước mắt, quần công, đơn công, các loại khống chế, trị liệu, kỳ thật đã tương đối phong phú, cùng các tuyển thủ đội hai Phong Hoa PK mà nói hiện tại cậu có ba thành phần thắng. Set thẻ chắc chắn không kém, mấu chốt vẫn khiếm khuyết ý thức.

Cho nên sau khi giữa trưa chủ nhật rời giường, Tạ Minh Triết lại về đấu trường đánh vị trí, mài giũa ý thức chính mình.

Vẫn luôn đánh tới buổi chiều 5 giờ rưỡi, cậu mới tháo mũ giáp xuống, kêu Dụ Kha lên về Niết Bàn studio cùng nhau ăn cơm.

Loading...


Đêm nay chính là trận chung kết tân sinh giao lưu tái, Trần Thiên Lâm cùng Trần Tiêu cũng tính tự mình đi trường học bàng quan.

Dụ Kha nhìn qua tinh thần phấn chấn, tự tin tràn đầy, nhưng Tạ Minh Triết vẫn nhắc nhở hắn một câu: “Trận chung kết là năm trận thắng ba, mấy cái đối thủ kia đều không yếu, nhưng đừng sơ ý. Nghĩ dùng tới set thẻ nào chưa?”

Dụ Kha nghiêm túc nói: “Ừm! Tôi đã nghĩ kỹ phối hợp set thẻ như thế nào rồi, tối hôm qua vẫn luôn luyện đến 3 giờ bị hệ thống đá ra offline!”

Trần Thiên Lâm cảm thấy hứng thú hỏi: “Nói nói ý nghĩ của em xem.”

Dụ Kha ho khan một tiếng thanh thanh giọng nói, nói: “Đầu Trâu, Mặt Ngựa hai thẻ quần công, Hắc Bạch Vô Thường hai thẻ bài liên động, tất phải mang bốn thẻ; Nhiếp Tiểu Thiến đơn công rất mạnh, thao tác linh hoạt, còn có thể giúp Hắc Vô Thường áp chế tuyến máu đối thủ, cũng phải mang. Dư lại hai tấm, em tính toán mang một tấm Mạnh Bà cùng một tấm phán quan.”

Trần Thiên Lâm đối với set thẻ Tạ Minh Triết làm gần đây vô cùng rõ ràng, nghe đến đó lập tức phản ứng lại: “Em muốn đánh một đợt cường công sao?”

Dụ Kha gật gật đầu: “Không sai! Thôi phán quan cùng Mạnh Bà chủ yếu bảo hộ Hắc Vô Thường không bị giết chết; hơn nữa, bút phán quan của Thôi phán quan cũng có thể tiến hành phát ra đối với thẻ trung tâm đối địch. Ý nghĩ của em là, Đầu Trâu Mặt Ngựa quần công áp tuyến máu, Nhiếp Tiểu Thiến và phán quan tìm cơ hội đem thẻ trung tâm đối diện đánh cho tàn phế; để Hắc Vô Thường ra thu đầu người, chờ thời điểm đầu người Hắc Vô Thường vượt qua ba cái trở lên, tìm cơ hội bạo đánh dấu âm dương, tới một đợt thanh tràng! Một bộ kỹ năng liên tiếp, thẻ đối diện không sai biệt lắm đã chết bốn năm tấm đi? Em cũng không tin còn có thể thua!”

Trần Thiên Lâm thấy bộ dáng tiểu thiếu niên tự tin tràn đầy, cổ vũ nói: “Ý nghĩ không tồi, cường công lưu chính là đem phát ra làm tới cực hạn, nhưng bộ phát ra này của em liền không thể đoạn. Vạn nhất đối diện có Chung Quỳ, đem bắt Hắc Vô Thường, vậy bộ set thẻ này của em sẽ rất khó đánh một đợt.”

Dụ Kha gãi gãi đầu: “Cái này em cũng suy xét qua, dù sao trận chung kết là đánh năm trận, trước thử xem xem đi, vài tuyển thủ trường học chúng ta tiến trận chung kết không nhất định đều có Chung Quỳ. Nếu có, em đây đổi Mạnh Bà lấy Lục Chi Đạo.”

Trần Tiêu kiến nghị: “Nếu hỏa lực đối phương quá mãnh, tỷ như gặp được set thẻ mộc hệ cường khống, hoặc là thẻ hỏa hệ cường công, Bạch Vô Thường của em kéo không được 5 giây mà nói. Thời điểm thích hợp để Đỗ Lệ Nương lên thêm máu háo hậu kỳ, cũng có thể đánh.”

Dụ Kha có chút buồn rầu cau mày: “Kỳ thật em không quá am hiểu đánh hậu kỳ, Đỗ Lệ Nương đàn khống cùng thêm huyết, Ngụy Chinh ban thưởng, em đều chưa đủ thuần thục, tối hôm qua cũng chỉ luyện Thôi phán quan…… Hôm nay thi đấu tạm thời em không cần mấy thẻ bài này đi, không quen có khả năng sẽ thua.”


Ngày thường Tiểu Kha nhìn vô tâm vô phổi, thực dễ dụ, nhưng gặp sự tình thi đấu lại phi thường nhạy bén. Hắn nói rất đúng, thẻ không quen thuộc đột nhiên đưa sân thi đấu, rất có thể không thể phối hợp cùng kỹ năng thẻ bài khác. Vũ khí đánh nhau tự nhiên là càng tiện tay càng dùng tốt.

Tạ Minh Triết cổ vũ vỗ vỗ bờ vai hắn: “Chính cậu nhìn rồi làm, set thẻ thuận tay thế nào thì tới như thế, chúng ta cũng chỉ cho ngươi một ít kiến nghị.”

Dụ Kha gật đầu như gà con mổ thóc: “Tôi biết, cảm ơn mọi người!”

Trước kia hắn đều là chính mình một người cân nhắc, hiện giờ có A Triết định chế thẻ bài cho hắn, có anh Trần cùng Lâm thần ở bên chỉ điểm. Lực lượng đoàn đội xác thật cường đại, hắn cảm giác một vòng thời gian này tiến bộ vượt qua hơn nửa năm phía trước.

Hắn chẳng những quen thuộc bộ tổ thẻ bài mới này, mà ngay cả bài binh bố trận đối với set thẻ cũng có một ít lý giải thô thiển.

***

Ăn qua cơm chiều, mọi người cùng nhau đi đế đô đại học.

Chủ nhật ở vườn trường so với ngày thường náo nhiệt rất nhiều, một ít tình lữ tay nắm tay tản bộ trong trường học, còn có chút học sinh ôm một chồng sách lớn vội vã đi thư viện, trong đó náo nhiệt nhất đương nhiên là kiến trúc mang tiêu chí đế đô đại học—— sân vận động.

Cửa sân vận động đủ để cất chứa vài vạn người dòng người chen chúc xô đẩy, rất nhiều học sinh xếp hàng vào bàn, Dụ Kha trực tiếp đi thông đạo tuyển thủ, Tạ Minh Triết liền mang theo Trần Tiêu, Trần Thiên Lâm cùng xếp hàng ở bên ngoài.

Đêm nay bởi vì giải quán quân tân sinh, học sinh tới quan chiến so với lần đấu vòng loại với đấu bán kết gấp mấy lần, ở cửa là đội ngũ thật dài, còn may Tạ Minh Triết có phiếu. Chẳng qua giá trị nhan sắc ba người đều quá cao, hơn nữa khí chất Trần Thiên Lâm hơn ba mươi tuổi quá mức đặc thù, chung quanh không ngừng có học sinh trộm ngắm ba người bọn họ, châu đầu ghé tai mà thảo luận cái gì.


“Ba người kia thiệt đẹp trai nha!”

“Vị mặc sơ mi trắng kia nhìn không giống như là học sinh, chẳng lẽ là lão sư? Đôi mắt ảnh thật xinh đẹp!”

“Chưa thấy qua, có thể là lão sư? Vị bên cạnh hắn kia cũng siêu soái……”

Ánh mắt tò mò của các bạn học chung quanh làm Trần Tiêu không quá tự tại, cảm giác chính mình tựa như con khỉ bị vây xem. Trần Thiên Lâm trước sau vẫn duy trì thần sắc lãnh đạm bình tĩnh, tầm mắt người qua đường chung quanh sẽ không tạo thành bất luận ảnh hưởng gì đối với hắn.

Đến Tạ Minh Triết……

Trần Tiêu quay đầu lại nhìn, phát hiện gia hỏa này đang tươi cười đầy mặt cầm quang não cùng người gửi tin nhắn.

“Em nói chuyện phiếm với ai đấy?” Trần Tiêu thò lại gần tìm kiếm đề tài, phân tán lực chú ý bị vây xem.

“Đường Mục Châu sư huynh.” Tạ Minh Triết chỉ chỉ tin nhắn chữ trên quang não ——

“Tiểu sư đệ đang làm cái gì?”

“Em mang sư phụ cùng anh Trần đi trường học xem thi đấu.”

“Tân sinh giao lưu tái mỗi năm sau khi khai giảng à?”

“Ừm.”

“Theo anh được biết, tân sinh giao lưu tái đế đô đại học có cái phân đoạn tên là khiêu chiến khách quý, rất thú vị, em có thể chú ý một chút.”


“Được!”

Đường Mục Châu chính là tốt nghiệp đế đô đại học, hắn biết phân đoạn tân sinh giao lưu tái cũng không kỳ quái, nhưng Trần Tiêu tổng cảm thấy gia hỏa này nói ý vị thâm trường, chẳng lẽ……

Đúng lúc này, ba người vừa lúc theo đám người đi vào cổng soát vé, Trần Tiêu thu hồi suy nghĩ, đi vào sân vận động dựa theo vị trí trên phiếu điện tử ngồi xuống.

Buổi tối đúng 8 giờ, sân vận động không còn chỗ ngồi, hội trường sáng lên ánh đèn loá mắt, theo sát, sư tỷ và sư huynh hiệp hội thẻ sao đi lên bục giảng, mỉm cười nói:

“Hoan nghênh mọi người đi vào hiện trường đế đô đại học giới tân sinh giao lưu tái lần thứ năm, tôi là người chủ trì đêm nay Diêu Mộng!”

“Tôi là người chủ trì Triệu Nam!”

“Hôm nay là một ngày vô cùng đặc thù, hiệp hội thẻ sao thành lập vừa lúc tròn mười năm, mà tân sinh giao lưu tái vừa lúc là lần thứ năm, các bạn học yêu thích “Cơn lốc thẻ sao” hội tụ ở đây, cộng đồng chúc mừng ngày hội này, cho nên ban tổ chức chúng tôi cũng chuẩn bị cho mọi người một phần kinh hỉ!”

“Không sai, kinh hỉ chính là khách quý đặt mời đêm nay! Mọi người đoán xem xem sẽ là ai?”

Đủ cho người xem toàn trường thấy rõ trong màn hình thật lớn xuất hiện hình ảnh một người nam nhân; hắn ăn mặc một thân áo bành tô thiển sắc, một khuôn mặt anh tuấn đến không thể bắt bẻ, hai tròng mắt thâm thúy như sao, khóe miệng hàm chứa ý cười ôn nhu.

Nam nhân thân hình cao lớn có được một đôi chân dài thẳng tắp, lúc này hắn chầm chậm đi tới hướng mọi người. Trong bối cảnh đặc hiệu, vô số cỏ cây nhanh chóng lan tràn sinh trưởng, mà hắn, giống như là vương tử đến từ chỗ sâu trong rừng rậm nhẹ nhàng phong độ.

Tiếng thét chói tai trong sân vận động như hồng thủy mãnh liệt tới, lỗ tai Tạ Minh Triết đều nhanh bị các fan cuồng nhiệt cấp điếc.

Khách quý thần bí hóa ra là hắn _ Đường Mục Châu!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận