Đại Hạ vũ triều mới thăng cấp linh thổ đại quốc mới nửa năm mà đã trở nên phồn vinh.
Đại Hạ có quản lý một vạn hai ngàn diện tích, phía nam có Đại Tề vũ triều, phía bắc có Đại La, các nơi biên giới đều có vương giả Siêu Phàm trấn giữ.
Một ngày này.
Bác cảnh, nhân mã hô vang, linh canh tăng nhiều khiến người ta chú ý. Sau đó không lâu, dân chúng mới biết được chuyện
gì xảy ra.
Bắc Vương Đại Hạ đã hoàn thành hành trình trong bí cảnh Hoá Long, tiến tới biên giới phía bắc, tuần tra quan sát.
Bắc Vương tuần tra!
Đây vừa là để an ủi chiến sĩ canh giữ, vừa đưa hai linh trận sư tới bày trợ, củng cố biên giới.
Đại Hạ.
Chẳng những có linh đan sư mà còn có linh trận sư, linh khí sư.
Thuật các do Bắc Vương xây dựng đột nhiên trồi lên từ dưới đất, linh thuật sư nhất giai trong các lĩnh vực có tới tận hơn 50.
Cung kính tiễn đoàn người Bắc Vương, vương giả Siêu Phàm trấn giữ Hùng Quan Bắc Cảnh toát mồ hôi lạnh.
Bắc Vương đã tiến vào cảnh giới Động.
Phá vỡ nhiều kỷ lục của Thanh Châu, tiến vào Thiên Tuyệt Bảng.
Ngoài sợ hãi, vương giả kia còn cảm thấy may mắn vì mình đã có chọn lựa đúng đắn khi ở Đại La Võ Cung.
“Cường giả Động trẻ nhất, Thiên Tuyệt trẻ nhất, thiên kiêu mạnh nhất!”
Một cô gái tóc nâu ăn mặc đơn giản ở bắc cảnh nhìn theo thuyền Tế Vân, gương mặt tràn đầy sự chua xót.
Thiếu niên ngày xưa đạp không mà tới đã trở nên chói mắt như thế.
Bên cạnh có linh thuật sư theo hầu, có mỹ nhân vờn quanh, so ra thì nàng ta lại chẳng hề thu hút, ngay cả chút tư cách để chào tạm biệt cũng không có.
Bắc Vương đột phá, tin này truyền ra làm cả nước vui mừng.
Thanh niên gánh cả Đại Hạ trên vai từ từ tạo ra huyền thoại, đẩy Đại Hạ lên đỉnh cao.
Bắc Vương trở về thành Thanh Sơn.
Chuyện đầu tiên là cầm ngọc tỷ đại quốc trong tay tiến vào Hư giới, cô đọng quốc vận.
Đại Hạ còn chưa đủ mạnh!
Nửa canh giờ sau.
Trên trời Đại Hạ sáng ngời, có tia sáng lướt qua, trời hạn thì đổ mưa, lấy thành Thanh Sơn làm tâm, phạm vi lan rộng.
Không chỉ là vương giả Siêu Phàm mà ngay cả tứ đại cảnh của Bể Khổ, thậm chí là trẻ con cũng cảm nhận được linh khí, dắm mình trong hào quang.
Quốc vận của Đại Hạ tăng lên gấp mấy lần, thậm chí làm chấn động cả Thanh Châu đại quốc bảng.
Đại Hạ.
Thành công tiến vào top 100 địa quốc, nằm ở nhóm chín mươi.
Đây là nhận xét tổng hợp của nguyệt sử Nhật Nguyệt Lâu thông qua quốc vận được Sở Ninh cô đọng và quy mô thuật các của Đại Hạ.
Xếp hạng này đã vượt quá rất nhiều đại quốc, làm cho Thanh Châu không thể không rung chuyển.
Bắc Vương Đại Hạ.
Làm chấn động ba bảng Thanh Châu ở tuổi 20, thành tựu mà không ai cùng thế hệ có thể đuổi kịp.
Đại Hạ thăng cấp lên top 100. Bắc Vương ban xuống hai chỉ thị.
Một.
Trong biên giới Đại Hạ, tất cả đan sư đều phải tề tụ về thuật các, cùng nhau luyện chế đan nội tức.
Còn những đan sư đã quy phục Đại Hạ thì nghe theo Tân Hoa Ngữ điều phối, luyện chế các loại đan dược là bí mật tối cao của đất nước.
Người không đủ thì có thể điều thêm từ liên minh Tân Tú.
Hai.
Thành lập võ viện Đại Hạ, người tu võ trong dân chúng đều có thể gia nhập, do cường giả Siêu Phàm hướng dẫn dạy bảo.
Hai mệnh lệnh này như hai tiếng sấm nổ vang.
Mọi người đều có thể dự đoán được sự quyết tâm, nhìn xa trông rộng, khát vọng thịnh thế của Bắc Vương.
Phủ Bắc Vương, sảnh chính.
Bốn mươi mấy người của Sở gia dẫn theo vài lão binh, con mồ côi hội tụ, toàn bộ đang dùng bữa.
“Đứa nhỏ này, ra ngoài không nói tiếng nào, đi một cái là kéo tận mấy tháng!”
“Sau đó còn không chịu yên phận, lăn lộn khắp nơi!” Lâm Lan Chi hiền lành vừa gắp rau vừa phàn nàn.
“A Chỉ, đây không phải là lăn lộn, đây là vất vả vì Đại Hạt”, Sở Nguyên ngồi ở chủ vị mặt mày hồng hào nói.
“Còn ông nữa!”
Lâm Lan Chỉ trừng Sở Nguyên một cái rồi cười ra tiếng.
Nào có cha mẹ nào không mong con thành rồng thành phượng?
Con trai bà. Gánh Đại Hạ trên vai, sao bà có thể không tự hào.