Bắc Vương Yêu Nghiệt Siêu Phàm

Dòng người chen chúc xô đẩy ở Ngọc Môn Quan của Đại Hạ. Trong đó có các cấp lãnh đạo, cũng có bá tánh bình thường.

Khi Bắc Vương dẫn Bách Tuế quân xuất chỉnh, Đại Hạ lập tức tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh.

Mười lăm vị Tân Tú Minh chủ đại quốc dẫn rất nhiều Vương quân đã giữ thành, thế trận sẵn sàng đón quân địch.

Hơn bốn tháng trôi qua, họ đều ở trong sự căng thẳng từng giây từng phút. Chuyện đáng ăn mừng chính là...

Bắc Vương dùng cách sát phạt bừa bãi, ngông cuồng, quyết đoán đã làm vơi rất nhiều gánh nặng cho bọn họ.

Sau đó...

Các lại tin chiến thắng truyền đến, khiến người ở Đại Hạ mừng đến mức bật khóc.

Người thanh niên này gánh trên vai Đại Hạ quốc, diễu hành trong núi xác và biển máu để tôn vinh sức mạnh của Đại Hạ!

Lần này, hắn không những thăng thứ hạng trên Thiên Tuyệt Bảng mà còn đẩy xếp hạng của Đại Hạ Đại quốc lên cao.

Nhật Nguyệt Lâu.


Mấy đại quốc xung quanh biết Bắc Vương xuất chỉnh lần này, thu hoạch rất lớn và còn giúp xếp hạng của Đại Hạ lên thứ mười một của Đại Quốc Bảng.

Đoạn thời gian gần đây.

Có vài đại quốc cử sử giá đến, muốn thiết lập quan hệ ngoại giao với Đại Hạ. Mà ngày này.

Bắc Vương về đến nơi, rất nhiều bá tánh đều ào đến.

“Đại Hạ chúng ta cũng có quân đội Siêu Phàm”.

“Khi nào nhóc con nhà ta có thể vượt qua tuyển chọn, gia nhập dưới trướng của Bắc Vương. Ta có chết cũng không hối hận”.

Trong cửa, bá tánh vừa nói chuyện với nhau, vừa nhìn hàng ngàn binh lính đang đứng trước Liệt Trận ở cửa thành.

Những chiến sĩ này khoác áo giáp bạc, đeo loan đao bạc bên hông, áo choàng bay phấp phới trong gió, rõ ràng đều là Bách Tuế quân của Bắc Vương.

Bắc Vương xuất chinh. Thuật Các của Đại Hạ cũng không rảnh rỗi. Họ dùng bốn tháng trời, rèn luyện ra một ngàn vị Siêu Phàm!

Huyết khí của Bách Tuế quân dày đặc, khí thế hùng hồn nhưng không có bá tánh nào sợ hãi.

Bởi vì họ đều là đội quân nghe theo ý chí của Bắc Vương, bảo vệ con em Đại Hạ.

Trong đó, còn có nhi nữ của họ!

Đương nhiên, đa số ánh mắt đều nhìn đến cô gái đang được Bách Tuế quân bao vây.

Cô gái này xinh đẹp như Cửu Thiên Huyền Nữ, nàng ta chỉ đứng ở nơi đó cũng đủ xinh đẹp làm người ta không rời mắt.

Không ai biết tên của nàng ta.

Nhưng tất cả mọi người đều đoán được, nàng ta được Bách Tuế quân bảo vệ thì chắc chắn có quan hệ rất thân với Bắc Vương.

“Đến!” Có người thốt lên.


Gió lớn đang tàn phá ở ngoài Ngọc Môn Quan, một đội quân hùng mạnh đang cuồn cuộn bước đến.

Lúc đầu, bá tánh trong cửa thấy ba trăm ngàn người tị nạn sau lưng hơi giật mình, sau đó vội vàng quỳ rạp xuống trước thanh niên bạch y dẫn đầu nói: nghênh Bắc Vương!”

“Bái kiến Bắc Vương!”

Động tác của Bách Tuế quân ở trong cửa rất đều nhịp, họ quỳ một gối xuống đất, đặt tay phải lên ngực hành lễ với Bắc Vương quân.

“Không cần đa lễ”. Sở Ninh mỉm cười, nhảy khỏi Đại Kim. Hắn là thiên tài sinh ra tại Sở tộc, nhưng Đại Hạ lại sinh và nuôi hẳn.

Hắn khó có thể cắt đứt tình cảm với mảnh đất này, chính ở nơi này mới có thể bỏ xuống phòng bị.

Rầm!

Bỗng nhiên, một làn gió thơm thổi đến, theo đó là một bóng hình xinh đẹp chạy tới.

Hình như nàng đã suy xét trường hợp hiện tại, nên khi đến trước mặt Sở Ninh lập tức dừng lại.

“Còn tốt”. “Xem ra nước thuốc ta chuẩn bị không cần thiết rồi”.

Tân Hoa Ngữ quan sát Sở Ninh kỹ lưỡng, nhìn thấy vết đỏ thẫm trên ngực đối phương mà cau mày lại.


Cảm xúc đau lòng.

Chiến thần bất bại trong lòng bá tánh Đại Hạ, đã chịu quá nhiều vết thương trong ác chiến vì nàng.

“Hoa Ngữ”.

Sở Ninh mỉm cười.

Nữ nhân này đang kiềm chế cái gì? Bốp!

Lúc trong mắt của Tân Hoa Ngữ đang đầy hỗn loạn, Sở Ninh bắt lấy cổ tay trắng nõn của nàng, kéo cơ thể mềm mại như ngọc nhập vào lòng mình.

“Để ta ôm một chút”.

Gương mặt của Tân Hoa Ngữ ngại ngùng nóng lên như bỏng, nàng muốn vùng vẫy lại nghe giọng trầm ấm truyền đến tai. Nàng lập tức đứng yên.

Hắn ác chiến suốt bốn tháng, làm sao không mệt chứ?

Nhưng trong lúc xung quanh đều là kẻ mạnh săm soi, hắn làm sao để lộ ra vẻ mệt mỏi của mình. Hắn chỉ có thể dùng ý chí cứng như sắt thép nhận sự khổ cực che đi những chua xót trong quá trình chiến đấu, cũng không ai hiểu được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận