Thiên Yết bây giờ hơi đen mặt khi nghĩ rằng mình chính là người thay thế, mà lại là một con chó nữa chứ. Mà kể cũng lạ, anh đường đường là chủ căn nhà này cơ mà, tại sao cứ thấy vai vế bị đảo ngược hết thế. Người giúp việc thì lại như bà hoàng ấy. Nghĩ đi nghĩ lại thì cảm giác anh này hơi bị ngốc mọi người ạ.
-" Bây giờ có ăn không hả?"_ Sau một hồi không nghe thấy hồi âm gì nên Bạch Dương cũng hơi bực.
Thiên Yết thì tự nhiên thèm bánh ngọt kinh khủng khiếp. Mà nếu bây giờ anh ăn bánh thì cũng hơi nhục mặt. Nhưng mà thèm quá biết làm sao. Thôi thì ông bà ta có câu "Có thực mới vực được đạo". Ăn cái đã rồi tính tiếp. Và thế là...
-" Được rồi, thấy lòng tốt của cô bự quá nên tôi phải bấm bụng ăn vậy"_ Có một kẻ không biết chay mặt hay sao ý mà nói ra được câu này cũng hay. Nói rồi ảnh đưa tay lấy đĩa bánh ngồi ăn ngon lành, sau lại còn húp cà phê sột sột nữa cơ chứ. Mất hình tượng thiếu gia quá mà, thay vào là một người sắp chết đói được người khác tiếp tế lương thực vậy ý.
-" Này anh kia, tôi hỏi cái này nhá. Vì anh đã ăn bánh của tôi nên không được từ chối đâu đấy?"_ Còn nhỏ kia thì cười gian xảo vì kế hoạch đã thành công mĩ mãn. Nhỏ làm ra vẻ tự đắc lắm:
Còn cái anh kia, bây giờ mới nhận ra mình là một chú thỏ trắng đã bị mắc bẫy của con cáo già. Nhưng mà đâu trách ai được, ham ăn thì phải chịu thôi. Thiên Yết định phản bác lại nhưng xét kĩ thì đại trượng phu có làm có chịu. Cơ sao mà hai đứa này giống nhau thể nhở. Cứ thích làm ra vẻ ta đây. Một kẻ thì cứ giả bộ ngây thơ thánh thiện như thiên thần. Còn kẻ kia thì cứ tưởng mình là nam tử hán. Khổ hết sức.
-"Hỏi gì?"_ Thiên Yết hỏi lại.
-" Chẳng qua là vầy, hồi nãy tôi điều tra được anh có bạn gái rồi. Cô ấy đâu? Sau không về đây ở chung với anh?"_ Ôi trời, điều tra cái quái gì. Chỉ là lúc này tám tới tám lui với bà Cự Giải vô tình cô nghe loáng thoáng được mấy chữ đại loại như là 'bạn gái cậu chủ....' . Là do không muốn mang danh nhiều chuyện nên cô không có hỏi lại Cự Giải cô cô mà lại chuyện đối tượng là cậu chủ đây.
Cái con người ham ăn hố uống kia từ nãy tới giờ thì hí hửng lắm. Khi nghe câu hỏi vừa dứt là cuối gầm mặt luôn. Không ai biết cậu đang nghĩ gì. Ngay cả Bạch Dương cũng bất ngờ, lần đầu tiên cô thấy tên cậu chủ kia tâm trạng như vậy. Cô đang định nói gì đó thì bị Thiên Yết đột ngột chen ngang:
-"Bạn gái tôi nhiều vô số kể. Đem về nhà chỗ đâu mà chứa đủ."_ Chỉ một câu nói rất rất tỉnh của anh khiến cô ngớ người. Máu nóng của cô nổi lên khi có kẻ dám nói lời khinh thường phụ nữ như vậy. Cái gì mà xem người ta như đồ vật vậy chứ. Cô quát:
-" Tên điên kia, ý tôi là người mà anh yêu,anh thương đấy. Chứ không phải mấy người bạn gái bám lấy vẻ đẹp của anh."_ Nói rồi Bạch Dương thở vì mệt.
Đây cũng là lần đầu tiên có người con gái dám mắng anh điên và lớn tiếng với anh như thế này. Trong lòng Thiên Yết lúc này thì sự tức giận đang hòa huyện với niềm vui. Bản thân anh cũng không biết tại sao lại cảm thấy như vậy. Hay là vì bị mắng bị quát nên mới vui. Như vậy thì hơi bất bình thường.
-" Tôi không nhất thiết phải trả lời cô. Mệt quá, cô mau ôm con chó ra khỏi phòng giùm tôi."_ Thiên Yết định thần lại rồi vờ đổi chủ đề.
-" Anh không nói thì thôi, tôi đi hỏi người khác."_ Quả thật là nhỏ này không biết ngại hay ngượng là gì, đúng là thích lo chuyện bao đồng. Nói rồi thì nó ẫm con Sam về phòng của nó. Rồi lật đật chạy đi tìm Cự Giải. Thấy cô đang ở trong bếp lúi húi chế biến món ăn. Bạch Dương tiến lại gần hơn bắt chuyện:
-"Chị, em làm phiền chút nhé"_ Bạch Dương vừa nói vừa lấy rau củ ra cắt phụ.
-"Gì thế em?"_ Cự Giải cũng thân thiện hỏi lại.
-"Chị có biết gì về người yêu của cậu chủ không?"_ Bạch Dương hỏi mà không cần suy nghĩ.
Cự Giải im lặng suy nghĩ một lúc rồi mới trả lời:
-" Chị không chắc nữa. Nhưng hình như cô ấy đã ra nước ngoài được gần ba năm rồi. Kể từ ngày đó thì cậu chủ thay đổi hẳn."_ Cô vừa nói vừa xào đồ ăn rất điêu luyện.
-"Thay đổi? Bộ hai người đó yêu nhau lắm hở?"_ Nhỏ Bạch Dương lại tiếp tục hỏi những câu không dính dáng gì đến mình.
-"Thì bây giờ cậu ấy không thân thiện với bọn giúp việc tụi chị nữa. Nhưng mà lúc trước cô Bảo Bình cũng bất đắc dĩ lắm mới ra nước ngoài. Mà chị khuyên em nên giữ kín chuyện này, đừng nói ra kẻo mang họa."_ Cự Giải làm ra vẻ như mọi chuyện nghiêm trọng lắm.
-"Em biết rồi"_ Bạch Dương nhanh nhảu trả lời
Thì ra người con gái đó tên Bảo Bình, bây giờ thì Bạch Dương thấy hơi tội nghiệp cho Thiên Yết vì phải xa người mình yêu. Cảm giác như mình có lỗi khi chạm vào nỗi đau của người khác. Bạch Dương quyết định sẽ làm gì đó cho cậu để đền bù tội lỗi mình gây ra. Nghĩ thì rất đơn giản, nhưng biết làm gì bây giờ. Bỗng tiếng của Cự Giải xen ngang vào dòng suy nghĩ của cô:
-" Sẵn tiện em lên gọi câu chủ xuống ăn cơm. Em cứ nói là hôm nay ông chủ sẽ về."_ Cự Giải nói
-"Vâng"_ Bạch Dương đáp lại rồi cũng chạy lên phòng Thiên Yết gõ cửa. Khác với những lần trước, cô chỉ cần gõ cửa ba tiếng là đã thấy anh ra mở cửa. Bạch Dương thuật lại những gì Cự Giải đã dặn. Thiên Yết cũng gật đầu rồi nói:
-"Cô cứ xuống trước, lát nữa tôi sẽ xuống sau"_ Thiên Yết không đợi ai nói gì mà đóng cửa lại. Bạch Dương cũng theo lời mà xuống dưới. Quả thật ngày hôm nay cô rất mệt vì phải chạy lên chạy xuống miết.
Cả hai cha con họ hiện giờ đang yên vị ngay bàn ăn. Lúc đầu bọn họ chỉ nói toàn về những chuyện trong công việc. Nhưng mà nhìn Thiên Yết thì trông như đang rất khó chịu. Đột nhiên ông già đó đổi chủ đề:
-" Ba báo với mày tin này, ngày mai Bảo Bình nó về nước. Ba mẹ nó đi du hí rồi nên nhờ nhà mình cho nó ở chung một thời gian. Mày liệu mà sắp xếp."_ Câu nói của ông ấy khiến tất cả những người ở đó đều bất ngờ.
Đám người giúp việc thì cứ xù xì bàn tán. Thiên Yết thì lại lộ ánh mắt ưu buồn thấy rõ. Còn riêng cô - Lâm Bạch Dương trong lòng nổi lên một cảm giác kì lạ. Vừa tò mò xen lẫn chút bối rối. Hắn có người yêu bên cạnh rồi thì chắc không cần người chăm sóc làm gì. Nghĩ đến đây thì cô càm thấy có chút không yên.
END CHƯƠNG 7
---------------------------
Mời các bạn đón đọc Chương 8 vào kì tới
Thân
Quyên Ngố