Tôi dừng lại một chút, hất cằm nói với Ngọc Yên vẫn đang nhìn tôi ở dưới“Đi theo tôi”Hắn rất ngoan ngoãn đứng dậy đi theo tôi.“Vâng, đại tiểu thư”Hào môn thế gia đều có bác sỹ riêng.
Bôi xong thuốc, Ngọc Yên đi theo tôi vào phòng ngủ.
Tôi ngồi trên chiếc ghế đẩu ở cuối giường bắt chéo chân đánh giá Ngọc Yên.
Ánh nhìn của hắn lưu lại trên người tôi một lúc, sau đó lại khẽ cúi đầu, giống như một chú cún con tự ti, áy náy và buồn rầu.
Tôi vốn định đàm phán với hắn bỗng nhìn thấy dáng vẻ này,...!Ôi, tôi thật đáng chết, làm sao tôi có thể đối xử với nam chính tiểu bạch hoa ác ý như thế chứ?! Tôi ngẩng đầu lên, bỏ đôi chân đang vắt chéo một cách kiêu ngạo xuống.“Cảm ơn”.
Ngọc Yên từ từ ngẩng đầu nói cảm ơn tôi.
Lúc nhìn tôi ánh mắt ươn ướt có chút long lanh, lộ vẻ áy náy nồng đậm.“Chắc phải đau lắm”Mặt tôi vô cảm nhưng trong lòng có chút bàng hoàng.
Không ai nói với tôi nam chính trong khoảng thời gian đầu truyện có thiết lập của cún nhỏ?*chỉ người trẻ có ngoại hình dễ thương, đáng yêu và trong sáng hoặc tính cách thích chăm sóc, yêu thương, quan tâm người khác, như một chú cún con chăm sóc chủ.Ai chịu được sức hấp dẫn này chứ? Dùng ánh mắt cún nhỏ này nhìn tôi, tôi đem cả tim can phèo phổi dâng cho hắn đều được.
Chị đây rung động nhưng chị không nói.
Chị phải duy trì thiết lập phản diện của mình, tính cách của chị là cao ngạo lạnh lùng.“Sáng nay tôi đánh anh nhưng vừa rồi tôi đã thay anh chắn cốc nước nóng, anh không cần nói cảm ơn với tôi”.Ngọc Yên lại cúi đầu xuống, phần tóc mái che đi đôi mắt tuyệt đẹp của hắn.“Đại tiểu thư tìm tôi có việc gì ư?”Tôi nghĩ một lúc.
Hiện tại tốt hơn là nên đi con đường cảm hóa hắn trước, hơn nữa xem chừng hắn có vẻ khá dễ để công lược.*công lược: hàm ý chinh phục, làm cho nam chính thuận theo, quy phục, có tình cảm với nữ chính.“Xin lỗi vì những lời đã nói trước đây.
Sau này tôi sẽ không nhắm vào anh nữa, chúng ta xem như hòa nhau được không?”Hắn đột nhiên mỉm cười, nhìn thẳng vào tôi“Sao trước đó người không nói như thế?”Tôi cười có chút xấu hổ, nghĩ nghĩ tìm một lý do hợp lý“Bởi vì hôm nay tôi tỉnh dậy, bỗng cảm giác anh không còn đáng ghét nữa.
Nếu cần giúp đỡ cứ bảo tôi”.Ngọc Yên nghe xong chậm rãi gật đầu, ánh mắt hắn chớp chớp không biểu lộ thái độ gì.“Đại tiểu thư có việc gì cũng có thể tìm tôi”Tôi nói một cách tự tin“Tôi là đại tiểu thư, không cần đến sự giúp đỡ của anh”.Hắn không nói chuyện nữa.
Thân hình gầy gò này thật không giống với đấu vương quyền anh đánh hắc quyền sau này.*đánh hắc quyền: những trận đấu quyền anh phi pháp, không lộ ra ánh sáng, do các tổ chức phi pháp tiến hành.“Ra ngoài đi.
Hôm nay không cần đến lớp nữa.”.