Nếu La Chinh đồng thời có hai thanh tiên khí, vậy thì Yêu Dạ một thanh
và bản thân hắn một thanh, sức chiến đấu sẽ tăng lên mạnh mẽ.
Chỉ là không biết tông chủ sẽ ban cho thanh tiên khí như thế nào?
Tiên khí hạ phẩm cũng là tiên khí, tiên khí trung phẩm cũng là tiên khí, tiên khí thượng phẩm cũng là tiên khí.
Nhưng giữa tiên khí thượng phẩm và hạ phẩm có khác biệt vô cùng lớn.
Có điều La Chinh không hy vọng tông chủ có thể ban cho hắn một thanh tiên
khí thượng phẩm. Thứ cả Đông Vực cũng chẳng có lấy một thanh mà lại hy
vọng tông chủ ban cho mình thì cũng không thực tế cho lắm.
Nhưng nếu là tiên khí trung phẩm thì đương nhiên La Chinh sẽ rất vui.
Thấy vẻ mong đợi của La Chinh, Thạch Kinh Thiên lắc đầu cười, sau đó hất tay.
Nền tảng bên trong Thanh Vân Tông rất thâm hậu, tiên khí trong tông không
hề ít, có điều Thạch Kinh Thiên cũng nhìn người gắp rau, không phải lần
nào cũng mang đồ tốt nhất ra.
Ví dụ thanh Quy Vân Kiếm mà tên
ngốc Lý Dật Phong kia chọn lần trước cũng là một thanh tiên khí tốt,
nhưng tên nhóc đó căn bản không trân trọng, lại dám đem ra cá cược với
La Yên, hơn nữa còn thua, không hề biết trân trọng chút nào...
Nhưng lần này thì khác, Thạch Kinh Thiên cảm thấy bản thân mình sẽ không nhìn lầm. Hắn gửi gắm kỳ vọng vào La Chinh, hy vọng thằng nhóc này không chỉ có thể vượt qua thử luyện trên Thanh Vân Lộ mà còn hung hăng vượt qua
những người khác, để những lão già ở Vân Điện ngậm miệng.
Một lát sau, từ phía sau đại điện có hơn mười vị chấp sự đi tới, trong tay mỗi vị đều cầm một chiếc hộp ngọc hẹp dài.
Những chấp sự này đứng trước mặt La Chinh mở ra, từng thứ từng thứ bên trong hộp ngọc đều hiện ra.
Trong hộp ngọc đều là kiếm, các loại bảo kiếm, hơn nữa ít nhất cũng là tiên
khí hạ phẩm, trong đó có ba thanh tiên khí trung phẩm!
Phải biết, cho dù là trong bảy đại sĩ tộc cũng chỉ có vài thanh tiên khí hạ phẩm,
còn tiên khí trung phẩm thì cơ bản mỗi sĩ tộc cùng lắm cũng chỉ có một
thanh, trong đó có hai sĩ tộc đến một thanh tiên khí trung phẩm cũng
không có.
Huống hồ chủng loại tiên khí trong bảy đại sĩ tộc không đồng nhất, có thương, có đao, có kiếm...
Thạch Kinh Thiên biết La Chinh dùng kiếm nên trực tiếp lấy ra mười mấy thanh
bảo kiếm cấp tiên cho La Chinh lựa chọn, trong đó có ba thanh bảo kiếm
là tiên khí trung phẩm...
Chỉ là bảo kiếm cấp tiên khí đã nhiều
như vậy, vậy những vũ khí loại khác thì sao? Đao thì sao? Thương thì
sao? Nền tảng của Thanh Vân Tông quá mạnh, có lẽ nền tảng của Phần Thiên Cung cũng không bằng một nửa Thanh Vân Tông.
Bùi Thiên Diệu và Hoa Thiên Mệnh hít một ngụm khí lạnh trước, sau đó mới lộ ra vẻ mặt ngưỡng mộ.
Đặc biệt là Hoa Thiên Mệnh. Tuy Thực Huyết Kiếm của hắn lợi hại, nhưng kiếm khách đều là những người yêu kiếm, nhìn thấy bảo kiếm tiên khí bức
người như thế, làm sao hắn lại không thích được?
Tiếc là chỉ có người đứng đầu bảng mới có giải thưởng này, còn hắn thì không có tư cách đạt được tiên khí.
Ánh mắt La Chinh xẹt qua những thanh bảo kiếm cấp tiên này, mỗi thanh tiên
khí đều có sức hấp dẫn to lớn với La Chinh, đặc biệt là ba thanh bảo
kiếm tiên khí trung phẩm kia.
Toàn thân thanh tiên khí trung phẩm đầu tiên xanh mơn mởn như dùng ngọc bích để tạo thành, trong thân kiếm
có vẻ còn được khảm nạm một số phù văn kì lạ, đem tới cho người khác cảm giác vô cùng quái dị. Khi ngươi nhìn qua, cảm giác thanh kiếm này như
cũng đang nhìn ngươi vậy, thậm chí còn có một loại cảm giác bị người
khác nhìn thấu linh hồn.
Trong thanh kiếm này chắc chắn chứa đựng một sức mạnh linh hồn lớn mạnh, La Chinh nghĩ thầm.
Còn thanh tiên khí trung phẩm thứ hai thì có vẻ ngoài vô cùng bình thường,
thậm chí lưỡi kiếm còn hơi cùn, không hề sắc bén. Thanh trọng kiếm này
chính là thanh trọng kiếm không lưỡi, nhưng lại có sức tàn phá kinh
người. Có lẽ tiện tay ném nó trên mặt đất cũng có thể phá vỡ một căn
phòng.
Nhưng thanh kiếm này La Chinh lại không cần.
Cuối cùng, mắt La Chinh dán chặt vào thanh kiếm thứ ba.
Khi ánh mắt La Chinh vừa tiếp xúc với thanh kiếm thứ ba thì liền có một luồng khí tức sát lục mãnh liệt trỗi dậy.
Thanh tiên khí trung phẩm màu đỏ máu này, dù là thân kiếm hay chuôi kiếm đều
là màu máu tươi ướt át, có vẻ như được dùng máu tươi luyện thành. Còn
sát khí chân thực truyền tới từ thân kiếm khiến La Chinh cảm thấy, số
vong hồn chết dưới thanh kiếm này e rằng khó có thể đếm được.
“Thanh kiếm này tên là gì?” La Chinh hỏi.
Thạch Kinh Thiên cười nhàn nhạt: “Ta biết ngay ngươi sẽ có hứng thú với thanh kiếm này, nó tên là Huyết Ẩm!”
“Huyết Ẩm Kiếm? Tên hay.” La Chinh gật đầu. Kiếm Vũ của Yêu Dạ là dựa vào sát
khí để phát ra uy lực lớn mạnh, mà nếu để cho Yêu Dạ dùng thanh kiếm này thì vô cùng phù hợp, giúp cả hai bên có thể phát huy ra uy lực mạnh
hơn, cho nên nhìn thấy thanh kiếm này, La Chinh liền hơi động lòng.
Lúc này Thạch Kinh Thiên lại nói: “Ta biết ngươi sẽ chọn thanh kiếm này.
Đạo sát lục mặc dù lợi hại, nhưng nếu muốn đi xa hơn chắc chắn phải trả
cái giá rất lớn, hơn nữa nguy cơ trùng trùng, ngươi thực sự muốn đi?”
Thạch Kinh Thiên từng thấy La Chinh vận dụng sát khí, có điều Thanh Vân Tông
không can thiệp tới việc tu luyện của đệ tử, chỉ cần La Chinh không làm
ra những chuyện không có tính người, ví dụ như tàn sát người dân, hay
tùy ý lạm sát, thông thường tông môn đều sẽ không ngăn cấm.
Nhưng không ít người cho rằng đạo sát lục chung quy lại vẫn không phải chính
đạo. Dù gì sau khi tu luyện đến một mức độ nhất định, nếu không khống
chế được sát khí trên cơ thể thì sẽ bị sát khí cắn trả. Nhẹ thì tâm trí
mất phương hướng mà trở nên điên cuồng, nặng thì tẩu hỏa nhập ma, nổ tan xác mà chết!
Có điều dù Thạch Kinh Thiên biết rõ La Chinh có sát khí nhưng lại không rõ nguồn gốc sát khí của La Chinh. Hơn nữa khi La
Chinh thu lại sát khí thì người khác không cảm nhận được một chút tồn
tại nào. Cho nên Thạch Kinh Thiên đoán có lẽ La Chinh có cách đặc biệt
nào đó để khống chế sát khí.
Mỗi người đều có bí mật riêng của mình, Thạch Kinh Thiên dĩ nhiên sẽ không hỏi nhiều.
Ngược lại chỉ có Hoa Thiên Mệnh biết rõ, La Chinh từng đi một chuyến qua Sát
Lục Kiếm Sơn! Hắn cũng hiểu rõ La Chinh chắc chắn có cách khống chế sát
khí.
“Đúng vậy. Tông chủ, ta chọn thanh Huyết Ẩm Kiếm này!” Ánh mắt La Chinh kiên định nói.
Thạch Kinh Thiên cũng hiểu, La Chinh có thể đạt được thành tựu bây giờ, lại
sở hữu thiên phú như vậy thì chắc chắn là người có ý chí kiên định,
tuyệt đối không vì hai câu của hắn mà thay đổi con đường của mình! Nếu
La Chinh thực sự vì sự chất vấn của hắn mà từ bỏ đi kiếm đạo Sát Lục,
ngược lại hắn sẽ nghi ngờ nghị lực của La Chinh.
Bất kì con đường nào cũng có khó khăn riêng, việc một cường giả thực sự cần làm chính là chọn ra con đường mình nên đi, sau đó kiên định đi tới cùng!
“Nếu đã như vậy ta sẽ tôn trọng lựa chọn của ngươi, thanh Huyết Ẩm Kiếm này
đã là của ngươi.” Sau khi Thạch Kinh Thiên nói xong thì phất phất tay,
vị chấp sự cầm Huyết Ẩm Kiếm trong tay dâng tới trước mặt La Chinh, còn
những chấp sự khác liền đóng nắp hộp ngọc lại, rời khỏi đại điện.
Chỉ có điều Hoa Thiên Mệnh trơ mắt nhìn những chấp sự kia rời đi thì chỉ có thể âm thầm nuốt nước miếng. Hết cách! Ai bảo hắn không lấy được vị trí đứng đầu Thanh Vân Bảng?
La Chinh cầm Huyết Ẩm Kiếm trong tay
múa một vòng rồi mới cất nó vào trong nhẫn tu di, đứng cùng với Hoa
Thiên Mệnh và Bùi Thiên Diệu.
Hôm nay Thạch Kinh Thiên gọi ba người bọn họ tới, chắc chắn không chỉ đơn giản là để cho La Chinh chọn tiên khí.
Đợi đến khi vị chấp sự cuối cùng rời đi, Thạch Kinh Thiên lại lấy ra từ
phần eo một chiếc hộp ngọc hình vuông nhỏ, ném cho La Chinh.
“Đây là phần thưởng thứ hai, Thanh Hư Đan.”
Thanh Hư Đan là đan dược sẽ dùng đến sau khi lên Chiếu Thần Cảnh. Giai đoạn
hiện tại La Chinh tạm thời không thể sử dụng, nhưng khi ở Chiếu Thần
Cảnh, mỗi người đều sẽ có một cửa ải vô cùng khó vượt qua, đến lúc đó
cần Thanh Hư Đan tấn công vào cửa ải này.
Điểm quý giá của Thanh
Hư Đan thì không cần nói cụ thể nữa, cả Thanh Vân Tông mỗi năm cũng chỉ
có vài viên mà thôi, những chân nhân thậm chí là các trưởng lão đều ngấp nghé viên đan dược này.
Đợi sau khi La Chinh cất xong Thanh Hư
Đan, Thạch Kinh Thiên mới mở miệng nói: “Lần này gọi các ngươi tới đây
là muốn bàn chuyện về Thanh Vân Lộ!”
Vẻ mặt La Chinh, Hoa Thiên Mệnh và Bùi Thiên Diệu đều nghiêm túc.
Thanh Vân Lộ mới là chuyện quan trọng liên quan tới tiền đồ sau này của bọn họ!
Rất nhiều võ giả trong Đông Vực tu luyện cả đời cũng chỉ có thể dừng lại ở Tiên Thiên Cảnh.
Võ giả sau khi tiến vào Tiên Thiên Cảnh thì tuổi thọ và thực lực đều vượt
xa người bình thường, có thể có được cuộc sống có nhiều đãi ngộ tốt ở
rất nhiều nơi trong Đông Vực.
Nhưng là một đệ tử đứng đầu Thanh
Vân Tông, mục tiêu của bọn họ đã định trước là phải nhảy ra khỏi Thanh
Vân Tông, phát triển hơn nữa ở Đại Thế Giới.
Mà vượt qua thử
luyện trên Thanh Vân Lộ, bước vào Vân Điện là bước đầu để hướng ra Đại
Thế Giới!