Tiền bối Huyết Tù trong miệng La Tuấn Dật vốn hoạt động ở quận Sùng
Dương, quận Thượng Võ, Vân Sơn và một vài quận khác quanh đó.
Bởi vì tu luyện ma công nên mỗi ngày Huyết Tù đều phải nuốt sống máu thịt
của người sống. Trong thời gian mấy năm, lượng người mất tích của quận
Sùng Dương tăng lên rất nhiều.
Ngay từ đầu, những người đó mất
tích cũng không khiến cho mọi người cảnh giác, cho đến lúc có người vô
tình đi vào hang động của lão ta mới phát hiện ra từng lớp xương người
trắng xóa. Lúc này chân tướng mới rõ ràng.
Chuyện này rất nhanh
đã được báo cáo lên, vương triều Phần Thiên mau chóng phái cao thủ đi
truy nã Huyết Tù. Đồng thời, Thanh Vân Tông cũng ra nhiệm vụ treo
thưởng, đệ tử tinh anh của Thanh Vân Tông sau khi lĩnh nhiệm vụ cũng sôi nổi kéo tới quận Sùng Dương.
Tuy Huyết Tù tu luyện ma công rất
lợi hại, nhưng cuối cùng cũng không thể ngăn cản nổi nhiều cao thủ khi
bị đánh hội đồng như thế. Cuối cùng lão ta bị thương nặng mà lên đường
chạy trốn.
Đúng lúc đó La Phái Nhiên bị phế, bị đuổi về La gia,
đồng thời La Bính Quyền cũng biết tin La Chinh còn sống, hơn nữa thực
lực còn tăng mạnh, gia nhập vào Thanh Vân Tông.
Vừa mới biết được La Chinh không chỉ không chết mà còn vào được Thanh Vân Tông, La Bính
Quyền đã đổ bệnh một thời gian. Thanh Vân Tông chính là thánh địa võ
học, thiên phú của La Chinh không kém La Phái Nhiên chút nào. Mà ông ta
đã định trước có thù sống chết với La Chinh rồi, nếu năm năm, mười năm
sau La Chinh tu luyện thành công, trở về La gia giết mình thì phải làm
thế nào?
Nghĩ cũng biết La Bính Quyền phải chịu áp lực như thế
nào. Mỗi khi nhớ tới tai hoạ ngầm La Chinh này thì dường như đêm nào ông ta cũng không ngủ được.
Nhưng mà chính nhờ áp lực này, sau khi
La Bính Quyền lành bệnh đã liên tiếp đột phá hai ba lần! Không chỉ một
lần đột phá Tiên Thiên Cảnh, sau đó ông ta còn lên tới cảnh giới Tiên
Thiên Tam Trọng.
Thông thường, sau khi võ giả già đi, xương cốt
sẽ bị lão hóa, rất khó có được đột phá lớn, La Bính Quyền có thể đạt tới cảnh giới này cũng có thể nói là nhờ áp lực của La Chinh.
Cho dù đạt tới cảnh giới Tiên Thiên Tam Trọng nhưng La Bính Quyền vẫn không
dám lơ là. Bởi Thanh Vân Tông quá mạnh mẽ! La Phái Nhiên bước vào trong
Thanh Vân Tông, chỉ nhờ Vương gia sĩ tộc trợ giúp mà thực lực đã tăng
mạnh vượt bậc, nhanh chóng trở thành cao thủ Tiên Thiên.
Nếu cho La Chinh đầy đủ thời gian trưởng thành, chắc chắn ông ta không phải là đối thủ.
Vừa lúc đó, La Bính Quyền gặp được Huyết Tù đang chạy trốn.
Thực lực của Huyết Tù không thể nghi ngờ, nhưng mà một thân bị thương nặng
nên không thể trốn Đông trốn Tây, cuối cùng trốn ở hầm ngầm La gia.
Bởi vì thực lực Huyết Tù cao cường nên lúc đầu La Bính Quyền cũng không
phát hiện ra Huyết Tù trốn ở La gia, nhưng có một thời gian La gia liên
tục mất tích tới sáu bảy người, La Bính Quyền liền phát hiện ra vấn đề.
Lúc này ở bên ngoài đều đang lưu truyền chuyện Huyết Tù bị vây diệt, với trí tuệ của La Bính Quyền, ông ta nhanh chóng đoán ra Huyết Tù đang
trốn trong La gia.
Ông ta không chỉ không rút dây động rừng,
ngược lại còn giấu giếm chuyện người mất tích. Trong La gia, người biết
chuyện này cũng chỉ có hai người là ông ta và La Tuấn Dật!
La
Tuấn Dật không chỉ không báo lên trên chuyện Huyết Tù mà ngược lại còn
tìm được Huyết Tù ở La gia, chủ động tỏ vẻ có thể giúp lão giấu kín,
thậm chí có thể cung cấp người sống cho Huyết Tù!
Về phần những
gia đinh và đệ tử nghi ngờ chuyện người mất tích trong La gia thì đã bị
La Tuấn Dật tự tay đưa cho Huyết Tù ăn sống.
Từ đó về sau, cứ
cách một khoảng thời gian La Bính Quyền lại bắt một hai người sống ném
vào trong hầm của Huyết Tù cho lão ta ăn, giúp lão hồi phục công lực.
Lúc đầu La Bính Quyền ném những “bia thịt” tử tù vào, sau đó bia thịt không đủ dùng, ông ta và La Tuấn Dật chỉ có thể tự mình ra ngoài bắt người.
Đó cũng là lý do La Đại Long cũng bị bắt lại, trở thành bia thịt, vì bia thịt của La gia không đủ dùng...
La Bính Quyền làm như vậy đương nhiên lý do lớn nhất là vì La Chinh, ông
ta thấy La Chinh sớm hay muộn cũng có ngày trở về, mà với thực lực của
Huyết Tù thì cũng đủ để ứng phó với La Chinh.
Nhưng ngàn tính vạn tính, La Bính Quyền cũng không tính nổi, nhanh như vậy La Chinh đã trở
về. Từ lúc rời khỏi La gia tới giờ mới chỉ khoảng một năm mà thôi, cứ
cho là La Chinh tiến bộ thần tốc thì thế nào được?
Với thực lực bây giờ của La Bính Quyền, chỉ sợ cũng có thể đánh bại La Chinh!
Chẳng qua để phòng ngừa vạn nhất, La Bính Quyền để La Tuấn Dật báo tin cho
Huyết Tù. Tuy vết thương của Huyết Tù vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn, thực
lực cũng mới khôi phục khoảng bảy phần, kém xa so với Huyết Tù thời kì
sung mãn, dù sao La Tuấn Dật cũng chỉ có thể bắt được một vài người bên
ngoài chứ cũng không lấy được thần đan thần dược gì.
Chẳng qua đối phó với La Chinh thì chắc chắn chỉ vậy là đủ.
Sau khi La Bính Quyền đi ra khỏi phòng thì không ngừng nhảy nhót trên mái
hiên La gia giống như chuồn chuồn lướt nước, lấy tốc độ cực nhanh phi về phía võ đường.
Vừa mới tới võ đường đã thấy đệ tử La gia không
ngừng tụ về, tập hợp xung quanh La Chinh, trong đó nhiều nhất chính là
đệ tử chi thứ ba, thứ tư, thứ năm, trong đó cũng có không ít người chi
thứ hai.
Mà người mặc một thân màu xanh đứng ở chính giữa, tay cầm một thanh bảo kiếm tràn đầy ánh sáng lạnh lẽo chính là La Chinh.
“La Chinh! Tên nghịch tử phản bội La gia này còn dám trở về!” La Bính Quyền lớn tiếng doạ người, từ trên cao nhìn xuống lớn tiếng nói. Mười ba
thanh bảo kiếm chợt triển khai, chân nguyên màu tím quấn quanh mười ba
thanh kiếm, phát ra từng luồng ánh sáng tím.
“La gia là nhà của ta, vì sao ta không dám trở về?” La Chinh ngửa đầu, trên mặt không có chút vẻ sợ hãi nào.
Đông đảo đệ tử La gia đã bị áp bách thời gian dài nên lúc này đều đứng bên
người La Chinh, nhận định La Chinh là gia chủ mới. Chẳng qua đối mặt với uy thế La Bính Quyền phát ra thì sắc mặt cả đám cũng vô cùng căng
thẳng!
La Bính Quyền dù sao cũng là gia chủ La gia, xây dựng thế
lực đã lâu. Tuy không ít đệ tử rất có lòng tin vào thực lực của La
Chinh, nhưng nếu La Chinh thật sự không địch lại La Bính Quyền, như vậy
nghĩ cũng biết kết quả của bọn họ sẽ thế nào.
Cho nên dưới uy áp
của La Bính Quyền, không ít đệ tử liền dịch qua bên cạnh một chút... Ít
nhất, nếu La Chinh thất bại thì bọn họ cũng có thể lựa chọn trung lập!
Nhưng vừa lúc đó La Ngọc Thư bỗng nhiên hô: “La Chinh là gia chủ mới của chúng ta, dựa vào cái gì mà không thể trở về!”
La Đại Long thấy thế đồng thời cũng hô: “Đúng thế! La Chinh chính là con
trai cố gia chủ La Tiêu. Con kế nghiệp cha là đạo lý hiển nhiên, có gì
không thể trở về? Ngược lại là ngươi, La Bính Quyền mới là kẻ bại hoại
gia tộc! Ngươi mới là nghịch tặc phản bội La gia!”
Dưới sự cổ
động của La Ngọc Thư và La Đại Long, mọi người không ngừng ồn ào, những
đệ tử La gia vốn thoáng có chút do dự, còn ở thế trung lập cũng bị không khí này lây nhiễm nên cùng lúc ồn ào cả lên.
Những năm gần đây,
La Bính Quyền mặc kệ đám người ngoài Hoàng Cách làm loạn trong gia tộc,
tài nguyên phân phối không công bằng nên cũng đã mất lòng người trong
tộc từ lâu.
Nhìn những đệ tử La gia kia lớn mật như thế, La Bính Quyền lạnh giọng nói: “Các ngươi đều muốn phản bội La gia?”
“Không phải phản bội La gia! Là phản bội ngươi, La Bính Quyền! La gia không
phải là một mình ngươi, mà là tất cả các nhà trong La gia! Mà ngươi - La Bính Quyền lại tưởng chỉ có một mình mình!” La Ngọc Thư lại hô.
“Muốn chết!” Trong mắt La Bính Quyền chợt lóe ra sát khí, một trong mười ba thanh kiếm lập tức bắn về phía La Ngọc Thư.
Thấy La Bính Quyền ra tay, trong lòng mọi người cũng rùng mình. Trong số bọn họ không ai có thể đối kháng được với ông ta.
Thanh kiếm kia đi cực nhanh, trong nháy mắt liền tới trước mắt La Ngọc Thư,
cùng lúc đó, một luồng ánh sáng lạnh lẽo chợt lóe trước mắt hắn.
“Binh binh...”
Dưới hai tiếng giòn vang, thanh kiếm kia đã bị cắt thành hai đoạn.
La Chinh nhẹ nhàng vung vung Lưu Quang Kiếm trong tay, lạnh lùng nhìn La
Bính Quyền nói: “Đây là thái độ La Bính Quyền ngươi đối đãi với người
trong tộc? Trong mắt ngươi, người La gia chỉ có thể mặc ngươi xâu xé,
muốn giết cứ giết, vậy đệ tử La gia khác gì heo chó?
“Đúng! Một
lời không hợp đã muốn giết ta, ngươi thật không coi ta là đệ tử La gia?
La Bính Quyền, ngươi và ta cùng họ, có quan hệ huyết thống đấy à?” La
Ngọc Thư cũng lạnh giọng nói. Lúc này hắn đã không còn gì để mất, hắn
chỉ có thể tin tưởng La Chinh, tin tưởng vào thực lực của La Chinh!
Kết quả đã chứng minh hắn không tin nhầm người, La Chinh thực sự có thể bảo vệ hắn không tổn thương một cọng lông, một sợi tóc!
Nếu đã vậy, đương nhiên La Ngọc Thư không còn cố kỵ gì nữa. Hắn - một tiểu bối lại dám giáp mặt khiển trách La Bính Quyền!
La Bính Quyền không lên tiếng mà là nhìn chằm chằm thanh kiếm trong tay La Chinh.
Mười ba thanh bảo kiếm của ông ta, tất cả đều là huyền khí trung phẩm! Để có thể mang mười ba thanh bảo kiếm huyền khí trung phẩm này về nhà, La
Bính Quyền cũng đã hao tổn không biết bao nhiêu tâm tư.
Nhưng
trường kiếm trong tay La Chinh vừa mới lóe ra ánh sáng bạc đã chém một
thanh huyền khí trung phẩm của ông ta thành hai đoạn.
Giống như thái rau...
Đó là bảo kiếm gì? Huyền khí thượng phẩm? Hay là linh khí hạ phẩm? Hoặc là linh khí trung phẩm?
La Bính Quyền nằm mơ cũng không nghĩ ra, La Chinh lại cầm một thanh tiên khí!
Cho dù là linh khí thượng phẩm thì đời này La Bính Quyền cũng chưa từng thấy qua, tất nhiên càng không biết tới tiên khí...