Bách Luyện Thành Thần

“Ngươi nói cô gái tên là ‘Điệp’ kia? Thực ra sau khi ngươi bước vào
đường chết ta đã phát hiện ra nàng ta. So với ngươi, thực lực của cô gái này rất mạnh… Có điều, nếu nàng ta đã kéo ngươi cùng xuống đây thì chắc chắn là cần ngươi giúp đỡ.” Thanh Long lại nói.

“Ta muốn hỏi sao nàng ấy lại mạnh như vậy?” Đây là thắc mắc lớn nhất trong lòng La
Chinh. Nàng ấy rõ ràng chỉ có cảnh giới Chiếu Thần Nhất Trọng, làm sao
có thể có thực lực như vậy?

Thanh Long ngừng một lúc rồi tiếp tục nói: “Nếu ta không nhìn nhầm thì cô gái này hơn phân nửa là tu luyện
công pháp kiểu Cửu Chuyển Hồi Hồn Công hoặc Thập Nhị Kiếp Khổ Tu Đại
Pháp, nàng ta căn bản không phải người mới vào Chiếu Thần Cảnh.”

“Không phải mới vào Chiếu Thần Cảnh? Nếu đã như vậy, sao nàng ấy có thể vào
Thử Luyện Giả Chi Lộ?” Lông mày La Chinh dựng lên, hắn vẫn không hiểu
lắm.

Thanh Long cười khà khà rồi nói: “Loại công pháp này của
nàng ta quá nghịch thiên, thế nên tu luyện đến một trình độ nào đó buộc
phải tán công trùng tu. Ví dụ như Cửu Chuyển Hồi Hồn Công buộc phải tán
công chín lần, mỗi lần đều phải tu luyện lại từ đầu, sau chín lần mới
đột phá triệt để! Có lẽ sau khi tán công tu luyện thì nàng ta lại quay
về Chiếu Thần Nhất Trọng, vì vậy thực lực thật sự của nàng ta có khả
năng là Thần Đan Cảnh hậu kỳ, thậm chí là cao hơn…”

Nghe được lời của Thanh Long, sắc mặt La Chinh hiện lên vẻ kinh ngạc. Thần Đan Cảnh
hậu kỳ? Thậm chí còn có thể ở cảnh giới cao hơn? Thực lực vốn có của cô
gái này khủng bố cỡ nào?

“Thông thường loại công pháp này khi bắt đầu tu luyện đã vô cùng nghịch thiên, một khi sau khi hoàn toàn ‘Cửu
Chuyển’ hoặc ‘Thập Nhị Kiếp’ thì thực lực sẽ vượt xa người cùng giai,
dời sông lấp bể không gì là không thể… Có điều, mỗi loại công pháp đều
yêu cầu điều kiện tán công khác nhau, vì vậy ta cũng không nhìn ra cảnh
giới ban đầu của nàng. Tuy cảnh giới của nàng đã hạ xuống Chiếu Thần
Nhất Trọng nhưng dù là kinh nghiệm, ánh mắt hay là thực lực bộc phát ra, đều vĩnh viễn không phải là thứ đám tiểu bối các ngươi có thể so sánh.
Cho nên trong nháy mắt nàng đã nhìn thấu kiếm pháp cơ bản của ngươi và
dùng tay không phá giải thì cũng không có gì kì lạ cả.” Thanh Long nhàn
nhạt nói.

Nghe lời Thanh Long nói, La Chinh nhìn bóng lưng uyển
chuyển của Tiểu Điệp, trên mặt cũng lộ vẻ kính sợ. Thần Đan Cảnh hậu kỳ, thậm chí còn có thể là cảnh giới cao hơn, có vẻ còn mạnh hơn vị trưởng
lão Phí Hàm kia của Vân Điện. Cô gái này tự hạ tu vi của mình, sau đó
tham gia Thử Luyện Giả Chi Lộ, rốt cuộc là vì cái gì?

La Chinh
nghĩ ngợi lung tung phía sau, Tiểu Điệp lại dựa vào chút ánh sáng nhàn
nhạt tìm kiếm thứ gì đó. Nàng tìm tới tìm lui, sau đó có vẻ nhìn thấy
một cái cơ quan nào đó ở trong góc, nàng giơ tay ấn lên trên, truyền vào đó một luồng chân nguyên.

Những chân nguyên này thuận theo đường vân trên góc, nhanh chóng di chuyển. Rất nhanh, cả thế giới trong người con Giao Long đều sáng lên!

La Chinh ngẩng đầu nhìn, lúc này mới có thể nhìn toàn bộ thế giới trong cơ thể con Giao Long. Giống như
những gì Thanh Long nói, cả cơ thể con Giao Long này đều đã bị cải tạo,
thế giới trong cơ thể là một cái cung điện nhỏ.

Sau khi Tiểu Điệp thắp sáng thế giới trong cơ thể Giao Long thì nhìn quanh thăm dò một lúc, rồi nói với La Chinh: “Đi theo ta!”

Thế là La Chinh theo sát phía sau Tiểu Điệp, vừa đi được một đoạn đột nhiên hai người nghe thấy tiếng động “lạch cạch”, bọn họ hình như đã động
phải cơ quan nào đó. Trong bức tường ở hai bên mở ra sáu cánh cửa nhỏ,
trong đó có 6 con rắn màu vàng sầm đang chầm chậm chui ra!

Ánh
kim loại trên người sáu con rắn này giống như con rối Sát Lục lúc trước
La Chinh từng gặp khi tham gia cửa thử luyện ẩn, bởi vì chúng đều được
tạo nên từ cùng một loại kim loại.

Cho dù là Lưu Quang Kiếm của La Chinh cũng bị kim loại này cắt vụn, La Chinh gặp phải kim loại này thì cũng không có cách gì cả.

Có điều, với sự sắc bén của thanh phi đao nát, La Chinh vẫn chắc chắn có
thể cắt được loại kim loại này, nhưng hắn không có ý định dùng ở Thử
Luyện Giả Chi Lộ.

Sáu con rối rắn vừa xuất hiện liền mở rộng cái
miệng bằng kim loại ra, để lộ răng rắn màu vàng sậm bên trong, trườn về
phía hai người.

“Leng keng!” La Chinh lập tức lôi ra Huyết Ẩm
Kiếm ra đập hai con rối rắn làm chúng rơi trên mặt đất, thế nhưng chúng
lại không hề bị thương. La Chinh đang nghĩ cách để giải quyết con rối
rắn này, kết quả lại thấy Tiểu Điệp vươn tay, bắt lấy một con rắn, một
đường chân nguyên trong tay nàng sáng lên. Nàng khẽ lắc nhẹ một cái, con rắn kia đã bị nàng cắt thành hai đoạn…

“Thực lực của cô gái
này…” La Chinh nhìn mà vô cùng khiếp sợ. Sức mạnh này cũng quá khủng bố
rồi thì phải? Mặc dù vừa rồi La Chinh cũng nhìn thấy nàng phóng ra một
loại chân nguyên đặc biệt, nhưng cho dù có chân nguyên giúp đỡ thì sức
mạnh của nàng cũng tuyệt đối không nhỏ!

Tiếp theo thì không còn
việc gì của La Chinh nữa, mấy con rối rắn còn lại đều bị nàng một tay
bắt hết, tùy ý kéo khẽ. Thứ kim loại vô cùng cứng rắn này lại giống như
sợi mì mềm nhũn trong tay nàng, sau khi kéo đứt liền tiện tay ném sang
một bên.

Nhìn thấy “thi thể” của những con rối rắn đó, La Chinh
không thể bỏ qua, e là nguyên liệu làm nên những con rối rắn này bán ra
cũng được không ít tiền.

Tiểu Điệp thấy La Chinh nhặt từng con
rắn liền nhìn hắn một cách khinh bỉ: “Những thứ này không cần nhặt. Nếu
ngươi giúp ta đạt được mục đích, những thứ này chỉ có thể coi là đồ bỏ
đi.”

“…” Bị một cô gái khinh thường như vậy La Chinh cảm thấy hơi tổn thương, thế nhưng hắn vẫn thu thập xác của sáu con rối rắn vào nhẫn tu di, sau đó mới đi theo.

Lại đi thêm được một đoạn trong cơ
thể Giao Long, La Chinh liền nhìn thấy một màn ánh sáng màu đỏ cách đó
không xa, trong ánh sáng đỏ đó hình như còn có thứ gì đang di chuyển, La Chinh hỏi: “Đó là gì?”

“Đó là chìa khóa.” Tiểu Điệp nhìn thấy
chìa khóa đó, trong mắt cuối cùng cũng lộ ra vẻ vui mừng, bước chân cũng nhanh hơn hai phần.

“Chìa khóa? Chìa khóa của nơi nào?” La Chinh vừa hỏi vừa đến gần. Thì ra ánh sáng màu đỏ đó là một cái lò hình tròn, trong lò đầy lửa, còn ở giữa có một viên tinh thạch dài hẹp đang lơ
lửng. Viên tinh thạch đó chính là chìa khóa mà Tiểu Điệp nói sao?

“Chìa khóa truyền thừa của cả Thử Luyện Giả Chi Lộ này. Trước khi tông môn
lục phầm bị hủy diệt đã đem tất cả những gì có thể truyền thừa được, đặt vào Thử Luyện Giả Chi Lộ, chỉ cần lấy được chiếc chìa khóa truyền thừa
này thì có thể lấy được chúng!” Tiểu Điệp nhìn viên tinh thạch trôi nổi
trong lò nói.

“Đây là tất cả truyền thừa của Huyết Ma Đại Đế?” La Chinh cũng hít một ngụm khí kinh ngạc. Cho dù là Vân Điện thì cũng chỉ
là tông môn tứ phẩm mà thôi, còn tông môn của Huyết Ma Đại Đế lại là một tông môn lục phẩm!

Chẳng trách bảo vật ẩn chứa trong Thử Luyện
Giả Chi Lộ lại kinh người như vậy. Có lẽ Huyết Ma Đại Đế đã đưa một phần truyền thừa vào trong! Thử Luyện Giả Chi Lộ dài như vậy, e là cũng
không chỉ có một cửa thử luyện ẩn.

Nếu thu thập được tất cả truyền thừa, vậy thì sẽ to lớn đến mức nào? Trên mặt La Chinh lúc này đã tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Ánh mắt Tiểu Điệp ngưng lại một lát, nhìn chằm chằm La Chinh rồi hỏi: “Tại sao ngươi lại biết Huyết Ma Đại Đế?”

“Ta? Ta không cho nàng biết!” Lúc trước Tiểu Điệp đã che giấu bao nhiêu
thông tin với mình nên ít ra La Chinh cũng phải làm màu một chút.

Nghe thấy La Chinh nói vậy, Tiểu Điệp cũng không hỏi nữa mà tiếp tục nhìn
chằm chằm vào lò: “Ta từng tới nơi này một lần, có điều không thể lấy
được chìa khóa bên trong, vì nó quá khó lấy.”

Tiểu Điệp nói nàng
từng tới đây một lần? Đầu óc La Chinh chuyển một vòng liền hiểu ra ngay. Nếu theo những gì Thanh Long nói thì công pháp nàng tu luyện cần phải
tán công, hơn nữa không chỉ tán công một lần, vậy thì e là ở lần tán
công trước nàng đã bí mật vào nơi này, cho nên mới quen thuộc với “đường chết” đến vậy.

“Sao lại khó lấy?” La Chinh nhìn vào lò hỏi.

“Cái lò này quá lợi hại, hơn nữa lại có một kết giới, ta không phá giải
được…” Ánh mắt Tiểu Điệp sáng lên, nhìn chằm chằm vào La Chinh rồi đột
nhiên nói: “Chẳng phải ngươi hỏi vì sao ta lại dẫn ngươi vào đây sao?
Lần này vào Thử Luyện Giả Chi Lộ, ta vốn định hợp tác với Trác Bất Phàm. Ta sẽ đối phó với cái lò này, sau đó dựa vào trường thương của hắn để
phá bỏ kết giới. Có điều, sau đó ta đã thay đổi chủ ý, lực xuyên thấu
trên thương của Trác Bất Phàm tuy mạnh, nhưng cũng có khi lại không thể
đâm xuyên tầng kết giới này. Nhưng ngươi tu luyện Thiên Ma Thần Quyền,
mà ta thì có thể cung cấp cho ngươi đủ chân nguyên, nói cách khác là,
chọn ngươi có lẽ sẽ ổn thỏa hơn chút.”

La Chinh nghe Tiểu Điệp
nói vậy thì cơ bản cũng đã hiểu, trong trường hợp một mình nàng không
cách nào lấy được chìa khóa tinh thạch kia thì nhất định phải tìm kiếm
một trợ thủ đủ mạnh.

Lúc đầu Trác Bất Phàm là lựa chọn tốt nhất.
Trong đám đệ tử Vân Điện thì thực lực của hắn là mạnh nhất, hơn nữa vũ
khí chính của hắn là thương, lực xuyên thủng của loại vũ khí này là mạnh nhất, lợi dụng thương của hắn có thể phá vỡ kết giới. Kết quả cuối cùng lại bởi sự xuất hiện của hắn, Tiểu Điệp cho rằng hắn có khả năng phá vỡ được kết giới lớn hơn, cho nên mới kéo hắn vào miệng Giao Long. Nếu La
Chinh không xuất hiện, có lẽ người ở đây lúc này chính là Trác Bất Phàm.

Thực ra La Chinh cũng hơi tò mò, với thực lực khủng bố của Tiểu Điệp, lẽ nào không thể một mình phá giải kết giới? Có điều La Chinh biết câu này của mình có hỏi cũng bằng thừa nên trực tiếp yên lặng theo dõi diễn biến.

“Không nói nhiều nữa, bây giờ ngươi nghe sự chỉ huy của ta, đoạt lấy viên tinh thạch kia!” Sau khi Tiểu Điệp nói xong liền ngồi trên mặt đất, đôi tay
ngọc đặt ở đan điền, chân nguyên thuần khiết bắt đầu ngưng kết ra một
chưởng đánh về phía cái lò.

Luồng gió từ chưởng của Tiểu Điệp vừa quét qua liền nhìn thấy ánh lửa trong lò lập tức bùng lên, một lát sau
có một ngọn lửa bay ra khỏi lò, ngọn lửa đó có hình dáng một con rồng!

“Ngươi tránh đi một lát, đây là Ly Hồn Hỏa Long Tinh! Là một loại hỏa tinh vô
cùng lợi hại!” Lần này trên mặt Tiểu Điệp rốt cuộc cũng lộ vẻ thận
trọng, cẩn thận từng chút đối phó với con Ly Hồn Hỏa Long Tinh này. Chỉ
nhìn thấy nàng giơ tay lật chuyển, từ trong tay nàng lại xuất hiện một
khối bảo ngọc màu xanh da trời tỏa ra từng luồng khí lạnh, làm nhiệt độ
xung quanh lập tức hạ thấp mấy phần.

Tiểu Điệp vươn tay khẽ đập,
giơ ra ngón tay ngọc của mình, đầu ngón tay không ngừng chuyển động tròn chỉ về phía bảo ngọc, có vẻ đang dẫn dụ thứ gì đó ở trong bảo ngọc ra.
Sau khi ngón tay nàng quét mấy vòng nhỏ thì khẽ kéo nhẹ, nhẹ giọng nói:
“Đi!”

Một con phượng hoàng băng nhỏ đột nhiên xuất hiện từ trong
bảo ngọc của nàng. Sau khi con phượng hoàng băng nhỏ đó xuất hiện thì
phát ra một tiếng ngâm cao vút rồi liền bổ về phía con Ly Hồn Hỏa Long
Tinh kia!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui