Bách Luyện Thành Thần

“Đây là trận đầu tiên của đệ tử Huyết Mộc Nhai chúng ta! Bộ sư ca nhất định phải đánh thật oai phong đấy!” Mấy vị đệ tử của Huyết Mộc Nhai cũng lao nhao nói.

Phu nhân Độc Huyết ngồi sau đài cao lạnh lùng nhìn chằm chằm La Chinh.

Với tư cách là tông chủ của Huyết Mộc Nhai, thế nhưng bà ta lại từng bị loại tiểu bối như La Chinh khiến cho nhục nhã. Có điều tất nhiên là bà ta sẽ không rêu rao chuyện này khắp nơi. Dù sao đường đường cũng là tông chủ của tông môn tứ phẩm, vẫn còn cần chút thể diện ấy.

“Bộ Cừu, ngươi lại đây.” Phu nhân Độc Huyết nhẹ nhàng nói.

“Vâng, Tông chủ!” Bộ Cừu đi đến trước mặt phu nhân Độc Huyết.

Phu nhân Độc Huyết duỗi ngón tay non mịn ra, đặt trong miệng cắn nhẹ, đầu ngón tay bị cắn nát.

Nhìn thấy hành động này của phu nhân Độc Huyết, khóe mắt Bộ Cừu hơi co lại, run giọng nói: “Tông chủ…”

Huyết Mộc Nhai cũng không phải tông môn chính phái gì, trong đó có vô số tà pháp tà thuật, rõ ràng Bộ Cừu cũng hiểu tông chủ của hắn muốn làm chuyện gì.

“Có gì mà phải sợ? Hoá Hồn Độc Huyết này có thể kích phát tiềm năng của ngươi trong thời gian ngắn, tuổi thọ bị hao tổn ta sẽ bổ sung lại giúp ngươi sau. Có điều, ngươi nhất định phải giết được thằng nhóc kia!” Phu nhân Độc Huyết cười nói.

“Tông chủ, muốn giết thằng nhóc kia cũng không cần phải kích phát tiềm năng của ta làm gì!” Bộ Cừu vội vàng lắc đầu nói.

Phu nhân Độc Huyết cười khẽ, khuôn mặt xinh đẹp kia quyến rũ động lòng người không gì so sánh được: “Ta biết rõ. Có điều… phòng ngừa lỡ như thôi!” Nói xong ngón tay bà ta đã vươn tới ngực Bộ Cừu, dùng máu tươi trên ngón tay vẽ ra một tấm huyết phù. Tấm huyết phù kia lóe lên màu máu, sau đó khắc sâu vào trong ngực Bộ Cừu.

Đột nhiên Bộ Cừu như thay đổi thành một người khác, hai mắt bắt đầu đỏ lên, vô cùng phấn khởi cười gằn nói: “Tông chủ, hắn sẽ chết!”


Nói rồi Bộ Cừu tung người nhảy lên võ đài.

Mà lúc này đây, La Chinh cũng đang đi về phía võ đài.

“Lại đến lượt thằng nhóc Chiếu Thần Tứ Trọng kia ra sân!”

“Trận trước hắn đã đánh bại được Công Tôn Trấm, xem ra không thể đối xử với hắn như một tên Chiếu Thần Cảnh bình thường được.”

“Chẳng qua hắn đánh bất ngờ nên mới đánh bại được Công Tôn Trấm thôi. Nếu bàn về thực lực thực sự thì hoàn toàn không thể nào chống lại cường giả Thần Đan Cảnh được đâu!”

Với thực lực Chiếu Thần Cảnh mà đánh bại võ giả Thần Đan Cảnh, mặc dù La Chinh là đệ tử của tông môn tứ phẩm đi nữa thì vẫn khiến trong lòng phần lớn võ giả khó có thể chấp nhận được.

Không phải ai cũng khiêu chiến vượt cấp được đâu. Nếu xét về thực lực và tu vi, trong Trung Vực có một tiêu chuẩn thép, chỉ có một số đệ tử tinh anh của những tông môn tứ phẩm mới có thể khiêu chiến vượt cấp nhẹ nhàng nổi, nhưng số đệ tử thiên tài thế này lại vô cùng hiếm!

Huống chi Công Tôn Trấm cũng được xem như là đệ tử của thế lực gia tộc tam phẩm Công Tôn thế gia, lại càng là thiên tài cấp Thiên hiếm thấy!

La Chinh có thể vượt qua một cảnh giới lớn, dùng một chiêu đánh Công Tôn Trấm sống dở chết dở. Loại cảm giác chấn động mãnh mẽ này khiến cho đám võ giả ngồi trên khán đài kia đều cảm thấy vô cùng bất công. Vì thế nếu nói từ mặt tâm lý, bọn hắn đều vô cùng hy vọng La Chinh sẽ thua, hơn nữa còn là thua thật thảm!

Cuối cùng lần này cũng có một đệ tử tông môn tứ phẩm khác đối đầu với La Chinh, tất nhiên bọn hắn sẽ đặt kỳ vọng lên trên người Bộ Cừu.

Đúng vào lúc này, hàng sau khán đài lại có mấy vị đệ tử đi vào, đám đệ tử đó mặc áo trắng, trên ngực đều thêu hình nhiều đám mây, rõ ràng là đệ tử của Vân Điện, hai người dẫn đầu lại là Hoa Thiên Mệnh và Bùi Thiên Diệu!


“Không ngờ vé vào cửa của đại hội võ đạo này lại đắt như thế, tận một viên đá chân nguyên cực phẩm…” Giọng nói của Bách Lý Hồng Phong vang lên từ phía sau.

Hoa Thiên Mệnh quay đầu lại trừng mắt liếc nhìn hắn một cái: “Có thể đến đây đã coi như không tệ rồi. Trận đấu đã bắt đầu, nếu không phải vì chúng ta là người của Vân Điện thì còn lâu mới được vào.”

Cách đây mấy tháng, Bùi Thiên Diệu đã bước vào Chiếu Thần Ngũ Trọng, mà tốc độ tiến bộ của Hoa Thiên Mệnh lại càng nhanh hơn, đã đạt tới Chiếu Thần Tứ Trọng, trên tu vi đã sắp đuổi kịp Bùi Thiên Diệu rồi.

Lần này mấy người bọn hắn nhận một nhiệm vụ của Vân Điện, đúng lúc ở Hắc Xương quốc bên cạnh thành Thiên Khải. Sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ, bọn hắn biết được đại hội võ đạo sắp được cử hành nên tất nhiên cũng không muốn bỏ qua cơ hội này, cứ thế chạy thẳng đến thành Thiên Khải.

Bùi Thiên Diệu quan sát một chút, thản nhiên nói: “Người đang đứng trên võ đài hình như là đệ tử của Huyết Mộc Nhai, không biết đối thủ của hắn là ai nhỉ?”

Đôi mắt kiếm của Hoa Thiên Mệnh lướt qua, đúng lúc nhìn thấy một người đang từ từ đi tới võ đài. Hắn vẫn cảm thấy người này có hơi quen thì phải, ánh mắt chăm chú nhìn xuống, con ngươi bỗng nhiên trợn to lên: “La… La Chinh!”

“La Chinh gì? Hắn cũng tới xem đại hội võ đạo à?” Bách Lý Hồng Phong đứng bên cạnh hỏi.

Tầm mắt của Bùi Thiên Diệu cũng nhìn sang theo, vẻ mặt lập tức đông cứng lại, bất đắc dĩ cười một tiếng: “Đúng là La Chinh. Không phải là hắn đến đây xem đại hội võ đạo đâu, hắn đang lên võ đài đấy.”

“Cái gì!” Suýt chút nữa là Bách Lý Hồng Phong kinh hãi đến mức nhảy dựng lên luôn rồi. Hắn vươn cổ ra nhìn về phía võ đài, miệng há to nói lẩm nhẩm: “Đúng là La Chinh thật. Không phải là hắn muốn đi chết đấy chứ?”

Cho dù là Bùi Thiên Diệu hay Hoa Thiên Mệnh và Bách Lý Hồng Phong thì bây giờ cũng đều là đệ tử tinh anh của Vân Điện, hơn nữa còn nằm trong nhóm đối tượng được bồi dưỡng trọng điểm. Trong khoảng thời gian này tốc độ mấy người bọn họ tiến cảnh vô cùng kinh người. Ví dụ như trong kiếm ý Cực Lôi của Hoa Thiên Mệnh sinh ra hai loại quy tắc, quy tắc hệ Kim và quy tắc hệ Lôi. Mặc dù lực quy tắc không quá nhiều, nhưng số võ giả ở Chiếu Thần Cảnh mà đã có thể lĩnh ngộ được quy tắc… chỉ sợ trong nghìn vạn võ giả cũng chỉ có một hai người như vậy mà thôi. Vậy có thể tưởng tượng được thiên phú của Hoa Thiên Mệnh kinh khủng đến mức nào.


Thực lực của Bùi Thiên Diệu cũng tiến bộ rất lớn, hôm nay hắn đã triệu hồi được Bất Động Minh Vương mà không hề bị đứt quãng, hơn nữa Bất Động Minh Vương còn mọc thêm cánh tay thứ hai. Trong mật tông, Bất Động Minh Vương mạnh nhất là có sáu cánh tay, điều này nói rõ Bùi Thiên Diệu còn có không gian rất lớn để phát triển.

Ngược lại tốc độ tiến bộ của Bách Lý Hồng Phong lại chậm mất một đoạn. Có điều bộ thân pháp kia của hắn lại càng ngày càng quỷ dị hơn, gần như có thể tới vô ảnh đi vô tung.

Loại tốc độ tiến bộ này đủ để bọn hắn kiêu ngạo trong Tinh Anh Đường của Vân Điện rồi. Tin rằng không mất bao lâu là bọn hắn có thể leo lên những cái tên đứng đầu ở Tinh Anh Đường!

Nhưng khi bọn hắn phát hiện La Chinh đang đứng trên võ đài của đại hội võ đạo thì đột nhiên cảm thấy những tiến bộ mà bọn hắn vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo ấy, chỉ giống như một câu chuyện cười mà thôi.

Trước khi đến thành Thiên Khải, trên đường bọn hắn cũng từng thảo luận về đại hội võ đạo này rồi.

Tập trung những đệ tử mạnh nhất của tất cả các đại tông môn, là trận quyết đấu giữa những cường giả Thần Đan Cảnh! Lúc ấy Hoa Thiên Mệnh cũng đã từng phàn nàn rằng vì sao đại hội võ đạo lần này lại tổ chức sớm vài năm kia chứ, nếu có thể cho hắn thêm thời gian vài năm nữa, chờ hắn bước vào Thần Đan Cảnh, tất nhiên cũng có cơ hội tham gia đại hội võ đạo này.

Bách Lý Hồng Phong thì lại thiếu đòn cười nhạo Hoa Thiên Mệnh rằng, cho dù có cho Hoa Thiên Mệnh thêm thời gian vài năm nữa thì cũng chưa chắc hắn sẽ có tư cách này, chọc cho Hoa Thiên Mệnh lại lấy kiếm gác lên trên cổ Bách Lý Hồng Phong một lần nữa.

Nhưng mà… La Chinh đã đứng trên võ đài của đại hội võ đạo rồi…

“Tu vi của hắn cũng tiến bộ rất nhanh. Mới chưa tới nửa năm đã nhảy từ Tiên Thiên Cảnh lên tới Chiếu Thần Tứ Trọng rồi. Nhưng… như vậy thì vẫn có sự chênh lệch rất lớn với Thần Đan Cảnh mà, sao hắn có thể tham gia được nhỉ?” Bùi Thiên Diệu nghi hoặc nói.

Hoa Thiên Mệnh lắc đầu: “Lúc trước khi hắn còn ở Thanh Vân Tông, tu vi cũng chỉ mới Tiên Thiên Cảnh mà thôi, không phải cũng vượt mặt một đám đệ tử Chiếu Thần Cảnh các ngươi đấy sao? Bây giờ La Chinh đã là Chiếu Thần Cảnh rồi, đấu với Thần Đan Cảnh, hình như cũng là chuyện bình thường mà thôi!”

Lời nói của Hoa Thiên Mệnh lại bị một bị võ giả đứng bên cạnh nghe thấy được, sắc mặt võ giả kia trầm xuống: “Cái gì gọi là chuyện bình thường thôi! Chẳng qua là do số thằng nhóc đó may mắn, trận này ta thấy hắn nhất định không còn đường sống đâu. Tên đệ tử Huyết Mộc Nhai kia nhất định có thể tiêu diệt được hắn!”

Võ giả này cũng là một thành viên của Công Tôn thế gia, mặc dù hắn không phải là đệ tử nòng cốt, nhưng mà cảm giác vinh dự gia tộc của Công Tôn thế gia cũng rất mạnh, nghe thấy Hoa Thiên Mệnh nói thế tất nhiên là thấy khó chịu.

“Số may mắn?” Hoa Thiên Mệnh cười nhạt một tiếng, nói với Bùi Thiên Diệu: “Xem ra chúng ta lỡ mất rồi, La Chinh đã đánh xong một trận.”


Ánh mắt của Bùi Thiên Diệu thì lại luôn nhìn chằm chằm vào võ đài: “Có điều trận này cũng không dễ. Người của Huyết Mộc Nhai không đơn giản đâu…”

Bọn họ và La Chinh cùng đi ra từ một tông môn, lại còn tiến vào Vân Điện cùng với nhau, lần này nhìn thấy đối thủ của La Chinh mạnh chưa từng có, tất nhiên cũng sẽ có chút không yên.

“Chết chắc rồi, chết chắc rồi! Cường giả Thần Đan Cảnh đấy!” Bách Lý Hồng Phong vẫn gào tới gào lui như trước.

Mày kiếm của Hoa Thiên Mệnh khẽ nhướng lên, mang theo nụ cười thản nhiên rồi nói: “Không biết vì sao, ta lại cảm thấy La Chinh sẽ… thắng thẳng một mạch đấy! Bách Lý Hồng Phong, đem cả gia tài của ngươi giao ra đây!”

“Ngươi muốn làm gì!” Bách Lý Hồng Phong che kín nhẫn tu di của bản thân theo bản năng. Người thu hoạch được nhiều nhất trong lần đi chấp hành nhiệm vụ này chính là Bách Lý Hồng Phong. Hắn chiếm được ưu thế về tốc độ và thân pháp nên lúc hoàn thành nhiệm vụ đạt được không ít đá chân nguyên.

Hoa Thiên Mệnh đưa tay ra nói: “Không làm gì cả. Nhìn thấy tấm bảng bên kia không? Có tỷ lệ đặt cược rồi, tỷ lệ cược La Chinh thua cao kinh người, ta muốn đánh cược một phen!”

Hoa Thiên Mệnh cũng không phải là dân cờ bạc, có điều hắn cảm thấy số mệnh của La Chinh vẫn luôn rất tốt, cho nên mới muốn kiểm chứng thử một lần mà thôi.

“Không được!” Bách Lý Hồng Phong thét to.

“Lấy ra đây!” Hoa Thiên Mệnh lạnh lùng nói.

“Không…”

“Vụt!”

Kiếm của Hoa Thiên Mệnh lại gác lên trên cổ của Bách Lý Hồng Phong một lần nữa…

Bách Lý Hồng Phong bất đắc dĩ giao hết toàn bộ gia sản của mình ra. Sau khi Hoa Thiên Mệnh vừa mới cược xong, thì màn sáng ở giữa võ đài đã biến mất, trận đấu giữa La Chinh và Bộ Cừu cũng đã bắt đầu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận