Bách Luyện Thành Thần

Cho dù là khi còn trẻ, gia tộc gặp biến cố, nhưng lòng La Chinh cũng không hề ác nghiệt.

Không ngờ khi lĩnh ngộ kiếm ý viên mãn, trời đất đưa đẩy đã bước vào Sát Lục Kiếm Sơn, dĩ nhiên là phải đi con đường kiếm đạo Sát Lục.

Nhưng sát khí La Chinh tích lũy ở Trung Vực không nhiều, bởi vì hắn không phải là2người thích giết chóc, thông thường không phải đối phương có sát tâm với mình thì La Chinh sẽ không giết người vô tội.

Trên đại lục hỗn loạn này, La Chinh lại không có quá nhiều kiêng kị, nguyên nhân lớn nhất chính là đối phương không phải loài người.

“Chết đi!”

La Chinh đột nhiên rút trường kiếm thánh khí trong tay ra, từng vòng xoáy kiếm ý5dâng lên, thân hình phóng về những tên Ma tộc kia như thoi đưa.

Nếu nói thân hình những tên Ma tộc này là diều hâu, vậy thì bóng dáng của La Chinh giống như một con chim sơn ca linh hoạt, nhanh chóng xuyên qua bên trong. Chỉ cần nhẹ nhàng xẹt qua liền lấy đi tính mạng, từng gã Ma tộc không ngừng rơi xuống từ6trên không trung, mạnh mẽ đập xuống mặt đất, trợn trừng hai mắt tức giận. Khi tính mạng của bọn chúng còn thoi thóp đều nhìn về tên loài người trên không trung kia một cách khó hiểu. Vì sao, một tên Chiến Giả cấp bảy lại có thực lực như vậy?

Trong nháy mắt, hơn trăm tên Ma tộc đã chết hơn một nửa, những kẻ này5đều được coi là tinh anh trong Ma tộc, cơ bản đều là thực lực của Chiến Giả cấp tám đến cấp chín, nhưng đối với tên loài người kia thì lại giống như cắt lúa, hoàn toàn không phải là cuộc tỉ thí trình độ thực lực!

Gã Chiến Tướng Ma tộc không nhịn được nữa, hét lên một tiếng, cương nguyên trong cơ thể to lớn3bộc phát, trong tay hắn xuất hiện một đôi chùy đồng khổng lồ. Hắn vung mạnh chùy đồng lên, lao thẳng về phía La Chinh.

Chiến Tướng Ma tộc này là Chiến Tướng cấp sáu, thực lực mạnh hơn Chiến Tướng cấp năm lúc trước bị La Chinh va nổ, đối diện với La Chinh còn có thêm một đôi chùy đồng, trường kiếm trong tay La Chinh khẽ loáng một cái đã cắt chùy đồng thành hai phần.


Chùy đồng đó đại khái là tiên khí hạ phẩm, làm sao có thể chống lại được trường kiếm thánh khí trong tay La Chinh?

Những người trong rừng rậm kia nhìn thấy trường kiếm trong tay La Chinh thì hơi ngẩn người: “Hình như thằng nhóc này cầm một thanh thánh khí?”

“Giàu có thật đó. Chiến Giả cấp bảy lại có thể mang một thanh thánh khí. Trời ơi! Ta cảm thấy hắn vẫn có khả năng là cường giả do thánh địa bồi dưỡng!” Người trung niên râu quai nón cảm thán.

“Chiến Giả cấp bảy? Hắn thực sự là Chiến Giả cấp bảy. Có điều, ngươi cảm thấy hắn thực sự có thực lực của Chiến Giả cấp bảy ư? Chiến Tướng cấp năm của Ma tộc trực tiếp bị hắn đụng vỡ vụn, căn bản không thể dùng ánh mắt bình thường để nhìn tên nhóc này.” Chàng trai tóc bạc lạnh lùng nói.

La Chinh dĩ nhiên không biết rõ người khác đánh giá thế nào, sau khi nhẹ nhàng chém vụn chùy đồng của Chiến Tướng Ma tộc thì bóng dáng hắn đột nhiên sáng lên, cương nguyên trên cơ thể lập tức bộc phát ra ánh sáng màu trắng, cả cơ thể giống như hóa thành một đường kẻ nhỏ, phóng thẳng về Chiến Tướng Ma tộc kia!

Tốc độ…

Lúc này trên mặt La Chinh cũng có chút vẻ kinh ngạc. Cương nguyên được kích hoạt, tốc độ bộc phát của hắn tăng lên tới mức quỷ dị, đến cả bản thân hắn cũng không khống chế được. Vốn định đâm một kiếm thẳng về phía Chiến Tướng kia nhưng lại chỉ có thể hơi lệch một chút, từ đâm thành xoẹt, xoẹt qua cổ của Chiến Tướng Ma tộc đó.

Khi máu tươi ở cổ Chiến Tướng Ma tộc bắn ra tung tóe thì bóng dáng La Chinh đã biến mất không còn dấu vết. Hắn không khống chế được tốc độ của bản thân, không ngờ lại lao thẳng vào trong một sườn núi nhỏ…

Chiến Tướng Ma tộc đó cũng không ngờ tốc độ của La Chinh lại đột nhiên nhanh đến mức độ này, gã bịt chặt chiếc cổ bị cắt đứt của mình, nặng nề ngã trên mặt đất.


Mà trên mặt những kẻ Ma tộc khác thì có vẻ kì lạ. Bởi vì hình như vừa rồi La Chinh chỉ chớp mắt đã biến mất trước mặt chúng, sau đó ở sườn núi phía xa liền nổi lên một đám khói bụi.

“Tên nhóc đó… sao chỉ trong chớp mắt mà tốc độ nhanh như vậy?” Người núp trong rừng rậm không nhịn được kêu lên.

“Suỵt, nhỏ tiếng thôi. Vừa rồi quả thực rất quỷ dị, tốc độ của hắn đột nhiên tăng nhanh, hơn nữa bản thân hắn còn không cách nào ổn định thân hình…” Người trung niên râu quai nón cũng buồn bực nói.

Thực ra không chỉ bọn họ và những người Ma tộc kia buồn bực mà ngay đến cả bản thân La Chinh cũng buồn bực!

Trong nháy mắt bộc phát cương nguyên vừa rồi, hắn giống như cưỡi mây, tốc độ gần như tăng lên mấy lần.

Hiện giờ tinh thạch Phượng Tường trong cánh tay La Chinh đã không giúp hắn tăng tốc độ hiện tại lên được bao nhiêu nữa rồi. Tốc độ vừa rồi của hắn đột nhiên tăng nhanh rõ ràng không phải vì nguyên nhân này.

Khi cương nguyên bộc phát, La Chinh nhớ là cương nguyên phát ra một luồng ánh sáng màu trắng, sau đó tốc độ cơ thể hắn mới bắt đầu tăng lên. Vấn đề chắc là xuất hiện ở trong ánh sáng màu trắng đó, nhưng đó là cái gì?

Sườn núi này bị La Chinh đâm thành một cái hố sâu, sau khi bò ra khỏi hố, con Xích Long trong đầu La Chinh đột nhiên nói: “Ha ha, nhóc con, rất kì lạ phải không?”

“Ngươi biết?” La Chinh hỏi.


“Đúng. Một phần cương nguyên ngươi vừa bộc phát ra là cương nguyên được lưu chuyển thông qua Bách Hội Đài.” Xích Long nói.

“Bách Hội Đài lại có công hiệu này sao?” La Chinh buồn bực hỏi.

“Bách Hội Đài không hề có công hiệu này, ‘Phong Môn Đài’ gia tăng tốc độ trong Linh Đài Bát Trọng,” Xích Long giải thích, “nhưng Bách Hội Đài của ngươi là dùng ngọc cốt của sư tử Truy Vân tạo thành. Con sư tử Truy Vân này cũng được coi là một loại có tốc độ cực nhanh trong hàng thần thú, tốc độ gần bằng với chuột Thông Thiên, vì vậy coi như là ngươi đã có được một phần thiên phú của sư tử Truy Vân.”

“Còn có loại hiệu quả này?” La Chinh cũng là vừa mừng vừa vui.

Trên thực tế, hệ thống luyện thể có một tai hại rất lớn so với hệ thống chân nguyên. Mặc dù cương nguyên có tiếng là có thể hóa hình, nhưng vì tốc độ lưu chuyển của cương nguyên chậm, hơn nữa lại phân bố đồng đều trong cơ thể nên rất khó hóa hình, và cũng rất không thực dụng.

Nếu so sánh ra thì tính đúc nặn của chân nguyên mạnh hơn rất nhiều, quán tưởng đầy đủ thì gần như có thể sản sinh ra uy lực vô tận.

Nhưng hệ thống luyện thể vẫn có ưu điểm đặc biệt của nó, đó chính là tạo ra Đạo Đài Bát Trọng!

Đạo Đài Bát Trọng phải dùng ngọc cốt để tạo thành, ngọc cốt tạo thành Đạo Đài càng mạnh thì sức tăng trưởng đối với cơ thể võ giả cũng càng lớn. Bởi vì đối với một người luyện thể, Đạo Đài Bát Trọng chính là tăng thêm tám lần cơ hội của bản thân, mỗi tòa Đạo Đài có thể kế thừa một phần thiên phú, thậm chí là thực lực của chủ nhân ngọc cốt ban đầu.

Vì vậy một số người luyện thể khi tu luyện đến hậu kì cảm thấy Đạo Đài tạo ra lúc trước không đủ mạnh, thậm chí còn tạo ra thêm Đạo Đài mới để kế thừa sức mạnh và thiên phú mạnh hơn nữa!

Bách Hội Đài của La Chinh đã mở ra, dùng ngọc cốt của sư tử Truy Vân tạo ra Đạo Đài, vậy nên khi hắn lưu chuyển cương nguyên qua Đạo Đài đó thì thiên phú của sư tử truy Vân đã thể hiện trên cơ thể hắn, vì vậy trong nháy mắt đó, đến cả La Chinh cũng không có chuẩn bị gì.

Lúc này trên không trung vẫn còn lại mấy chục người Ma tộc, dưới bài học bằng máu, cuối cùng bọn chúng cũng hiểu rằng bản thân không thể giữ La Chinh lại được. Nhìn thấy La Chinh chầm chậm bay qua, những người Ma tộc này lập tức giải tán.


Người Ma tộc giỏi chiến đấu nhất, vậy nên những người trong rừng rậm nhìn thấy cảnh cả đám người tản ra cũng cạn lời luôn. Bọn họ có bao giờ thấy người Ma tộc nhát gan như vậy đâu? Người Ma tộc một khi xác định kẻ địch của mình thì thường bán mạng mà xông lên, vì vậy trong cuộc chiến giữa Ma tộc và loài người, thì dù loài người chiếm ưu thế nhưng vẫn luôn phải chịu thiệt thòi!

Tuy người Ma tộc phản ứng chậm, nhưng nào phải lũ ngốc? Biết rõ không phải là đối thủ của La Chinh nên bọn chúng sẽ không đến mức lãng phí tính mạng của mình.

Thế nhưng ngay khi La Chinh vừa bay qua thì lại có một giọng nói hùng hồn truyền tới: “Thằng nhóc loài người kia, ngươi buộc phải ở lại!”

“Lại một người Ma tộc nữa.” Ánh mắt La Chinh tập trung lại, nhìn thấy một gã Ma tộc đang lơ lửng trên bầu trời, bay về phía mình với tốc độ không nhanh không chậm.

Da người Ma tộc đó đỏ thẫm, hai răng nanh ở khóe miệng cũng là màu đỏ tươi: “Tên nhóc loài người này rất thú vị, một Chiến Giả nhỏ bé lại có thể liên tiếp giết chết Chiến Tướng của Ma tộc ta, không biết Chiến Tôn Ma tộc ta đây, ngươi có giết được hay không?”

“Thực lực người Ma tộc này rất mạnh!” Vẻ mặt La Chinh trầm xuống. Thực lực của cường giả Chiến Tôn có lẽ tương đương với cường giả Hư Kiếp Cảnh, với thực lực hiện giờ của La Chinh thì vẫn không thể đơn độc đối diện!

Muốn chạy thì vẫn có cơ hội, vấn đề là những người bình thường phía dưới phải làm sao? Mặc dù La Chinh có thể mặc kệ họ không lo, dù gì tính mạng của những người bình thường này không đáng để nhắc tới trong thế giới võ giả, nhưng trước giờ La Chinh không thích làm dở dang rồi bỏ.

La Chinh còn chưa kịp nói gì thì Chiến Tôn Ma tộc giống như một ngọn núi nhỏ, đã nhanh chóng lao thẳng về phía hắn!

Bóng dáng Chiến Tôn Ma tộc đột nhiên phóng to trong tròng mắt bản thân La Chinh, cảm giác vô cùng nguy hiểm dâng lên từ đáy lòng, tâm can hắn cũng đột nhiên co rút, Chiến Tôn Ma tộc này có thực lực giết chết bản thân hắn!

Trong tình huống cấp bách, tâm niệm của La Chinh khẽ lay động, vóc dáng uyển chuyển của kiếm linh Yêu Dạ đột nhiên bay ra, cùng lúc đó, thanh cự kiếm khổng lồ của Huyết Ma Đại Đế cũng xuất hiện!

Mà vẻ mặt của ba người Yêu Dạ tộc lặng lẽ quan sát động tĩnh ở phía xa lập tức cứng đờ, cô gái Yêu Dạ ngồi trên cành cây kia trừng lớn đôi mắt linh động, cái miệng nhỏ tưởng chừng có thể nuốt chửng hạt óc chó khẽ nhếch lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận