Thu cây thương màu bạc lại, Huân nhìn thấy sắc mặt kinh ngạc của La Chinh thì lập tức thản nhiên nói: “Đáng tiếc chủ tu của ngươi là kiếm, nếu không ta có thể dạy cho ngươi thương pháp của2Yêu Dạ tộc ta.”
Trước năm hai mươi tuổi, tuy nàng chủ tu kiếm pháp, thế nhưng kiếm pháp khi đó nàng tu luyện cũng không phải là võ kỹ thượng thừa của Yêu Dạ tộc, hơn nữa một đại nam nhân5như La Chinh cũng rất khó để thi triển ra được cảm giác linh động của Kiếm Vũ, còn không bằng kiếm pháp do hắn tự lĩnh ngộ.
Nhưng thương pháp của nàng lại khác, đó là một trong những tuyệt học6tinh hoa nhất của Yêu Dạ tộc.
La Chinh chớp mắt một cái. Hắn đã chọn kiếm giữa rất nhiều binh khí, tất nhiên sẽ không dễ dàng bỏ đi.
Võ giả khi tu luyện kiêng kị nhất là ham hố nhiều, huống5chi nếu La Chinh luyện thương thì lại phải bắt đầu luyện thương ý từ đầu, chẳng khác gì là nhặt dưa hấu ném hạt vừng, hắn tất nhiên sẽ không làm loại chuyện này.
Chẳng qua khi Lưu Vũ nghe thấy3những lời này thì lại có một cảm nhận khác.
Tuyệt học của ba vị Vương Yêu Dạ tộc là thứ không được truyền ra bên ngoài, ngay cả những Vương giả khác của Yêu Dạ tộc cũng không thể học được. Nhưng nghe giọng điệu của Vương, dường như nàng chẳng hề kiêng kỵ…
Kết hợp với pho tượng vương giả bị nghiền nát trong cung điện, Lưu Vũ đoán, có lẽ trên Thượng Giới xảy ra chuyện lớn thật rồi.
Đáng tiếc, đây cũng không phải là việc Lưu Vũ có thể suy đoán. Trong thánh địa thất phẩm này, có lẽ nàng được coi như là người lãnh đạo. Nhưng những võ giả Thần Hải Cảnh như nàng, sau khi phi thăng lên Thượng Giới thì cũng chẳng phải là nhân vật quan trọng gì trong Yêu Dạ tộc ở đó cả, cùng lắm thì chỉ có thể coi là người lãnh đạo một tiểu đội nhỏ thôi.
Mà chuyện tranh đấu giữa các Vương giả, Lưu Vũ căn bản không có tư cách xen vào.
Trừ phi nàng có thể phát triển trở thành cường giả của Yêu Dạ tộc trên Thượng Giới…
Chẳng qua Lưu Vũ đã tiếp nhận kiểm tra ở bia thiên phú, tên của nàng cao hơn mong đợi, đứng ở hàng thứ hai. Trong đại lục Hải Thần, thiên phú này thực sự khiến cho người ta vô cùng sợ hãi, nhưng đối với Thượng Giới thì cũng chỉ thường thôi.
Ít nhất thì lúc trước, trên đầu Lưu Vũ còn có năm cái tên khác, còn bây giờ thậm chí còn có thêm hai cái tên là La Chinh và Vân Lạc. Tuy nói nàng không tiến vào tháp Tội Ác, nhưng rất nhiều ánh mắt trong thánh địa đều nhìn chằm chằm vào đó, mọi chuyện phát sinh trong đó đều được truyền về thánh địa.
Lưu Vũ đương nhiên biết rõ khoảnh khắc La Chinh đuổi hai gã Chiến Thánh Ma tộc ra khỏi tháp Tội Ác.
Tên nhóc loài người trước mặt này, nàng cũng không dám xem thường nửa phần. Nếu như nói La Chinh có năng lực có thể tùy ý đá người ra khỏi tháp Tội Ác, như vậy chính hắn mới thực sự là người khống chế tháp Tội Ác!
Tất cả các chủng tộc trên đại lục Hải Thần đều sống phụ thuộc vào tháp Tội Ác.
Cho dù là Lưu Vũ, để có thể phát triển đến nay, để có được địa vị như hiện tại, nàng cũng phải dựa vào tháp Tội Ác để tăng tu vi, thể hiện ra thiên phú của mình, đồng thời lấy được cơ duyên lớn trong động Huyền Minh.
“Vũ khí của ta đã chọn xong. La Chinh, ngươi có thể chọn tiếp.” Huân đưa cây trường thương kia cho La Chinh, để hắn cất vào nhẫn tu di. Nàng vẫn chỉ là kiếm linh của hắn, bản thân không thể giữ vật gì, cây thương này phải chờ tới khi chiến đấu thì nàng mới dùng đến.
Hôm nay nàng muốn chuẩn bị một cây thương, như vậy cũng đã hiểu rõ áp lực mà La Chinh phải đối mặt sẽ càng lúc càng lớn. Tuy rằng thực lực bây giờ của nàng còn chẳng bằng một phần trăm trong quá khứ, nhưng cây trường thương vừa tay này lại có thể giúp La Chinh thay đổi cục diện lúc mấu chốt. Nàng chỉ có thể làm được như vậy thôi.
Tuy trong tay La Chinh đã có một thanh bảo kiếm thánh giai thượng phẩm, nhưng nghe thấy vậy, hắn lại bắt đầu dò xét bốn phía. Nhìn qua các loại tiên khí, thánh khí la liệt xung quanh, hắn liền lắc đầu, cuối cùng mở miệng hỏi: “Các ngươi có tinh thạch nào phẩm chất cao không?”
“Tinh thạch?”
Nghe thấy lời đề nghị của La Chinh, trên mặt Lưu Vũ lộ ra vẻ kỳ quái. Những viên tinh thạch kia đều dùng để khảm lên vũ khí, chẳng lẽ La Chinh là một luyện khí sư? Muốn luyện chế pháp bảo?
La Chinh đương nhiên không phải luyện khí sư.
Ban đầu ở trong thành Bạch Đế, La Chinh đã lấy được hai viên tinh thạch rồi khảm lên hai cánh tay của mình.
Trước đây hai viên tinh thạch này đã trợ giúp La Chinh rất lớn. Tinh thạch Phượng Tường vốn khảm trong vũ khí để giảm sức nặng, tăng độ linh hoạt và tốc độ cho binh khí. Sau khi khảm vào trong cơ thể, lại giúp tăng tốc độ của La Chinh.
Khi La Chinh còn ở Tiên Thiên Cảnh, tinh thạch Phượng Tường giúp hắn tăng tốc độ lên cực đại, nhưng đối với La Chinh của hiện tại mà nói thì tốc độ tăng thêm đã là con số cực kỳ nhỏ.
Về phần tinh thạch Huyết Phỉ, tuy năng lượng chất chứa trong đó có thể phá được kết giới, nhưng mấy kết giới mà La Chinh gặp bây giờ đa số là để vây khốn cường giả cấp bậc Chiến Tướng, Chiến Tôn, chỉ một viên tinh thạch Huyết Phỉ thì chẳng làm ăn được gì.
Cho nên hắn vẫn luôn muốn tìm cơ hội để đổi viên tinh thạch khảm trên tay mình. Lúc này Lưu Vũ lại cho mình nêu yêu cầu, đương nhiên La Chinh sẽ không bỏ qua cơ hội. Với nền tảng của thánh địa thất phẩm này thì hai viên tinh thạch cao cấp hẳn không phải là việc khó.
“Đúng, chính là tinh thạch khảm trên binh khí.” La Chinh gật gật đầu.
“Ngươi muốn khảm tinh thạch lên binh khí?” Lưu Vũ ngạc nhiên nói.
“Có thể nói như vậy…” Bản thân La Chinh cũng được coi như là một món binh khí rồi, nên nói vậy cũng không sai.
Lưu Vũ gật đầu với một vị Chiến Thánh Yêu Dạ tộc bên cạnh, vị Chiến Thánh kia liền đi về phía một góc kho.
Lưu Vũ sẽ đích thân lấy vũ khí cho Huân, nhưng nàng thân là đại năng Thần Hải Cảnh, tất nhiên sẽ không đích thân ra tay phục vụ La Chinh.
Chỉ chốc lát sau, vị Chiến Thánh kia cầm một hộp gấm đi ra khỏi góc, trong hộp gấm có rất nhiều tinh thạch, đủ mọi màu sắc. Những tinh thạch này được mài thành các hình dạng và kích thước lớn nhỏ khác nhau.
“Trong đây có vài viên tinh thạch Ngưng Hỏa được lấy từ tít sâu trong những ngọn núi lửa đã ngừng hoạt động, mấy viên tinh thạch Tử Vân thì được lấy từ trong những khe rãnh dưới biển sâu. Công hiệu của chúng không giống nhau, nhưng cũng xứng với vũ khí cấp bậc tiên khí, thậm chí cả thánh khí. Ngươi cần bao nhiêu viên?”
Theo Lưu Vũ đoán, nếu La Chinh không phải là luyện khí sư thì hắn cũng có bạn là luyện khí sư. Nếu như đơn thuần lấy ra để luyện khí, việc khảm tinh thạch còn có khả năng thất bại, nên ít nhất cũng phải mười viên, hai mươi viên ấy chứ?
Ấy thế mà La Chinh lại gật đầu, mở miệng nói: “Hai viên.”
“Chỉ cần hai viên sao?” Lưu Vũ càng ngày càng tò mò đối với yêu cầu của La Chinh, nhưng đương nhiên hắn không thể nói cho Lưu Vũ biết rằng mình muốn khảm những viên tinh thạch này lên người được.
Sau đó vị Chiến Thánh Yêu Dạ tộc kia liền giới thiệu cho La Chinh nghe về tác dụng của từng viên tinh thạch, để La Chinh dựa theo nhu cầu của mình mà chọn ra hai viên trong đó.
Lúc trước, La Chinh chọn tinh thạch Phượng Tường đơn giản là bởi khi đó tốc độ là điểm yếu của La Chinh. Thế nhưng hiện tại, sau khi có được sức bật cương nguyên và lĩnh ngộ được quy tắc không gian, điểm yếu này đã không còn nữa. Lúc này La Chinh sẽ dựa vào ý muốn của mình để chọn ra hai viên tinh thạch khác.
Sau khi chọn xong, La Chinh cũng không có yêu cầu gì thêm, lúc này Lưu Vũ mới dẫn La Chinh lên trên thánh thụ.
Mục đích tới thánh địa Thiên Vũ lần này của Huân chính là tìm vị Vương cai quản hình phạt kia để cãi nhau, thế nhưng không phải La Chinh không có thu hoạch gì. Ít nhất thì hắn cũng đã lấy được một thanh thánh khí thượng phẩm, hơn nữa còn đổi được hai viên tinh thạch mới trong tay mình.
Hai ngày sau đó, La Chinh mới cùng đám người Lăng Yên, Mộc Thanh Dương rời khỏi thánh địa Thiên Vũ, trở về tháp Tội Ác.
Trong vòng hai ngày này, Lưu Vũ đã nói với La Chinh, nếu hắn muốn đuổi Ma tộc trong tháp Tội Ác đi thì Yêu Dạ tộc sẽ dốc sức hỗ trợ!
Ma tộc cũng không phải loại chủng tộc thân thiện gì. Chủng tộc này yêu thích giết chóc, tính tình tàn bạo, như hai thái cực với Yêu Dạ tộc ưa thích trật tự hòa bình. Huống hồ, dù ở trong tháp Tội Ác hay trong đại lục Hải Thần, Yêu Dạ tộc đều đã từng bị Ma tộc hung hăng nhằm vào. Chẳng qua sau khi Lưu Vũ đưa thánh địa Thiên Vũ quật khởi, Ma tộc mới thu mình một chút.
Nếu như hiện tại có cơ hội thanh lý Ma tộc, chắc chắn Lưu Vũ sẽ không bỏ qua. Có thể trở thành đại năng Thần Hải Cảnh, trở thành người lãnh đạo Yêu Dạ tộc, Lưu Vũ tất nhiên không phải là hạng người nhân từ. Thế giới này là như thế, lương thiện với kẻ thù chính là tàn khốc với bản thân.
Thông qua truyền tống trận, La Chinh lại trở lại tháp Tội Ác lần nữa.
Cửa lớn của tháp Tội Ác bị hai tên Chiến Thánh Ma tộc đánh sập, lúc này đã được sửa chữa xong.
Trước khi La Chinh rời đi, chuyện đó không hề truyền ra khỏi tầng mười tháp Tội Ác, nhưng từ khi La Chinh vào trong thánh địa Thiên Vũ mấy ngày nay, chuyện này đã được lan truyền khắp các tầng trong tháp Tội Ác.
Tất cả mọi người đều biết chuyện gì đã xảy ra ở tầng mười, còn về phần những tin tức này là do ai truyền đi, có phải cố ý lan truyền hay không thì không ai biết được. Chẳng qua trong khoảng thời gian này, người Ma tộc đúng là đã thu mình không ít.